Mỗi lần làm việc như vậy mỗi gia đình sẽ cử một người tham gia, nhà Moaa cũng vậy, tùy theo những gia đình khác cử ai đi mà bọn họ cũng để một hoặc hai người thích hợp. Hôm nay người tới chủ yếu là á thú nên Rin tham gia, Moaa chỉ ngồi bên cạnh làm quần áo của hắn, nhà rất đông người mà toàn dựa vào mình hắn may vá nên Moaa luôn có việc để làm.
Á thú của bộ lạc Kuriki tính luôn mấy người từ Seaa đến có tổng cộng hai mươi tư người, hai người đã lớn tuổi gồm tư tế Dorin và vợ của tộc trưởng Tau, bà tên là Rumi, có một á thú vị thành niên, còn lại là người đang ở độ tuổi sinh sản, đa số đều đã có gia đình, chỉ có sáu người là độc thân, trong đó có Moaa và Rin. Toàn bộ lạc nhân số bảy mươi tư người thì chỉ có tổng cộng chín người là nữ, bao gồm cả hai nữ thú nhân Hahna và Shami, chiếm không đến một phần mười dân số, đây là tỉ lệ bình thường ở thế giới này.
"Hang của nhà Moaa dễ chịu thật, tôi cũng muốn nhà mình có nền giống thế này." Một á thú tên là Shu sờ sàn nhà bằng gỗ bóng loáng cạnh chỗ ngồi, mang theo ao ước nói.
"Chờ Fil khỏe lại cậu ấy nhất định sẽ làm, chắc là xong kịp trước mùa tuyết, đừng lo." Tư tế Dorin an ủi, Shu là bạn đời của Fil, thú nhân bị thương khi đàn gadnim đánh nhau với tiris. Trước đây hắn vẫn khá bài xích nhóm Moaa mới đến nên khi các thú nhân hạ cây để xây dựng hắn không cho Fil tham gia, nhưng sau chuyến đi săn mấy ngày trước hắn đã thay đổi suy nghĩ, thái độ với Moaa và Rin cũng tốt hơn.
Shu mỉm cười: "Hang của con và Fil nhỏ nên chắc là làm nhanh thôi."
"Vết thương của Fil sao rồi?" Một á thú khác là Limny lên tiếng hỏi, đây là một trong số ít nữ á thú của bộ lạc.
"Đã bắt đầu lành rồi, chắc chỉ mười ngày nữa là khỏe hẳn thôi." Dorin trả lời thay cho Shu, bà là người rõ nhất sức khỏe của các thành viên bộ lạc.
"Hey Moaa, lúc đó chiến đấu với tiris như thế nào vậy? Nghe Fil nói đàn tiris đó rất đông, con đầu đàn cũng rất lớn phải không?" Shu bắt chuyện với Moaa.
Moaa mỉm cười, vẫn tiếp tục đều đều may mảnh da trên tay, vừa làm vừa trả lời: "Con tiris đầu đàn là hung thú mà, nó lớn hơn cả thú hình của tộc trưởng đấy, cho nên đàn nó cũng đông hơn đàn tiris bình thường nhiều."
"Lớn hơn cả tộc trưởng?" Shu tròn mắt, thú hình của Kant nếu đứng thẳng đã cao gần bằng căn nhà hai tầng, lớn hơn nữa là rất kinh khủng.
"Thế mà đàn gadnim cũng đánh thắng được à? Các cậu lúc đó cũng tham gia phải không? Rin, cậu kể tớ nghe đi." Một á thú trẻ tuổi tên Bayee hỏi Rin.
"Được thì được nhưng mà lúc đánh nhau tớ không để ý những người khác đâu, chỉ kể phần của mình thôi đó." Rin cười nói.
"Ừ cậu cứ kể đi." Bayee vội gật đầu lia lịa.
"Rồi, từ từ để tớ kể. Biết hôm đó bọn tôi đi săn ở đâu không? Ở hồ Liboe ấy, ở kế bên đầm lầy.." Rin vừa đan giỏ vừa kể lại chuyện xảy ra ngày hôm đó, bắt đầu từ buổi đi săn ở hồ Liboe. Các á thú chưa bao giờ biết nhiều về thế giới bên ngoài bộ lạc, cho nên đều say sưa nghe, cả tư tế Dorin cũng rất thích thú.
Khi Rin kể đến đàn tiris, có tiếng sói tru ở gần bộ lạc truyền đến.
"Đợi chút, Rin." Moaa ra hiệu cho Rin dừng lại để hắn nghe rõ tiếng sói, sau đó chau mày nói: "Có chuyện xảy ra rồi, con sói đang gọi chúng ta ra ngoài."
Tư tế Dorin và mấy á thú lớn nhất đều đã bỏ việc đứng dậy, Moaa cũng xuống giường đi lấy cây thương của mình. Không bao lâu sau Shami ngồi trên lưng một con sói gadnim chạy về, nhìn sắc mặt cô nhóc có vẻ hốt hoảng. Sáng nay Shami đi theo Hahna và Gadnu đến chỗ đàn sói tập đi săn với sói con, lúc rời đi còn rất hào hứng vui vẻ.
"Shami, có chuyện gì thế?" Dorin vội bước xuống cầu thang hỏi.
"Tộc.. tộc trưởng Joseh.. đến, bị.. bị đàn gadnim chặn.. chặn lại ngoài bìa lãnh địa, Ha.. Hahna bảo con về báo.. báo.." Shami gian nan nói.
Rin hỏi khẽ Bayee: "Joseh là ai?"
"Là thủ lĩnh của bộ lạc Ban, bộ lạc mẹ của Kuriki." Bayee nhỏ giọng đáp.
Rin đưa mắt nhìn Moaa, quan hệ giữa Ban và Kuriki ngay từ lúc tách ra đã gượng gạo, hiện tại lại đến không biết định làm cái gì đây.
Dorin gật đầu với Shami, an ủi nhỏ: "Con đừng hoảng, chúng ta không để họ làm gì con đâu. Con về nhà trước đi, để bà giải quyết chuyện này." Sau đó quay đầu nói với Moaa: "Moaa cậu đi gọi Bab dẫn theo mấy thú nhân đi xem bọn họ muốn làm gì, Kant đi săn sợ là chiều tối mới về tới."
"Dạ." Moaa liền gật đầu, lập tức đi xuống cầu thang.
Shami đã tuột xuống khỏi con gadnim và chào tạm biệt nó. Moaa vẫy tay gọi con sói đi theo mình. Hắn đi ra cửa bộ lạc, Bab cùng Rein và Dor đều đang xẻ gỗ bên ngoài với các thú nhân khác, hôm nay chỉ có ba anh em Sam theo Kant đi săn bắt.
Đi đến cửa bộ lạc thì đoàn thú nhân đã về tới, Moaa truyền lại lệnh của tư tế, cho nên cả đoàn đều nhanh chóng đổi sang thú hình để đi theo. Cả bộ lạc Kuriki đều không thích người từ Ban, đặc biệt là thủ lĩnh Joseh, cho nên lúc này người nào vẻ mặt cũng khá căng thẳng.
Con gadnim đi trước dẫn đường, nó là một trong những con trong nhóm hay đi cùng Gadnu, bình thường cũng rất thích Hahna và Shami, cho nên nó mới cho phép Shami cưỡi mình.
Lúc bọn họ đến nơi, nhìn thấy khoảng hai mươi con gadnim và chừng ba mươi con nimpas đang vây quanh một nhóm nhân loại chừng bốn chục người ở giữa, bên trong có cả thú nhân và á thú. Dẫn đầu đoàn người là một thú nhân có thú hình là gấu gant giống Kant nhưng so với Kant lớn hơn một vòng. Joseh và Kant là anh em chú bác, có thú hình giống nhau cũng không có gì kỳ quái.
Hahna ngồi trên lưng Gadnu ở giữa đàn gadnim, đang nhàn nhã gặm một quả trái cây, thấy Moaa và Bab đến, cô bé liền giơ tay vẫy vẫy chào hai người.
"Bọn họ muốn làm gì?" Moaa hỏi Hahna.
Hahna nhún vai: "Con đâu biết, bọn họ không chịu nói chuyện với nữ thú nhân."
Moaa nhíu mày, rất có xúc động muốn lập tức đuổi những người này đi, nhưng hắn cũng biết là không thể, đây là bộ lạc mẹ của Kuriki, làm như vậy sau này Kuriki đừng nghĩ giao lưu với bộ lạc nào khác. Nhưng mà, Moaa nhịn được không có nghĩa là những người khác cũng nhịn được, các thú nhân khác khi nghe Hahna nói đều tức giận quay đầu gầm lên với mấy người bộ lạc Ban, Bab thì trực tiếp tiến lên vừa gầm vừa cào mặt đất dưới chân phải, ra hiệu khiêu chiến thủ lĩnh Joseh của họ.
"Bab, bình tĩnh một chút." Moaa nhỏ giọng nói.
Bab lắc lắc đầu, ra dấu cho Moaa xuống khỏi lưng mình, hắn chuẩn bị đánh một trận với Joseh. Kỳ thật Moaa cũng rất muốn đánh Joseh một trận, cho nên chỉ khuyên một câu rồi thôi, nhảy xuống lưng Bab đi qua chỗ Gadnu và Hahna.
Chuyện khiêu chiến giữa các thú nhân rất thường thấy, cho nên mọi người đều ăn ý lùi lại nhường ra đủ không gian cho hai người, Joseh không có khả năng từ chối cuộc chiến này.
Joseh vừa bước ra, Bab không hề chần chờ lập tức lao vào.
Trận chiến diễn ra khá lâu, gấu gant là loài thú lớn nhất trong họ gấu, thể hình Joseh so với Bab phải lớn gấp rưỡi, nhưng Bab lại vượt trội ở sức bật và sự nhanh nhẹn, cho nên hai bên đánh giằng co suốt cả một buổi trưa cũng chưa phân thắng bại. Lúc xế chiều sói vương đã đi săn về cũng chạy đến xem náo nhiệt, dẫn theo một nhóm sói nữa khiến vòng vây gadnim càng đông hơn.
Nhóm người bộ lạc Ban từ lúc gặp phải đàn sói chặn đường đã hoang mang lo lắng, hiện tại càng sợ hãi hơn, đã có á thú không chịu được bật khóc. Cuối cùng, khi tộc trưởng Kant chạy về tới trận chiến vẫn chưa phân thắng bại, hắn đành can hai người ra. Mọi người đổi lại hình người để nói chuyện, Kant mới hỏi Joseh tại sao lại đến đây.
Joseh sắc mặt rất trầm, hắn cũng không ngờ mới không bao lâu bộ lạc của Kant lại thay đổi nhiều như vậy. Lúc đến hắn còn mang tâm lý rồng đến nhà tôm, nhưng cửa bộ lạc Kuriki còn chưa đến được đã bị đàn sói và Bab dằn mặt một trận. Nhưng hắn có giận cũng không thể phát tác với Kant, một con hung thú còn lù lù đứng một bên nhìn kìa, hắn không rõ bộ lạc Kuriki và đàn gadnim quan hệ thế nào nên không dám lỗ mãng. Vì vậy khi Kant hỏi hắn chỉ có thể nói thật.
"Có mấy con hung thú lạ đột ngột đến khu vực của bộ lạc giành lãnh địa với hung thú khác, chúng đánh nhau suốt ngày, cho nên ta chỉ có thể chia bộ lạc ra đi đến các bộ lạc lân cận ở tạm một thời gian, đợi chúng đánh xong thì trở về."
Bab và Moaa nhìn nhau. Thật ra chuyện này không ngoài ý muốn, lúc qua sông cùng họ có hơn hai mươi con hung thú, đến vùng quanh bộ lạc Seaa chỉ có năm con, số còn lại chắc cũng chia ra tìm lãnh địa mới ở quanh thảo nguyên, mà bộ lạc Ban nằm ngay cạnh thảo nguyên, rơi vào tình cảnh giống Seaa là hiển nhiên.
Kant thì nghe xong liền nhíu mày, bộ lạc Ban tổng nhân số chỉ chừng một trăm hai mươi người mà Joseh mang đến chỗ bọn họ đã gần bốn chục người, trong đó hơn một nửa là á thú, như vậy sẽ tăng gánh nặng cho các thú nhân bộ lạc bọn họ. Nếu là trước đây cả nhà Moaa và đàn gadnim chưa đến, lấy sức của bọn họ nuôi sống nhiều người như vậy sẽ rất vất vả. Càng nghĩ hắn càng bực bội với Joseh cho nên không có gì là thân thiện nói: "Bộ lạc Kuriki hiện tại lệ thuộc vào đàn gadnim, muốn cho người bộ lạc khác vào phải xem sói vương có đồng ý hay không mới được. Chờ một lát bọn tôi đi hỏi ý ngài ấy đã."
Kuriki lệ thuộc đàn gadnim? Lần đầu Joseh nghe thấy có bộ lạc kết minh với đàn thú khác như vậy, hơn nữa còn là quan hệ lệ thuộc. Con hung thú kia thế mà chịu che chở cho nhân loại, chúng không xem bọn họ là con mồi sao?
Joseh rất ngạc nhiên nhưng nhìn thái độ của Kant cũng không dám nói gì, chỉ có thể gật đầu. Nếu Kant lấy cớ sói vương không cho phép để đuổi hắn đi, hắn cũng không có cách.
Kant gọi Moaa đi đến chỗ sói vương, nó đang ngồi nghe Hahna kể chuyện gì đó, có vẻ rất chăm chú, thấy Kant và Moaa đi tới mới quay đầu kêu một tiếng hỏi bọn họ có chuyện gì. Kant bình thường cũng ít tiếp xúc trực tiếp với sói vương, có chút căng thẳng thuật lại tình huống. Sói vương nghe xong liếc nhìn sang chỗ bộ lạc Ban, dừng lại trên người Joseh vài giây rồi mới thu hồi tầm mắt, nói chuyện với Moaa.
Moaa cẩn thận nghe xong, xác nhận lại: "Cho phép họ vào nhưng không được tùy ý đi lại? Muốn đi săn phải có bộ lạc Kuriki đi cùng?"
Sói vương hài lòng gật đầu. Kant đứng một bên đương nhiên nghe hết, hắn thấy trong lòng thoải mái hơn một chút. Lúc thấy sói vương ở chỗ này hắn còn nghĩ có lẽ sói vương cũng thích có thêm thú nhân thực lực mạnh như Joseh trong đàn, sẽ ưu ái tên đó, nhưng bây giờ hắn biết mình nghĩ nhiều, sói vương không thích Joseh.
Kỳ thật Kant không cần lo lắng, sói vương thích những á thú thực lực mạnh như Rin và Moaa, cũng thích ấu thú có tiềm năng như Hahna và Shami, hoặc là người có tay nghề tốt như Rein, còn thú nhân cỡ như Bab, Kant hay Joseh thì bộ lạc nào cũng có vài người, không hiếm lạ gì.
Kant quay lại thông báo cho Joseh quyết định của sói vương, Moaa thì ngồi xuống cạnh Hahna hỏi con bé: "Mới thì con kể gì cho sói vương nghe thế?"
"Con kể chuyện của chị Shami." Hahna nhe răng cười đáp.
Moaa bật cười: "Bảo sao."
Shami có thực lực kém Hahna nhưng tiềm năng lại rất lớn, cho nên sói vương cũng khá sủng ái cô nhóc, không quá thân cận như với Hahna nhưng chắc chắn là tốt hơn đám sói con trong đàn, biết chuyện Shami từng bị hắt hủi nó đương nhiên sẽ không ưa bộ lạc Ban.
Joseh nghe Kant nói xong rất không vui nhưng hắn lại không có biện pháp nào. Hiện tại khu vực ven thảo nguyên bị những con hung thú và cả những đàn hoang thú mới tới quấy rối vô cùng loạn, chỉ có chỗ của Kant là còn tính yên bình. Đi theo hắn lần này có cả những á thú đang mang thai, an toàn đến được đây đã không dễ, hắn không thể mạo hiểm mang họ đi loạn trong rừng được. Vì vậy Joseh đồng ý với Kant, lúc này đàn gadnim với chịu tản ra cho bọn họ đi vào lãnh địa.
"Con đói bụng quá maam." Hahna nằm bẹp trên lưng Gadnu than thở.
Shan đang ngồi trên lưng Dor cười hỏi lại: "Không phải em mới ăn trái cây xong sao? Còn đói?"
"Trái cây mùa này có trái nào chín đâu, chua lắm đấy, ăn càng đói chứ no gì." Hahna cãi lại.
"Đi nhanh đi, lại sắp mưa rồi." Moaa lên tiếng cắt ngang câu chuyện, nhắc nhở mọi người tăng tốc.
Sói vương kêu lên một tiếng ra lệnh tăng tốc, thế là cả đội ngũ đều làm theo. Sói vương hôm nay cũng đi săn và đã để mấy con gadnim khác đưa con mồi đến bộ lạc, bây giờ nó đi theo về ăn thịt nướng, mấy con sói tùy tùng của nó cũng đi theo. Bộ lạc Kuriki đã quen nhưng bộ lạc Ban thì lần đầu di chuyển chung với đàn gadnim như vậy, rất căng thẳng, các á thú đều im thin thít không dám phát ra âm thanh nào.
Lúc về tới bộ lạc thì trời đã bắt đầu rớt hạt, sói vương không chần chờ chạy thẳng đến hang của nhà Moaa, đàn gadnim cũng thế, chỉ có hang động nhà hắn đủ chỗ cho chúng. Các thú nhân khác ai về nhà nấy, còn lại bộ lạc Ban do Kant dẫn đi sắp xếp chỗ ở.
Nhìn theo đàn sói huỳnh huỵch phóng đến cuối hẻm rồi cùng vào một chỗ với nhà Moaa, Joseh hỏi Kant: "Đàn gadnim thân với nhà đó lắm à?"
"Bọn họ cùng nhau vượt sông Turt sang bên này mà, lúc tôi gặp mấy người họ lần đầu thì họ đã ở cùng đàn gadnim rồi." Kant không giấu giếm đáp.
"Con bé đó.."
"Nó là cục cưng của sói vương đấy, anh cũng nhìn thấy mà." Kant hừ cười một tiếng ngắt ngang lời Joseh: "Lúc mới đến sói vương đã giết một con hung thú khác, bộ da của con thú đó sói vương đã tặng cho Hahna đấy."
Joseh nhìn Kant, im lặng không nói nữa. Trước đây hắn không phải chưa từng gặp nữ thú nhân, có một vài bộ lạc vẫn giữ lại nữ thú nhân nuôi nấng chứ không vứt bỏ. Nhưng trong trí nhớ của hắn, nữ thú nhân đều rất nhút nhát, tối tăm chứ không vui vẻ tự tin như Hahna. Cử chỉ và lời nói của cô bé khiến hắn rất ngạc nhiên, cho dù là thú nhân bình thường cũng hiếm ai có được sự thong dong đó. Nhưng nghe lời Kant nói hắn cũng hiểu cô bé này địa vị ở đàn gadnim không nhỏ, hắn cũng không muốn chuốc lấy phiền phức.