• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 39

Trình Mộ Thanh nhíu mày, sau đó nhìn thân thể của Chu Lâm Na, rồi đẩy cửa ra nhìn bên trong không có gì, xoay người nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Lâm Na – ” Cô không sao chứ? ai muốn giết cô?” Mặt mày không che lấp được sự khó hiểu của Trình Mộ Thanh.

Nhìn thấy phía sau không có ai, Chu Lâm Na mới thả lỏng một chút, chậm rãi thản nhiên rời đi, chẳng lẽ nhìn lầm sao?

Trình Mộ Thanh bước qua, liếc nhìn Chu Lâm Na -” Có phải do cô làm quá nhiều việc trái với lương tâm không?”

“Cô..”

Chu Lâm Na muốn phản bác, đột nhiên phía sau cánh cửa đi ra hai người, trên mặt đeo khẩu trang đen, ánh mắt hung ác, cầm gậy gộc trong tay, hướng về phía Chu Lâm Na, trong nháy mắt Chu Lâm Na theo bản năng kéo Trình Mộ Thanh làm bia chặn cho mình.

“Ình” một tiếng, một cái gậy đánh vào sau lưng Trình Mộ Thanh

“A——“ – Trình Mộ Thanh thét ra tiếng, té trên mặt đất ánh mắt kinh ngạc nhìn Chu Lâm Na.

Chu Lâm Na không nhịn được liền bỏ chạy, mà cùng thời gian, Hách Liên Tuyệt cũng xuất hiện, vừa thấy được màn này.

“Tuyệt, cứu em” – Chu Lâm Na chạy nhanh đến anh .

Mà cái người đàn ông kia nhìn đến Hách Liên Tuyệt, ánh mắt lộ lên tia do dự, cuối cùng bỏ đi, nhìn thấy anh ta bỏ đi, Chu Lâm Na lo lắng hãi hùng ôm Hách Liên Tuyệt – ” Tuyệt, may quá anh đến rồi bằng không sau này anh sẽ không bao giờ thấy em nữa”.

Hách Liên Tuyệt nhướn mi, không nghĩ đến ba mình làm chuyện như vậy.

Ánh mắt căng thẳng, thấy Trình Mộ Thanh trên mặt đất, Hách Liên Tuyệt nhíu mày theo bản năng đẩy Chu Lâm Na ra đi về hướng Mộ Thanh -” Em thế nào rồi?”

Thấy Hách Liên Tuyệt, Trình Mộ Thanh đảo qua Chu Lâm Na, từ từ đứng dậy, không nói xoay người định rời đi, bộ dáng của cô làm cho người khác thật đau long.

“Anh mang em đến bệnh viện” – Hách Liên Tuyệt nói xong, định sẽ đỡ cô ..

“Đừng đụng vào tôi” – Trình Mộ Thanh bỗng nhiên lên tiếng, sau đó ánh mắt nhìn Chu Lâm Na rất tàn nhẫn – ” Vì sinh mệnh của chính mình mà đem người khác ra thế chết cho cô sao? A, Chu Lâm Na thì ra cô rất xem trọng mạng sống của mình? Chuyện này, tôi sẽ không dễ dàng quên đi “.

Chu Lâm Na không biết trả lời thế nào, xấu hổ nhìn Trình Mộ Thanh, động tác vừa rồi hoàn toàn là theo bản năng.

Nói xong, Trình Mộ Thanh chậm rãi bước đi, vết thương sau lưng vừa lành lại bị một gậy như vậy thiếu chút nữa cô đã đau đến ngất xỉu rồi.

Nhìn bóng dáng của Trình Mộ Thanh, Hách Liên Tuyệt có loại cảm giác không nói thành lời ..

 

Chương 40: Tiểu Trạch xuất động

“Ba, con nói rồi, con tuyệt đối sẽ không kết hôn cùng con gái của trùm dầu mỏ như ba nói đâu, mặc kệ ba làm chuyện gì, con cũng không nghe theo” – Hách Liên Tuyệt nói từng chữ trước mặt Hách Liên Hùng

“Con chạy đến đây là để tuyên bố điều này sao?” – Hách Liên Hùng tựa như không có để ý đến lời nói của Hách Liên Tuyệt.

“Cho nên, con hy vọng ba có thể thu tay lại “- Hách Liên Tuyệt kiên định nói.

“Không có khả năng ! Con là đứa nhỏ Hách Gia, có trách nhiệm phụ trách chức trách gia đình, nếu như con không đồng ý cũng không vấn đề, ba có cách làm cho con đồng ý” – Hách Liên Hùng cường ngạnh nói, ánh mắt nhìn Hách Liên Tuyệt rất tức hận.

Hận như vậy, không nên xuất phát từ ánh mắt của một người ba đối với con ? Hách Liên Tuyệt nhìn Hách Liên Hùng, hai người như vậy giằng co.

“Có phải nếu như con không phải con cháu nhà Hách Gia thì không cần đảm nhiệm chức trách này?” -Hách Liên Tuyệt đột nhiên hỏi

Hách Liên Hùng nhìn anh, hai tay nắm chặt, gân xanh nổi lên-

“Nghịch tử” – Hách Liên Hùng quát.

“Nghịch tử thì cũng là từ ông mà ra” – Hách Liên Tuyệt thản nhiên nói.

Hách Liên Hùng nhìn anh, ông hy vọng Hách Liên Tuyệt sẽ theo quỹ đạo lớn dần, chính là vài năm nay Hách Liên Tuyệt lớn quá mức, làm cho ông trở tay không kịp, chính là dù cho vậy, ông cũng muốn khống chế Hách Liên Tuyệt, nếu không liền khai trừ.

“Nếu như muốn ta thu tay lại, ngày mai đến khách sạn Kiều Lệ Tư”.

Hách Liên Tuyệt gườm gườm cuối cùng xoay người rời đi, nhà này không phải nhà của anh, một giây cũng không muốn trụ lại.

Mới vừa ra ngoài, di động liền vang lên – ” À, ông chủ! đã tra được”.

“Thế nào?”

“Không phải ông tổng làm, mà là lái xe trước của Chu Tiểu Thư, chính là vì cô ấy nên anh ta ta mất đi công việc, không có tiền chữa bệnh cho con mình nên mới ra tay với Chu Tiểu Thư” – Hàn Dã nói

Hách Liên Tuyệt tạm dừng một chút – ” Được, đã biết”.

Cúp điện thoại, Hách Liên Tuyệt lái xe rời đi, lần này không phải ông ấy ra tay nhưng cũng không có nghĩa sau này ông ấy sẽ không !

Lái xe bất tri bất giác tới nhà thuốc, nhớ lúc nãy Trình Mộ Thanh bị thương, vì vậy mở cửa xe mua chút thuốc đi đến nhà Trình Mộ Thanh.

Trình Mộ Thanh đã nói, nơi này không hợp phong thủy, mới về nước vài ngày đã dồn dập bị thương ..

Sợ Tiểu Trạch phát hiện ra cái gì, nên lúc trở về cô đem áo giặt sạch một chút, nhìn thấy vết thương hồng hồng sau lưng trắng nõn của cô đã sưng lên một chút.

Tiểu Trạch đứng ở ban công, không phải là không biết, chính là không muốn vạch trần cô thôi, suy nghĩ chút, xuống lầu mua thuốc, lúc này có một chiếc xe đứng dưới lầu nhà của họ.

Tiểu Trạch nhíu mày, trực giác nói đó là Hách Liên Tuyệt, vì thế nhanh trốn đi ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK