Tuy rằng thoạt nhìn là Hoàng Vũ chiếm lợi.
Nhưng nếu như không có sự trợ giúp của Hoàng Vũ thì trong thời gian ngắn, lãnh chúa Già La chỉ có thể lãng phí sản năng của quặng sắt.
Vì lẽ đó, Hoàng Vũ tin rằng Già La lãnh chúa nhất định sẽ đồng ý điều kiện của mình, nhiều nhất là cò kè mặc cả số lượng khoáng thạch thôi.
Hoàng Vũ không chờ bao lâu thì đã thu được tin nhắn của đối phương.
[ Ta có chút ý kiến về số lượng thiết quáng thạch chuyển giao mỗi ngày. ]
Quả nhiên!
Nhìn thấy câu trả lời của Già La lãnh chúa, Hoàng Vũ hiểu ý nở nụ cười.
Có điều 3500 quặng sắt mỗi ngày là điểm mấu chốt của hắn, tuyệt đối sẽ không nhượng bộ.
Nhiều lắm thì cho một ít bồi thường ở những phương diện khác.
Ví dụ như hỗ trợ tinh luyện tinh thiết gì đó.
Nhưng Hoàng Vũ còn chưa kịp cò kè mặc cả thì tin nhắn của Già La lãnh chúa đã gửi tới trước một bước.
[ Nếu không nhờ ngươi cung cấp trang bị thì ta căn bản không thể đánh bại người lùn được. ]
[ Huống hồ, trong khoảng thời gian ngắn thì ta không thể tiêu hao hết 1500 đơn vị thiết quáng thạch. ]
[ Thay vì lưu trữ hoặc giao dịch với người khác, không bằng đưa phần dư thừa kia cho ngươi. ]
[ Trước khi bảo vệ kỳ kết thúc, mỗi ngày ta sẽ cung cấp cho ngươi 4000 đơn vị thiết quáng thạch! ]
[ Ngươi cảm thấy thế nào? ]
...
Ta cảm thấy thế nào?
Đương nhiên là không thành vấn đề!
Nhìn thấy tin nhắn mà lãnh chúa Già La gửi tới, Hoàng Vũ không khỏi kinh ngạc, đồng thời cũng có chút xúc động.
Tri ân báo đáp, không phải hạng người lòng tham không đáy.
Người như vậy thật là quá hiếm thấy.
Hắn lập tức dứt khoát chuyển 500 hồn tinh cho lãnh chúa Già La.
Hoàng Vũ không tiến thêm một bước đưa ra ràng buộc.
Tuy rằng lần này cả hai chỉ đạt được thỏa thuận bằng lời nói.
Nhưng Hoàng Vũ tin tưởng, Già La lãnh chúa sẽ không dễ dàng vi phạm ước định của hai người.
Sau khi thu 500 hồn tinh, Già La nói với Hoàng Vũ:
[ Trước khi trời tối, ta sẽ chuyển giao 4000 thiết quáng thạch cho ngươi thông qua nền tảng giao dịch! ]
[ Tốt! ]
Hoàng Vũ trả lời ngắn gọn.
Hắn còn có chuyện khác phải làm.
Thiết quáng thạch đã có rồi.
Hiệu quả của lò luyện thép duy nhất trong lãnh địa quá thấp, hoàn toàn không trông cậy nổi.
Hắn cần kiến trúc với hiệu suất cao hơn.
Mở ra Thương Thành Hỗn Độn.
Hoàng Vũ đang định tìm kiếm kiến trúc luyện thép tốt hơn thì đột nhiên nhớ lại, lãnh chúa Già La mới vừa nói mình chỉ có 26 tên lãnh dân thì phải?
Bấy nhiêu người có thể làm gì chứ?
Tùy tiện một hồi tai nạn bất ngờ cũng có khả năng làm mất quặng sắt cỡ lớn.
Người ném ta đào, ta trả lại mận (có qua có lại).
Nghĩ đến trong cửa hàng của mình vẫn còn có hai bộ binh doanh Hưu Lan tạm thời không người hỏi thăm.
Hoàng Vũ làm ra một quyết định.
...
Trên thảo nguyên vô tận.
Già La cầm trường cung, sừng sững đứng ở trên quặng sắt cỡ lớn.
Nàng mặc giáp xích ngạc, tăng thêm một vệt uy nghiêm cho khí chất lạnh lẽo.
Sau trận chiến đêm qua, vì phòng bị người lùn phản công, nàng đã mang theo lãnh dân trấn thủ ở đây một đêm.
Mãi cho đến hừng đông vẫn không phát hiện tung tích của người lùn thì nàng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó gửi tin nhắn đã chiếm cứ quặng sắt cỡ lớn cho Hoàng Vũ.
Nhìn 500 hồn tinh mới thêm vào trong tài khoản.
Trên vẻ mặt uể oải của Già La khó nén một tia hưng phấn.
Nàng không phải là một kẻ tham lam.
Sau khi thành công giải quyết mầm họa, còn có thể thu được lượng tài nguyên lớn, nàng đã rất thỏa mãn rồi.
Huống hồ tính cả một thân trang bị tinh xảo, cẩn thận tính toán, sau khi hai người hợp tác thì Hoàng Vũ là người trả giá nhiều hơn.
Điều này khiến cho nàng luôn cảm giác mình thua thiệt đối phương cái gì đó.
Đó là lý do tại sao nàng từ bỏ một phần lợi ích của mình, chuyển giao bốn phần năm sản năng của quặng sắt cỡ lớn mỗi ngày cho Hoàng Vũ.
- Sau năm ngày, chúng ta sẽ thanh toán xong!
Già La tự lẩm bẩm, lập tức cảm thấy cả người thư thái hơn nhiều.
So với chiến đấu thì nàng càng chán ghét nợ ơn người khác.
Xét về một mức độ nào đó thì Già La và Hoàng Vũ khá giống nhau...
[ Keng! ]
Khi Già La đang chuẩn bị trở về lãnh địa, mua thêm 50 tên lãnh dân đến lấy quặng thì danh sách bạn bè đột nhiên truyền đến một âm thanh nhắc nhở.
[ Bạn bè của ngươi, lãnh chúa Hoàng Vũ đưa tặng một bản vẽ kiến trúc, xin chú ý kiểm tra! ]
Già La ngơ ngác, sau đó vội mở ra danh sách bạn bè.
Nhìn thấy bộ bản vẽ kiến trúc [ Quân doanh Hưu Lan] kia cùng với lời nhắn của Hoàng Vũ.
[ Quặng sắt cỡ lớn không thể xảy ra sai sót, nhân thủ của ngươi quá ít, ta lo lắng không thủ được. ]
[ Nếu một nửa quặng sắt là của ta, vậy thì ta cũng nên ra chút sức lực! ]
[ Người cầm bộ bản vẽ này dùng đi! ]
Nhìn bản vẽ kiến trúc quân doanh Hưu Lan đang trong trạng thái chờ tiếp nhận.
Già La khẽ cắn môi, không nói nên lời.