Các nàng trước đó đã báo cáo Tịch Phi việc này, nói:
"Không biết tiểu công tử Tiết gia cho Điện hạ uống cái gì, Điện hạ động một chút là nhớ đến, hi vọng nương nương cẩn thận điều tra."
Mà Tịch Phi đối với Tiết Dao rất tín nhiệm, suy đoán bất quá là chút đồ ngọt dụ dỗ trẻ con. Trước đây ở quê nhà nàng bách tính cũng uống sữa dê sữa bò, bởi vậy vẫn chưa để ý tra xét.
Giờ khắc này, Tịch Phi thấy con trai đuổi theo Tiết Dao đòi uống sữa, liền hỏi:
"Tiết Dao, ngươi cho Lão Thất uống cái gì? Khiến nó mỗi ngày đều nhớ đến, ta cũng muốn chuẩn bị một ít ở trong cung, để cho nó thèm có thể dùng."
Tiết Dao trả lời:
"À, ta trước đây vài lần mang theo sữa bò đi học đường. Vốn là chuẩn bị cho chính mình uống, không nghĩ tới Điện hạ rất thích uống, liền đút cho Điện hạ."
"Sữa bò?"
Tịch Phi hơi kinh ngạc. Trong kinh thành có rất ít bách tính dùng sữa bò, chủ nhân trong cung đều không uống. Một là bởi vì sữa bò có mùi tanh một chút, hai là bởi vì không có xử lý uống vào dễ phát sinh tiêu chảy. Trong cung cảm thấy sữa bò không sạch sẽ bằng sữa bà vú. HunhHn786
Trong cung người hầu đều biết sữa bò không thể cho chủ nhân uống, giờ khắc này đều kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiết Dao.
Tịch Phi lại cười, nói.
"Thật trùng hợp, ta khi còn bé cũng cực thích uống sữa bò, chẳng trách Lão Thất tâm tâm niệm niệm, khẩu vị giống ta. Nhìn nó gấp gáp kìa."
Tiết Dao cười nói:
"Đáng tiếc ta hôm nay không có chuẩn bị sữa mang theo, Điện hạ phải thất vọng rồi."
Câu này vừa nói ra, Thất hoàng tử còn chưa có kịp phản ứng, vẫn cứ ôm cánh tay Tiết Dao nói:
"Một câu chuyện hai cái sữa! Một câu chuyện..."
Nói đến một nửa, biểu tình bé mập mạp bỗng nhiên chấn động, ngược lại học theo Tiết Dao nói:
"Điện hạ phải thất vọng rồi?"
Tiết Dao quay đầu lại nhìn bé mập mạp, không thể làm gì khác hơn nhỏ giọng trả lời:
"Đúng vậy. Ta hôm nay không chuẩn bị sữa, còn có thể nghe Điện hạ kể chuyện xưa hay không?"
Thất hoàng tử như bị sét đánh, bàn tay nhỏ nắm chặt cánh tay Tiết Dao, vội la lên:
"Điện hạ không thể thất vọng! Điện hạ không thể thất vọng!"
Bé mập mạp đại khái là muốn nói "Không thể để cho Điện hạ thất vọng".
Long Ngạo Thiên thật sự là rất coi trọng tâm tình của chính mình rồi!
Tiết Dao mở hai tay ra:
"Nhưng ta thật sự không mang sữa đến nha."
Sấm sét giữa trời quang lần thứ hai giáng xuống. Thất hoàng tử chết trân tại chỗ. Miệng nhỏ mếu máo, ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng, bé mập mạp nhìn chằm chằm Dao Dao ngốc phụ lòng mình.
Tiết Dao:
"..."
Hết cách rồi! Đã thử quét mấy lần, không thể tìm thấy sữa bò Vương Tử, có thể có biện pháp gì đây!
Tại sao nhìn ánh mắt thất vọng của bé mập mạp làm mình cảm thấy áy náy quá vậy!
"Không cho hồ đồ."
Tịch Phi sợ con trai dây dưa không ngớt, liền để cung nữ ôm Thất hoàng tử đi uống sữa.
Nhưng mà, dù đau lòng không có sữa ngon uống, Điện hạ vẫn như cũ nói lời giữ lời, bắt đầu kể chuyện xưa Hậu Nghệ bắn mặt trời.
Đây là câu chuyện mà mỗi lần muốn qua loa cho xong, Điện hạ sẽ thuận miệng kể.
Tiết Dao vừa nghe thấy "từ trước có mười cái mặt trời ở tại Đông Phương", liền nheo mắt lại, dùng ánh mắt chất vấn nhìn chằm chằm bé mập mạp.
Không cho uống sữa cũng chỉ có nghe Hậu Nghệ bắn mặt trời à!
Tiểu móng heo này không lương tâm!
Nhưng mà, bé mập mạp còn chưa có nói xong, liền bị cung nữ từ phía sau lưng bước lên ôm đi đút sữa.
Khi cung nữ bước ra ngưỡng cửa, Điện hạ còn nói:
"Hậu Nghệ giương cung lắp tên, hướng chín cái mặt trời bắn tới..."
Cơm nước xong, Tịch Phi cho lui cung nữ, cùng Tiết Dao cẩn thận thương lượng đối sách.
Mấy ngày kế tiếp, Tiết Dao ở Thiên điện, thuận tiện huấn luyện bé mập mạp phối hợp theo kế hoạch thuật lại tiên đoán của Bạc Di.
Dưới tình huống không có sữa bò Vương Tử, muốn bé mập mạp phối hợp diễn quả thực là khó cấp độ địa ngục!
Tiết Dao nhờ cung nữ tìm sữa bò đến pha trộn cùng đường mía, cho vào túi da dê, ý đồ lừa dối qua ải. Nhưng mà bé mập mạp chỉ nếm thử một miếng, liền chu mỏ quay mặt đi, không vui lắc đầu.
Dựa theo kế hoạch của Tiết Dao, chỉ cần nhìn thấy Tịch Phi giơ tay sờ trâm cài hình bướm trên tóc, Thất hoàng tử nhất định phải lập tức thuật lại lời Bạc Di "tiên đoán".
Mỗi lần tập luyện, ban đầu Điện hạ cũng rất phối hợp, chỉ cần đến lần thứ ba trở lên, Điện hạ liền bắt đầu nói "ta mệt mỏi".
Sợ là sợ bé mập mạp ở trước mặt Hoàng thượng bỗng nhiên không phối hợp, Tiết Dao cùng Tịch Phi sẽ hết đường xoay xở.
"Điện hạ tựa hồ rất thích nói câu nói này."
Tiết Dao không thể làm gì khác hơn cùng Tịch Phi nói chuyện phiếm về hiện tượng lạ.
Tịch Phi lúng túng cười cười, bất đắc dĩ giải thích nguyên do.
Kỳ thực, Thất hoàng tử cũng không hiểu "ta mệt mỏi" muốn biểu đạt ý gì. Chỉ là bởi vì mỗi lần hướng mẫu phi đưa ra một yêu cầu nào đó, nghe mẫu phi trả lời "ta mệt mỏi", Điện hạ liền biết yêu cầu của mình sẽ không được thỏa mãn. Cho nên, đối với bé mập mạp mà nói, câu nói này giống như là từ chối phối hợp.
Tiết Dao nghe xong dở khóc dở cười. Khó trách chỉ có lúc nói câu này bé mập mạp mới dùng tự xưng "ta". Bản chất vẫn là mô phỏng theo lời người lớn.
Đảo mắt đã qua ba ngày, thánh chỉ sắp ban bố. Điện hạ lại càng ngày càng không ngoan, không chịu thuật lại tiên đoán rồi!
Tiết Dao không thể không đối mặt thực tế tàn khốc: đứa bé mập mạp này quả nhiên không dễ nuôi, không sữa bò Vương Tử sẽ không ngoan.
Có lẽ đứa bé chướng ngại tình cảm chính là như vậy, yêu cầu không thể quá cao.
Nhưng mà những gì người cha hao tâm bỏ ra đổi về tình cảm còn không sánh bằng sữa bò Vượng Tử, dù sao cũng hơi thất vọng.
Dần dần, Thất hoàng tử không chờ được cho uống sữa cũng không mỗi ngày lộ ra ánh mắt mong đợi với Tiết Dao.
Cung nữ cũng phát hiện, tiểu hoàng tử gần đây biến trở về như trước, chìm đắm trong thế giới riêng, cũng không chịu nghe kể chuyện xưa trước khi ngủ.
Đại khái là bởi vì chuyện xưa không đổi được sữa của Dao Dao ngốc.
Tiết Dao kỳ thực có chút đau lòng, cảm giác ngậm đắng nuốt cay nuôi ra đứa con bất hiếu.
Mà Tiết Dao vẫn giữ tinh thần, làm hết khả năng huấn luyện Thất hoàng tử cho tốt trước khi Hoàng thượng đến Thanh Khung điện.
Thật vất cuối cùng mặc hàng sữa bò cũng xuất hiện, Tiết Dao nhanh chóng đổi một thùng sữa bò vị nguyên bản. Về phủ một chuyến, dùng túi nước chứa 2 hộp sữa, sau đó nhanh chóng hồi cung. Nói là hạ nhân vừa đưa tới mẻ sữa còn chưa kịp thêm gia vị.
Tiểu cung nữ được Tiết Dao dặn dò, cầm sữa bò đi phòng bếp thêm vào mật đường mía, dùng lửa nhỏ đung nóng lên, sau đó cho sữa vào lại túi da, vội vội vàng vàng đưa đến chỗ Thất hoàng tử.
Thất hoàng tử đang chơi búp bê con hổ. Mỗi tay cầm một con hổ, đang diễn cảnh vua của rừng rậm quyết đấu.
Cung nữ hầu hạ bên cạnh nhìn tiểu chủ nhân thở dài. Tiểu hoàng tử lúc tâm tình tốt thích chơi thỏ nhảy sông, tâm tình không tốt mới chơi hai con hổ đánh nhau.
Không có ai biết tiểu hoàng tử tại sao gần nhất tâm tình không tốt.
Tiểu cung nữ vội vã ôm túi nước chứa sữa bò đi vào cửa, nói với cung nữ hầu hạ.
"Đây là sữa bò Tiết nhị công tử mới vừa đưa tới, đã thêm mật đường, mới hâm nóng xong. Mời Điện hạ nếm thử!"
Cung nữ tiếp nhận túi sữa bò, mở cái nắp ngửi một cái, lập tức sáng mắt lên.
Mùi sữa thơm nồng cũng không tanh, nhất định là giống loại công tử nhà họ Tiết trước đây đút cho Điện hạ uống.
Chỉ cần cho tiểu hoàng tử uống sữa này không chừng có thể giống như Tiết Dao được tiểu chủ nhân thiên sủng cùng ỷ lại.
Nghĩ như vậy, cung nữ lập tức cho tiểu cung nữ lui, để tránh khỏi Điện hạ nhớ tới nàng có công lao đưa sữa tới. Bản thân cười ha hả, cung nữ nâng túi da đến ngồi bên cạnh Điện hạ. Đem miệng túi tới bên mép tiểu hoàng tử, cung nữ nhỏ giọng nói:
"Điện hạ nếm thử một cái, xem sữa này so với sữa nhà Tiết nhị công tử cái nào uống ngon!"
Thất hoàng tử cũng không có quay đầu nhìn nàng, vẫn như cũ chơi búp bê hổ, hơi nghiêng đầu hút một chút.
Mùi vị quen thuộc lại không quá giống. Sữa vào miệng, tay nhỏ của Điện hạ dừng lại, trợn to mắt quay đầu lại, kinh ngạc nhìn túi nước đựng sữa. Tiện đà ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh của Thất hoàng tử nhìn về phía cung nữ.
Cung nữ liền mừng rỡ như điên.
"Thế nào? Nếu Điện hạ yêu thích mùi vị này, về sau nô tỳ mỗi ngày cho Điện hạ uống, có được hay không?"
Tiết Dao ở Thiên điện chờ tin tức, tiểu cung nữ trở lại trong tay lại không cầm cái túi nước, nói là đã đưa cho cung nữ hầu Điện hạ.
Tiết Dao hỏi nàng Điện hạ có thích uống hay không, tiểu cung nữ lại nói không biết, cô cô cho nàng lui xuống.
Tiết Dao quay người chuẩn bị đi nhìn tình huống, nhưng còn chưa có đi tới cửa, từ bên ngoài có cái bóng vọt vào.
Còn chưa có rõ tình hình, Tiết Dao liền nhìn thấy một cái bóng béo lùn chắc nịch giống đạn pháo xông về phía mình.
Tuy rằng thời điểm bé mập mạp tiến vào trong lồng ngực của Tiết Dao đã giảm tốc độ, Tiết Dao vẫn bị đụng đến lùi lại vài bước, dựa lưng vào bàn bát tiên.
Cúi đầu nhìn, Tiết Dao thấy Thất hoàng tử ôm trong tay cái túi nước như che chở bảo bối. Khuôn mặt bánh bao ngẩng lên, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Tiết Dao.
Tiết Dao nhìn một chút túi nước trong tay bé mập mạp, nghi ngờ nói:
"Điện hạ không thích uống sữa này?"
Thất hoàng tử đẩy túi nước, đưa cho Tiết Dao, hưng phấn nhắc nhở:
"Điện hạ uống sữa không? Điện hạ uống sữa à!"
Đã mấy ngày chưa thấy bé mập mạp nhiệt tình như vậy, Tiết Dao hơi chậm phản ứng một chút.
Điện hạ là muốn Dao Dao cho uống sữa!
Tuy rằng như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc (ý là không hiểu tình huống), HunhHn786 Tiết Dao vẫn là biết nghe lời tiếp nhận túi nước, mở ra cái nắp, bắt đầu tại chỗ đút sữa.
Ngay vào lúc này, cung nữ hầu hạ trong phòng Thất hoàng tử rốt cục đuổi tới đây. Liếc mắt một cái nhìn thấy Tiết Dao đút sữa cho tiểu hoàng tử, nàng tức giận đến khóe mắt giật giật.
Vừa rồi nàng cho tiểu hoàng tử uống một hớp sữa, Điện hạ lập tức vui vẻ nhìn nàng một cái. Rồi lại bỗng nhiên Điện hạ đoạt lấy cái túi trong tay nàng, chạy như bay, dường như hướng tới chỗ Tiết Dao.
Nàng đuổi theo cũng không kịp. Hai cái chân ngắn của Điện hạ chạy rất nhanh.
Một hơi đuổi tới Thiên điện, cung nữ liền nhìn thấy Tiết Dao tự mình cho tiểu hoàng tử uống sữa.
Muốn nổi giận lại không chiếm lý. Sữa này vốn là Tiết Dao đưa tới trong cung. Nhưng không biết tiểu hoàng tử tại sao muốn Tiết Dao tự mình đút sữa.
Tiết Dao kỳ thực cũng mơ hồ không rõ lý do.
Lúc thường uống sữa bò Vượng Tử, bé mập mạp nhất định uống một hơi hết. Ngày hôm nay lại phá lệ, chỉ uống hai ngụm dừng lại. Ngước mặt không kịp chờ đợi mở ra cánh tay hỏi:
"Nhi thần muốn ôm một cái không?"
Tiết Dao nhìn ánh mắt sáng lấp lánh thật có chút lĩnh ngộ lô-gich trong tư duy của bé mập mạp này.
Đứa bé này có chút đặc thù, bởi vì chướng ngại tiếp thu tình cảm, cần thiết thông qua hành vi đặc trưng của người khác cảm thụ yêu thích.
Trong mắt Điện hạ, đại ca vò nặn mặt cùng đại ca yêu thích là giống nhau.
Trước khi ngủ mẫu phi cho ăn điểm tâm ngọt, cùng mẫu phi yêu thương là giống nhau.
Mà cho uống sữa bò, Tiết Dao là người đầu tiên dùng phương thức biểu đạt yêu thích này, Thất hoàng tử vẫn luôn nhớ rõ.
Nguyên nhân quan trọng không chỉ là khẩu vị sữa, còn có người cho uống sữa.
Hai thứ kết hợp với nhau mới có thể làm cho Long Ngạo Thiên chướng ngại tình cảm tìm thấy cảm giác an toàn.
Cung nữ cũng không hiểu mối quan hệ kết hợp ăn ý của hai đứa bé, chưa từ bỏ ý định mà tiến lên, nói:
"Làm phiền công tử, vẫn để cho ta tới đút đi?"
Người cha Tiết Dao nghiện đút sữa còn chưa có đủ, đang muốn từ chối, liền nhìn thấy Thất hoàng tử vừa mút sữa hơi nghiêng đầu dùng tiếng gầm gừ bức lui cung nữ.
Điện hạ chỉ muốn Dao Dao ngốc đút sữa bò!
Hai ngày sau, thánh chỉ ban xuống, trong danh sách bồi giá đi tuần không có gì bất ngờ xảy ra khi có tên Tịch Phi, tuy nhiên còn có Nghi Quý Nhân cùng đi.