• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Tịch căng thẳng nuốt một ngụm nước miếng. Rõ ràng Hạ Lệnh Tân không có biểu tình gì, nhưng dường như ánh mắt nhìn cậu có độ ấm, khiến cậu hận không thể chui vào trong chăn. Cậu chớp mắt: "Cậu, cậu đừng nhìn tớ như thế..."

Hạ Lệnh Tân khẽ thở dài một hơi, nâng mặt Trần Tịch lên hôn, lời ngon tiếng ngọt quấn quýt giữa môi răng: "Cục cưng của tớ... trước khi gặp cậu tớ chưa từng nghĩ đến sẽ có người khác, sau khi gặp cậu tớ không có ai khác nữa... tớ yêu cậu cục cưng, cậu chỉ có thể là của tớ, cậu chỉ có thể nhìn tớ..."

Trần Tịch bị hôn thở không nổi, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, muốn đẩy Hạ Lệnh Tân ra. Anh vốn có phản ứng lại bị tiếng rên rỉ này làm cho phản ứng rõ ràng hơn, chỗ cứng dán sát chân Trần Tịch. Anh buông cậu ra lui về sau một chút, cậu thở hổn hển căn bản không dám giương mắt nhìn. Anh hít sâu một hơi, giọng khàn khàn: "Cục cưng ngủ trước đi." Nói xong bỏ cậu lại định xuống giường.

Trần Tịch choáng váng giơ tay lên giữ chặt anh, nói mà không nghĩ: "Tớ giúp cậu..." Nói xong lại phản ứng kịp, cắn chặt môi dưới, cảm thấy thẹn đến độ mắt cũng ươn ướt. Cậu xấu hổ vô cùng, tay lại không buông ra, thái độ rất rõ ràng.

Hạ Lệnh Tân dừng lại, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cậu: "Cục cưng?"

Trần Tịch hít một hơi thật sâu, tay run rẩy mò xuống hạ thân anh, cách quần đặt lên chỗ đã phồng lên, giọng run run: "Tớ, tớ không biết... Cậu, cậu dạy tớ đi..." Hạ Lệnh Tân nhắm hai mắt, khi mở mắt ra trong mắt là dục vọng không đè nén được. Anh khàn giọng trả lời một câu "Ừ".

Hạ Lệnh Tân kéo Trần Tịch vào trong lòng, chỉ huy cậu móc ra. Mạch máu cả người cậu điên cuồng đập trong giờ khắc này, làm cho người và tay cậu cũng nhẹ nhàng run rẩy không ngừng. Cậu mím môi run run dùng hai tay móc côn th*t ra khỏi quần anh. côn th*t dữ tợn to bự, cậu hoảng sợ, sao, sao mà to thế? Cậu luống cuống nhìn anh, anh nuốt nước miếng, thấp giọng dỗ: "Cục cưng sờ nó đi, nó thích cậu lắm."

Trần Tịch nghe lời dùng ngón tay sờ một cái, lỗ nhỏ trên đỉnh côn th*t phun ra một giọt nước, như là chào hỏi cậu. Cậu lại thò tay vuốt ve từ đỉnh đến gốc, Hạ Lệnh Tân thở hổn hển.

"Cục cưng, dùng tay cầm nó, vuốt nhẹ như vậy..." Hạ Lệnh Tân kéo tay Trần Tịch đặt trên côn th*t vuốt ve. Anh vẫn luôn tự kiềm chế, bình thường rất ít khi tự an ủi, chỉ ngẫu nhiên không kìm được mới đơn giản thô bạo giải quyết nhu cầu. Sau khi gặp được Trần Tịch số lần giải quyết nhu cầu nhiều lên, mà cũng không nghiên cứu ra kỹ xảo gì, anh thấy việc này còn không sung sướng bằng hôn Trần Tịch. Có điều khi cậu dùng lòng bàn tay trơn mềm vuốt ve côn th*t, anh không bao giờ nghĩ như vậy nữa.

Dưới sự hướng dẫn của anh, Trần Tịch dần học được cách vuốt ve côn th*t thế nào. Cậu ngồi quỳ, hai tay cầm côn th*t to bự kia vuốt ve, quay đầu quan sát biểu tình của anh, phát hiện khi cậu sờ qua lỗ nhỏ của côn th*t, Hạ Lệnh Tân sẽ thoải mái híp mắt, khi cậu vuốt qua chỗ giao giữa quy đầu và hành thân, Hạ Lệnh Tân sẽ thở dốc...

Dần dà, Trần Tịch đã quên thẹn thùng, cơ hồ là ôm thái độ nghiên cứu khoa học để học lấy lòng Hạ Lệnh Tân thế nào. Cậu làm nghiêm túc, hai tinh hoàn phía dưới đã phình to lên, côn th*t to dài đã ướt nhẹp, lỗ nhỏ phun ra càng ngày càng nhiều chất lỏng, tiếng hít thở của anh cũng càng ngày càng trầm.

Hạ Lệnh Tân quay người nắm gáy Trần Tịch đè xuống hôn mặt, tai, cổ cậu một lần, lại ngậm môi cậu mút vào, hàm hồ nói: "Cục cưng, nhanh tay chút, tớ sắp bắn."



Trần Tịch ngoan ngoãn nhanh tay hơn, một tay đặt lên quy đầu nhẹ nhàng vuốt ve, cảm giác được côn th*t trong tay run run. Mấy giây sau, lòng bàn tay của cậu bị chất lỏng ấm áp phun vào, Hạ Lệnh Tân bắn. Anh buông cậu ra sảng khoái thở hổn hển. Anh còn chưa bắn xong, Trần Tịch sợ quần anh bẩn, cậu vội vàng dùng một tay kia đỡ cán muốn hứng chỗ tinh dịch chảy xuống, lại phát hiện căn bản không ngăn được. Cậu trơ mắt nhìn tinh dịch chảy xuống dính vào quần, sốt ruột nhỏ giọng "Ai nha" một tiếng.

Hạ Lệnh Tân vẫn đang hồi tưởng dư vị cao trào, thấy thế càng yêu thương Trần Tịch, kéo cậu lại không ngừng hôn môi, hận không thể liếm chảy cậu nuốt vào trong bụng. Trần Tịch đỏ mặt ngoan ngoãn cho anh hôn, đợi một lát thấy anh không muốn dừng mới quay mặt sang bên nhỏ giọng nói: "Đừng hôn nữa... quần cậu bẩn rồi, mau đi thay để ngủ, ngày mai còn phải thi đấy... cậu đừng hôn nữa..."

Hạ Lệnh Tân theo gò má hôn lên tai cậu, lại cắn cắn, sau đó liếm xuống cổ, không muốn xa rời, hỏi: "Còn cục cưng? Muốn không?" Trần Tịch vội vàng lắc đầu, cậu giúp Hạ Lệnh Tân làm đã đột phá điểm mấu chốt trong lòng rồi, Hạ Lệnh Tân giúp cậu thì... Trần Tịch nghĩ cũng không dám nghĩ. Có lẽ là nguyên nhân cơ thể, mặc dù cậu từng xuất tinh trong mơ, cũng có kinh nguyệt, nhưng cậu chưa từng có ham muốn sinh lý, ngay cả cương cứng cũng chưa từng có đến một lần, nhưng vừa rồi cậu cũng có một chút phản ứng, không chỉ dương v*t hơi cứng lên mà hình như phía dưới cũng ướt át... Cậu đỏ mặt không dám nghĩ tiếp nữa, cũng không có ý định nói cho anh.

Hạ Lệnh Tân không được Trần Tịch đồng ý cũng không dám đụng chạm vào cậu, đành phải nói "Được rồi", trong lời nói nghe như thể tiếc nuối lắm. Trần Tịch càng đỏ mặt, thúc giục anh: "Thôi đừng hôn nữa... Tay tớ vẫn dính, tớ phải đi rửa tay... Hạ Lệnh Tân tớ mệt rồi, ngày mai tớ cũng phải thi, chúng ta đi ngủ sớm chút được không?" lời cuối cùng Hạ Lệnh Tân thấy quả thực như đang làm nũng.

Anh nắm cằm cậu xoay mặt cậu lại hôn một cái, cuối cùng thoả mãn híp mắt một cái: "Ừ, nghe cục cưng, đi ngủ sớm chút." Trần Tịch thở phào.

Hạ Lệnh Tân cầm lấy tay Trần Tịch lau vào quần mình, lau sạch tinh dịch trên tay cậu rồi mới kéo quần lên, xuống giường đeo dép cho cậu, đưa cậu đến ban công, mở vòi nước ra cẩn thận nắm hai tay cậu rửa, cuối cùng đưa tay cậu lên miệng hôn một cái, trong mắt tràn đầy vui sướng và tình yêu say đắm. Anh nhìn Trần Tịch dịu dàng nói: "Cảm ơn cục cưng, vất vả rồi, Cậu đi ngủ trước đi, tớ đi giặt quần." Trần Tịch đỏ mặt gật đầu, đi vào nằm xuống giường. Hạ Lệnh Tân cầm quần lót và quần ngủ sạch vào WC tắm rửa qua rồi thay đồ, đi ra nhanh chóng giặt quần, sau đó quay lại ký túc xá nằm lên giường ôm Trần Tịch.


Anh hôn cậu, hạ giọng nói: "Cảm ơn cục cưng, tớ yêu cậu."

Hai mắt Trần Tịch sáng ngời, cậu nhẹ giọng trả lời: "Tớ cũng yêu cậu."

Hạ Lệnh Tân vô cùng vui vẻ hôn mắt cậu, dịu dàng nói: "Ngủ đi, ngủ ngon cục cưng." Trần Tịch nhắm mắt lại, nhích lại gần anh, hai người ôm nhau ngủ.

Không ngờ thời khắc mấu chốt vẫn là cục cưng Tịch Tịch chủ động xuất kích.

Hạ Lệnh Tân: Này mẹ nó ai nhịn được? Tôi mẹ nó bắn như pháo:)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK