- Vật liệu nhu tính?
Bách Lý cau mày nói:
- Thương Vân, ngươi làm cách nào để bảo đảm sẽ không tổn thương đến kết tinh ma hóa? Huống hồ nếu cưỡng ép mềm hóa thuộc tính của vật liệu thì đâu thể nào phát huy đầy đủ chức năng của vật liệu được chứ, thế này không phải là lãng phí sao?
Thương Vân bị nghẹn một hồi, sau đó miễn cưỡng phản bác:
- So với tính năng của Áo Giáp Liệt Diễm thì sự lãng phí này đáng giá!
- Phẩm chất Hiếm Có cũng chỉ là phẩm chất Hiếm Có!
Bách Lý lắc đầu nói:
- Ta thừa nhận trong đại đa số tình huống, áo giáp sẽ có giá trị cao hơn đao kiếm cùng phẩm chất.
Nhưng nếu ta có được viên kết tinh ma hóa này, ta có niềm tin sẽ chế tạo ra đao kiếm phẩm chất Trác Việt!
Thương Vân phất tay một cái, nói:
- Ngươi còn chưa thăng cấp lên đại sư đâu, vật liệu vượt qua hạn chế của ngươi, xác suất làm ra trang bị phẩm chất Trác Việt quá thấp!
- Ta có kinh nghiệm!
Bách Lý nói có ẩn ý, liếc nhìn bội kiếm “Hàn Ba” mà Hoàng Vũ mang theo bên người.
- Cho dù chỉ có xác suất một phần mười thì cũng tuyệt đối đáng thử một lần!
...
Nhìn hai người tranh luận không ngớt, Hoàng Vũ có chút khó xử.
100% trang bị liệt diễm áo giáp cấp bậc hiếm có và 10% xác suất cho ra đao kiếm phẩm chất Trác Việt?
Hắn nên lựa chọn cái nào đây?
Huống hồ, hiện tại nó đã không phải là vấn đề muốn trang bị gì.
Nhìn Bách Lý và Thương Vân cãi cọ nhau mặt đỏ tới mang tai.
Nếu như Hoàng Vũ không thể đưa ra một lý do công chính để giao kết tinh ma hóa cho một người, như vậy sẽ khiến cho người còn lại bất mãn.
Đến lúc đó độ trung thành giảm xuống, như vậy là mất nhiều hơn được.
Hoàng Vũ cau mày suy nghĩ.
Có biện pháp gì để đôi bên vẹn toàn đây?
Thương Vân và Bách Lý đều là đại sư rèn đúc cấp Chuyên Gia.
Thương Vân am hiểu đồ phòng hộ, đặc biệt là rèn đúc đồ phòng hộ, như áo giáp.
Mà Bách Lý thì lại am hiểu rèn đúc vũ khí, nhất là đao kiếm.
Nếu bàn về lĩnh vực am hiểu.
Lý niệm của hai người như là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Nếu hai người tiếp tục tranh luận, khẳng định sẽ không có kết quả.
Cuối cùng Hoàng Vũ quyết định kết tinh Ma Hóa thuộc về ai, còn phải xem hắn muốn món đồ nào.
Cá và tay gấu không thể đều chiếm được cả hai.
Một viên kết tinh Ma Hóa cũng không thể chia làm hai nửa.
Đến cùng là áo giáp Liệt Diễm đứng đầu trong cấp bậc Hiếm Có?
Hay một thanh trường kiếm có thể đạt đến cấp bậc Trác Việt?
Hoàng Vũ biểu lộ: Ta muốn tất cả!
Nhưng hắn nhìn hai người tranh luận, mở miệng nói rằng:
- Liên quan với viên kết tinh Ma Hóa này, ta có một ý nghĩ!
Hắn xen vào cuộc đối thoại chưa có điểm dừng của hai người kia, Hoàng Vũ ném viên kết tinh Ma Hóa cho Thương Vân.
Sắc mặt của Bách Lý thì lại trở nên hơi lạc lõng.
- Cảm ơn lãnh chúa đại nhân!
Thương Vân hài lòng như một đứa trẻ vui vẻ.
Hai tay của hắn nâng lên viên kết tinh Ma Hóa.
Dù cho kết tinh Ma Hóa truyền đến từng cơn đau đớn như châm đâm.
Ở trong lòng hắn, viên kết tinh ma hóa này vẫn như một người có vận mệnh.
- Đừng nóng vội tạ ơn.
Hoàng Vũ cười nói:
- Bách Lý ngươi cũng không muốn bị mất, bởi vì viên kết tinh ma hóa này, là ta cho hai người các ngươi?
Hả?
Cho hai chúng ta?
Thương Vân với Bách Lý ngẩng đầu lên, nhìn Hoàng Vũ, vẻ mặt bọn hắn hơi nghi hoặc một chút.
- Ý của lãnh chúa đại nhân là?
Bách Lý nghe được viên kết tinh ma hóa còn có một nửa của chính mình, vẻ mặt thất lạc của hắn trong nháy mắt biến mất.
- Kết tinh ma hóa có thể cho hai người các ngươi, nhưng ta có một yêu cầu!
Hoàng Vũ nhìn hai đại sư rèn đúc cấp chuyên gia, mở miệng nói:
- Ta muốn hai người các ngươi hợp tác, chế ra một bộ trang phục đạt đến cấp bậc Hiếm Có!
- Hợp tác?
- Trang phục?
Trang phục là chỉ nhiều trang bị phối hợp với nhau.
Trong tình huống bình thường, một bộ áo giáp hoàn chỉnh được tạo thành từ các loại linh kiện như mũ, thân áo, miếng lót vai, che ngực.
Nhưng chuyện này cũng không hề đại biểu áo giáp chính là trang phục.
Trang phục bình thường lấy một loại đặc tính nào đó hoặc các loại áo giáp, đao kiếm, tấm khiên có công năng tương tự nhau tạo thành.
Nếu tách riêng mỗi trang bị có thể không giống như loại vũ khí cấp bậc Đỉnh Tiêm như áo giáp Liệt Diễm, kiếm Hàn Ba.
Nhưng sau khi kết hợp với nhau, tác dụng tuyệt đối không phải đơn giản như kiểu một cộng một.
Đối với người sử dụng có thể tăng thêm sức mạnh tổng hợp, vượt xa trang bị đơn độc!
Hoàng Vũ nhìn Thương Vân và Bách Lý đăm chiêu, cười nói:
- Ta tin tưởng đái sư rèn đúc của công xưởng Lam Sơn, sẽ không để cho ta thất vọng, đúng không?
Thương Vân cau mày suy nghĩ.
Nhưng Bách Lý như hít phải thuốc lắc, nói ra lời thề son sắt (hứa hẹn):
- Lãnh chúa đại nhân, xin ngài yên tâm, chúng ta nhất định sẽ làm ra trang phục khiến ngài thoả mãn!