Mọi người đều bị ướt nên hai á thú lo đi tắm sớm, thú nhân chia nhau đội mưa ra thác nước làm thịt con mồi, cuối cùng trong nhà chỉ còn có Hahna ngồi sưởi ấm cùng nhóm gadnim. Nhìn nhìn bếp lửa, Hahna gọi con Bum đem mấy củ libo ra, môt nửa gọt sạch bỏ vào nồi nấu, một nửa nướng chín để tối ăn vặt.
Hai hôm trước các thú nhân đã tổ chức thành đội đến hồ liboe đào củ libo đem về. Loại củ này có vị sữa và khá ngọt, béo, nướng lên ăn sẽ thơm hơn nhưng nấu với quả mật hoa sẽ ngọt béo hơn, rất được á thú và trẻ con ưa thích. Nhà Moaa tịch trữ cả một sọt lớn, gần đây Hahna gần như mỗi ngày đều ăn.
Thấy Hahna cứ lăng xăng không ngồi yên, Gadnu cắn cổ áo kéo cô bé, đè xuống liếm nước trên người Hahna, chọc cho Hahna cười nắc nẻ. Mấy con gadnim khác thấy vậy cũng xúm vào tham gia, Hahna cười suýt tắt thở, chịu không nổi liền đổi qua hình thú. Mấy con gadnim hơi khựng lại một giây, sau đó tiếp tục tranh nhau liến cục lông màu xám bạc nhỏ xíu kia.
Đợi đến khi Moaa và Rin tắm xong đi lên, Hahna đã trốn xuống gầm bàn, mấy con sói thì phe phẩy đuôi nằm canh ở bên ngoài, thấy Moaa về tới Hahna vội vàng lao ra nhảy lên người hắn.
Loại chuyện này xảy ra không phải lần đầu, Moaa và Rin không hề xa lạ, Moaa còn không thèm an ủi con gái mà hắc hắc cười, đi lấy quần áo sạch đưa con bé đi tắm, bộ lông xám pha bạc của Hahna lúc này toàn nước bọt gadnim.
Sói vương nhìn theo Hahna bị Moaa ẵm đi, lại nhìn xuống con Bum đang ngoan ngoãn nằm giữa hai chân trước mình, đột nhiên kêu lên một tiếng bảo đàn sói im lặng, sau đó nằm xoài ra nhìn bếp lửa như suy tư chuyện gì. Rin cũng không hiểu sói vương tại sao đột nhiên lại không vui, cho nên cũng theo nhóm gadnim im lặng lại, tìm rổ đựng dụng cụ may vá của mình tiếp tục làm cái túi da chưa hoàn thành.
Moaa đưa Hahna xuống phòng tắm rồi quay trở lên, thấy không khí trong nhà đột nhiên im lặng thì nhìn Rin dò hỏi, Rin học theo Hahna nhún vai tỏ vẻ mình không biết, chỉ đánh mắt ra hiệu về phía sói vương.
Moaa nhìn sói vương, chậm rãi đi đến gần nó, sói vương không phản ứng gì, cho nên hắn ngồi xuống cạnh nó, dò hỏi: "Thủ lĩnh, sao thế?"
Sói vương kêu một tiếng bất mãn.
"Không muốn tôi gọi?" Moaa cũng mờ mịt không hiểu ý nó lắm.
Sói vương buồn bực hừ hừ kêu mấy tiếng, sau đó nhìn xuống con Bum, dùng mũi chỉ chỉ nó kêu một tiếng, sau đó quay sang chỉ Moaa lại kêu hai tiếng, chỉ đến Gadnu kêu hai tiếng, sau cùng là Rin thì một tiếng, ngữ điệu không đổi nhưng âm thanh dành cho mỗi người là khác nhau. Cuối cùng nó lại hậm hực kêu một chuỗi với Moaa rồi dừng lại.
Moaa chớp chớp mắt, nhanh chóng giải mã những gì sói vương muốn diễn đạt, cuối cùng hắn cho ra kết luận: "Ngài.. muốn có tên riêng?"
Trong ngôn ngữ ở đây, con đầu đàn của mọi loài đều được gọi chung là tartun, kể cả thủ lĩnh bộ lạc cũng được gọi là tartun, đương nhiên bình thường mọi người cũng gọi sói vương như vậy, nhưng đó không phải tên riêng. Vừa rồi sói vương đột nhiên nhận ra ngay cả con Bum cũng có tên riêng, nhưng nó thì không có.
Gadnim cũng như đa số động vật, chúng phân biệt các thể khác bằng mùi, hoa văn da hoặc đặc điểm trên cơ thể. Chúng không cần tên để ghi nhớ một ai khác, trước đây sói vương cũng chưa bao giờ nghĩ đến cần một cái tên. Nhưng mà gần đây tiếp xúc với nhân loại nhiều, nó bắt đầu biết đến khái niệm tên. Chỉ có nhân loại mới có tên, vì chỉ có họ mới có ngôn ngữ đủ phức tạp để phân cho từng người một âm thanh cố định. Khi nó nghe nhắc đến tên một người, nó lập tức có thể nhớ ra người đó là ai, trông như thế nào, mùi như thế nào, tất cả các đặc điểm tổng kết trong một âm thanh duy nhất, thật sự rất tiện lợi. Nó cũng muốn được phân biệt bằng một âm thanh như vậy, cho dù trên đời này có bao nhiêu tartun, thì vẫn có một âm thanh đại diện cho riêng nó, để mọi người nhắc đến nó mà không nhầm lẫn với bất kỳ con tartun nào khác.
Thấy sói vương gật đầu, Moaa mím môi nhịn cười hỏi: "Vậy ngài muốn được gọi bằng tên gì?"
Sói vương lại hậm hực kêu một tiếng, nó nghĩ ra được cũng đâu có nói cho Moaa nghe được.
Moaa bất đắc dĩ nhìn nó, cũng không biết nên như thế nào, cách đặt tên ở thế giới này khác hoàn toàn cách đặt tên ở Thiên Nguyên, hắn muốn cũng không thể lập tức nghĩ ra một cái tên cho sói vương được.
Bum đột nhiên kêu một tiếng gọi chú ý của Moaa, nó chỉ vào bếp lửa ra hiệu cho hắn, libo Hahna bỏ vào đó đã chín rồi. Moaa đành gác lại chuyện tên của sói vương qua một bên đi lấy đũa bếp gắp libo ra. Đợi hắn làm xong thì Rein và Sam mang theo số con mồi làm thịt xong đầu tiên về làm cơm, mà Hahna cũng đã tắm xong trở lên. Moaa thấy hai anh em nhà này như thấy phúc tinh, lập tức đem vấn đề ném qua cho hai người.
"Tên? Alex thế nào?" Sam hỏi sói vương.
Sói vương nghiêng đầu ngẫm nghĩ.
"Tên thì nhiều mà, Rex, Dan, Max, Tim, Jef.." Hahna cầm theo khăn lau tóc tới ngồi xuống cạnh bếp lửa, đọc một loạt tên có thể dùng cho sói vương nghe.
Sói vương cấp tốc nhớ những cái tên đó, suy nghĩ sàng chọn cái tên cho mình, mà cùng lúc đó mấy con sói khác cũng nhao nhao kêu lên với Hahna.
"Cô chú cũng muốn tên à?"
Tất cả đều gật đầu, trừ Gadnu ra, nó đã có tên của mình rồi.
"Được rồi, vậy từ từ chọn nào." Hahna dời chỗ ngồi sang cạnh Gadnu, dựa lưng vào người nó rồi từ từ giúp mấy con gadnim chọn tên, cô bé cứ đọc một vài cái tên ra, con sói nào thích cái tên nào thì lên tiếng, đến cuối cùng năm con gadnim khác đều đã chọn được tên, chỉ có sói vương vẫn còn đang suy nghĩ.
"Có lẽ mấy cái tên này quá đơn giản, ngài muốn cái tên khác biệt hơn, đúng không?" Sam cười hỏi sói vương.
Sói vương lập tức gật đầu, nó chính là muốn một cái tên không nhầm lẫn với bất cứ kẻ nào khác.
"Bandan thế nào?" Sam hỏi, bandan có nghĩa là ánh nắng.
Sói vương nghiêng đầu, nó vẫn cảm thấy tên này quá đơn giản, chắc chắn sẽ có người khác cũng dùng tên như vậy.
"Bandankai?" Đây là Moaa đề nghị, bandan kai có nghĩa là ánh nắng rực rỡ, hắn nghĩa tên như vậy đã đủ phức tạp rồi, người ở đây tên rất trực tiếp, thường chỉ có một hai tiếng thôi.
"Bandankai tartun, nghe cũng oai đấy." Hahna phụ họa.
Cuối cùng sói vương cũng có được cái tên khiến nó hài lòng, kêu một tiếng gật đầu với Moaa. Mấy người trong nhà đều nhìn nhau cười.
Một lúc sau các thú nhân khác cũng trở về, lại bắt đầu chia nhau đi tắm rửa, trong khi chờ Lind tắm trước, Bab và Sam đem da thú vừa lột ra đi ngâm dung dịch thuộc da, thứ này nhà họ luôn luôn có sẵn, Dor, Shan và Jim thì đi ướp số thịt còn thừa.
Nghe nói chuyện đàn gadnim muốn có tên cũng không ai ngạc nhiên. Thật ra bọn họ cũng hy vọng chúng có tên lâu rồi, để dễ phân biệt khi nói chuyện, nhưng nhân loại và gadnim ở đây là quan hệ ngang hàng, bọn họ muốn cũng không thể tùy tiện đặt tên cho chúng, bây giờ thì tốt rồi.
Đợi mọi việc xong xuôi thì thịt cũng nướng xong, mọi người quây quần quanh bếp lửa lớn ở giữa phòng sinh hoạt ăn cơm.
Ngôi nhà hiện tại đã cơ bản thành hình, các căn phòng cũng sắp phân ra xong. Khoảng một phần ba bên trái hang động được dùng làm hai phòng bếp và phòng sinh hoạt, chúng ngăn cách nhau bằng một cái kệ cao. Bếp ở ngoài cùng để dễ dẫn khói ra ngoài, bên trong mọi thứ trong căn phòng đó đều do Rein sắp xếp, đó là lãnh địa của hắn.
Phòng khách rất rộng, đủ để mười mấy hai mươi con gadnim nằm lăn lộn vẫn rộng rãi, chỗ này không chỉ để tiếp khách hay làm việc mà còn để mọi người rèn luyện thân thể, nếu muốn luyện chiến đấu hình thú thì ra ngoài. Chỗ này có một hố lửa lớn giữa phòng, gần đó đặt một cái bàn dài để ăn cơm và một cái bàn tròn để làm việc khác, trên bàn tròn có ly tách và một cái bình nước đều làm bằng nước mắt sylbi. Lind còn cắm một bình hoa trên đó, hoa là hoa giả làm bằng loại lá phơi khô giống giấy do Hahna làm. Quanh hai cái bàn đều có đệm cỏ để ngồi, có mấy cái kệ để đặt đồ vật linh tinh khi cần, dọc vách tường bày một loạt bồn gỗ trồng rất nhiều nấm phát sáng, cho dù ban đêm không đốt lửa thì cũng không đến mức tối om.
Ở giữa hang là một hành lang được trải sỏi rộng ba tumlay, tức là hơn ba mét rưỡi một chút. Bên kia hành lang là khu phòng riêng, chín căn phòng xếp thành ba hàng ngay ngắn. Lúc phân phòng mọi người còn ăn ý để phòng của Moaa và Bab, Rin và Rein kế bên nhau, đợi khi nào bọn họ chính thức thành đôi thì gỡ một đoạn vách ngăn ra là được, Moaa và Rin cũng không ý kiến. Dor và Shan đang gấp rút đóng gia cụ cho kịp tiến độ xây dựng, nếu không có việc gì bất ngờ thì giữa mùa hè này nhà bọn họ sẽ hoàn thành.
"Nói đến giữa hè, bộ lạc chúng ta hiến tế là vào ngày mặt trời đỏ sao?" Sam hỏi Moaa.
"Đúng vậy, nhưng năm nay tư tế muốn dời xuống giữ mùa trái chín, trước đêm trăng tím." Moaa đáp.
Sam gật đầu: "Vậy cũng tốt, chúng ta có thể chuẩn bị tế phẩm và hàng hóa cho chợ phiên luôn một lượt."
"Bộ lạc Ban ở lại đây bao lâu?" Rin cũng hỏi Moaa.
"Không biết, chắc là lâu đấy, chiến tranh giữa mấy con hung thú không mấy tháng thì chưa xong đâu." Người trả lời là Bab.
Rin hừ một tiếng: "Ngột ngạt."
"Bọn họ cũng không dám làm gì đâu, thủ lĩnh của họ hôm nay mới bị Bab dằn mặt một trận rồi." Shan liếc nhìn Bab cười nói.
Moaa khẽ cười dặn Hahna: "Con chú ý Shami, nghe nói trong số á thú đến lần này có maam của con bé, đừng để Shami bị ức hiếp."
"Địa bàn nhà mình còn để người ta ức hiếp sao? Shami chịu con cùng không chịu. Đợi lát con đi tìm chị Shami, cái dây buộc tóc có gắn hoa limny anh Dor điêu hôm trước maam làm xong chưa? Con mang đi tặng chị Shami." Hahna nuốt vội thịt trong miệng, liến thoắng nói.
"Đã xong rồi, để ở đầu giường ấy."
Ăn cơm xong, giúp Rein rửa chén rồi, thấy mưa đã nhỏ lại, Hahna liền cầm cây dù Moaa làm cho mình, xách theo bát libo nấu mật hoa và dây buộc tóc sang hang động của tư tế Dorin tìm Shami.
Nhà của Tư tế Dorin là một hang động sâu giữa lòng núi, đa số người bộ lạc Kuriki đều ở trong hệ thống động này chứ không ở riêng lẻ như nhà Moaa. Từ cửa động trên vách đá đi sâu vào trong ngang qua ba mươi tư hang động lớn bé khác nhau, đó là chỗ ở của các gia đình trong bộ lạc, cũng có không ít hang vốn còn trống, lúc này đã được xếp người bộ lạc Ban vào. Hang của tư tế ở cuối hang động, cách những gia đình khác một đoạn, cái hang nhỏ hơn bên cạnh vốn để trống lúc này đã có gia đình tư tế Tannu vào ở.
Chịu ảnh hưởng của gia đình Moaa, con đường chính trong động đã được các thú nhân hợp lực sửa sang lại, săn bằng và lót sỏi lên, sạch sẽ và dễ đi hơn, vài gia đình cũng đang lót nền và phân phòng cho hang động của mình, chỗ cửa cũng làm chút trang trí, nhìn gọn gàng ngăn nắp hơn trước.
Thấy Hahna đi ngang, người của bộ lạc Kuriki đều vui vẻ chào hỏi, còn bộ lạc Ban thì sợ hãi rút vào trong hang, Hahna cũng không để ý đến họ. Lúc cô bé đi đến hang của tư tế Dorin, bên trong lại ngồi đầy người, ngoài tư tế Dorin và Tannu còn có nhiều á thú khác của bộ lạc Ban, Shami thì ngồi nép sau lưng Dorin.
"Ô sao lại đông vui thế này?" Hahna nhướng mày cười bước vào.
Ngay tức khắc, các á thú đều hốt hoảng dạt qua hai bên, Hahna chỉ hừ một tiếng đi qua con đường họ nhường ra, đi thẳng vào giữa nhà.
"Hôm nay con mới nấu libo với quả mật hoa, tư tế Dorin, tư tế Tannu, hai vị chia nhau ăn nhé." Hahna tươi cười đưa cái nồi đá nhỏ trong tay cho Dorin.
Dorin vừa rồi sắc mặt còn tái mét lúc này cũng bình tĩnh lại, khẽ cười đón lấy nói: "Cám ơn Hahna, con đã ăn cơm chưa?"
"Con ăn rồi, hôm nay anh Rein làm món thịt kho ngon lắm luôn." Hahna vừa bước ra sau ngồi xuống với Shami vừa đáp, làm bộ khó hiểu hỏi: "Mà sao hôm nay nhà đông vậy chị Shami?"
Shami dời qua một chút nhường ra thêm một phần tấm thảm da mình đang ngồi cho Hahna, chậm rãi đáp: "Các á thú.. đi.. đường xa nên không khỏe, đến.. nhờ tư tế xem.. bệnh." Có lẽ là tâm lý không để mất mặt trước mấy người mình ghét, Shami nói chuyện vẫn còn vấp nhưng không hề lắp bắp nữa.
Dorin và Tannu đưa mắt nhìn nhau, nhưng hai người không nói gì.
"Thế à?" Hahna chỉ tùy tiện đáp, sau đó chuyển sang chuyện khác, đưa dây buộc tóc cho Shami: "Cái này tặng cậu nè, tớ nhờ maam làm đó, đẹp không?"
Sợi dây buộc tóc được Moaa bện từ lông của bago, loài chim đó đủ lớn nên sợi lông cũng rất dài, đánh tơi ra rồi se lại như len sợi sẽ có độ co dãn nhất định. Sợi dây dài hai gang tay, đen tuyền, đưa ra ánh sáng lại có chút óng ánh như dát một lớp bạc mỏng. Moaa dùng loại dây màu trắng và tím của dây ngũ sắc tếch một con bướm lớn nửa bàn tay để làm trang trí đính vào sợi dây đen, sau đó trên lưng con bướm đính thêm một đóa limny bằng sừng trâu màu trắng, nhìn như con bướm cõng đóa hoa vậy, cực kỳ đẹp mắt. Cho dù là Dorin cũng lần đầu tiên thấy một món trang sức tinh xảo như vậy, mọi người trong động đều đổ dồn ánh mắt vào nó không dứt ra được.
"Đẹp.. quá!" Shami kích động đón lấy sợi dây. Từ những ngày đầu Hahna đến bộ lạc Shami đã luôn hâm mộ quần áo và đồ trang sức của cô bé, mỗi một thứ đều được làm thật tỉ mỉ và tinh xảo. Trước kia Shami chưa bao giờ nghĩ đến một người còn có thể ăn mặc đẹp đẽ như vậy. Nhưng mà hâm mộ chỉ là hâm mộ, Shami không biết làm trang sức như vậy, tư tế Dorin cũng không biết, cho nên Shami chỉ có thể thường thường tranh thủ đến chơi với Hahna để được ngắm những món đồ đó.
Lần trước Moaa phát hiện Shami thích trang sức của Hahna đã hứa dạy nhỏ làm, nhưng trong bộ lạc luôn có việc, Shami cũng chưa có thời gian đến học, không ngờ Hahna lại trước tặng cho nhỏ một cái. Đây có thể nói là món đồ quý giá nhất mà Shami từng sở hữu.
"Cậu đừng ngại, cầm đi, maam nói cậu có rảnh cứ đến chơi, maam sẽ dạy cậu làm những món đồ này, thật ra không khó đâu." Hahna ngồi xuống sát Shami, với tay lấy một quả trái cây đặt trên cái giỏ bên cạnh, nói: "Cho tớ một trái ila nha."
"Con cứ ăn đi, không cần xin đâu." Dorin cười nói.
Hahna nhe răng cười với Dorin, giục Shami: "Cậu buộc tóc thử xem, có cần tớ giúp không?"
"Không.. cần." Shami cười sung sướng, cởi dây buộc tóc đang dùng ra rồi cẩn thận từng chút một buộc sợi dây mới lên.
"Oa! Rất hợp với tóc cậu đó." Hahna reo lên, tóc của Shami có màu vàng nâu, đặt lên một con bướm màu tím lại thêm một đóa hoa trắng ngà rất bắt mắt.
Tư tế Tannu cũng mỉm cười gật đầu: "Nhìn như có con bướm đậu trên tóc Shami vậy."
Shami vội đứng dậy đi lấy cái gương ra soi thử, loại gương này làm bằng nước mắt silbi, nó do Shan và Jim nghiên cứu ra sau đó dạy mọi người làm, nó không thể so với gương thủy tinh nhưng với hoàn cảnh ở đây thì đã rất quý rồi.
Hai vị tư tế đều đang bận ngắm dây buộc tóc của Shami, nhất thời bỏ nhóm á thú sang một bên, mà đa số họ còn đang bị con bướm hấp dẫn, chỉ có vài người là không chú ý đến vật ấy mà dùng ánh mắt khó chịu nhìn Hahna.
Một á thú còn trẻ tuổi lên tiếng: "Tư tế Dorin, chỗ các á thú đang khám bệnh mà để thú nhân ngồi bên cạnh không tốt đâu."
Hahna và Shami đang ríu rít nói chuyện đều ăn ý dừng lại, những người khác đang thầm thì cũng im lặng theo, đổ dồn ánh mắt vào người vừa nói chuyện. Dorin hít sâu một hơi, cơn bực bội vừa dằn xuống lại lần nữa bị khơi lên, bà tức giận nạt lại: "Shami và Hahna là nữ thú nhân không phải nam thú nhân, hai đứa nó có để ý đến các ngươi sao?"
Hahna cũng cười nhạo một tiếng nói: "Trên đời này có người nào tới nhà người ta xin giúp đỡ còn đuổi người ta đi không? Shami, đây là nhà cậu, người ngoài mới bị đuổi đi chứ cậu thì không đâu."
Bên kia, á thú vừa lên tiếng đã bị một người lớn tuổi hơn ngăn lại không cho nói nữa, còn Shami thì mỉm cười với Hahna. Nếu là trước đây, gặp chuyện như vậy nhỏ nhất định sẽ trốn đến nhà của Kant và ở đó đến khi những người này đều rời đi, nhưng hôm nay Shami không làm như vậy, dù bị nhìn với ánh mắt e dè ghét bỏ, Shami vẫn kiên trì ở trong nhà mình. Chơi chung với Hahna lâu nay đã dần khiến Shami thay đổi, ương ngạnh hơn trước rất nhiều.
Á thú vừa rồi lên tiếng nghe vậy tức giận đứng dậy bỏ ra về, cũng không thèm chào hỏi hai tư tế. Á thú lớn tuổi vẫn ngồi cùng hắn ngại ngùng giải thích: "Vin đang mang thai, hắn luôn sợ đến gần nữ thú nhân con hắn sinh ra cũng.."
"Xùy!" Hahna phì cười: "Anh ta cho rằng đến gần nữ thú nhân thì Phụ Thần sẽ để một nữ thú nhân đến làm con anh ta? Anh ta nghĩ Phụ Thần cũng ấu trĩ như mình chắc."
Tư tế Tannu khẽ lắc đầu cảm thán: "Sự thật là chúng ta vẫn luôn cho rằng Phụ Thần cũng ấu trĩ như mình."
Các á thú đều ngơ ngác nhìn nhau, không quá hiểu tư tế nói vậy nghĩa là sao.