• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có người đưa tin trước?” Lúc Kỷ Diệu Quang nhìn thấy hot search về Diệp Trần và ông lão nhặt ve chai thì còn nghĩ là do người của mình đưa tin.

Nhưng trợ lý của hắn ta lại báo rằng bài báo đó không phải do họ chuẩn bị, có người đã giành đưa tin trước.

Bài báo mà họ định đưa tin vốn có nội dung như sau: Diệp Trần trợ giúp tội phạm vị thành niên bắt cóc trẻ em, khởi tố một ông lão nhặt ve chai, ép ông ấy không thể khởi tố cậu thiếu niên đã bắt cóc con gái để tìm con gái mình về.

Lúc này Kỷ Diệu Quang mới xem lại hot search một cách nghiêm túc. Đúng là nội dung chính của hot search này chỉ xoay quanh việc Vương Hữu Phúc bỏ rơi con gái, cho dù có ai mắng Diệp Trần thì cũng nhanh chóng bị mắng ngược lại.

Đây hoàn toàn không phải là hướng dư luận mà hắn ta mong muốn. Rõ ràng khách hàng mới của Diệp Trần là tội phạm bắt cóc trẻ em, chỉ cần đóng đinh cái tội “bắt cóc trẻ em” này thì hắn ta có thể tìm cách thu hồi giấy phép hành nghề luật sư của Diệp Trần rồi.

Hoặc nếu không loại bỏ được Diệp Trần thì ít nhất hắn ta cũng có thể khiến cô không thể xuất hiện trước mặt công chúng được nữa, nhưng hướng dư luận bây giờ đã chệch hoàn toàn rồi.

Là ai đã giành đưa tin trước?

“Không phải các cậu đã chụp được ảnh con gái của Vương Hữu Phúc ở văn phòng luật của Diệp Trần sao?” Kỷ Diệu Quang nói: “Còn cả ảnh chụp ở xưởng phế liệu tối hôm qua nữa, bây giờ tranh thủ đăng ngay một bài báo khác, đưa hết ảnh của cô bé và cậu tội phạm vị thành niên kia lên, phải chứng thực việc Diệp Trần giúp đỡ thiếu niên kia bắt cóc trẻ em mới được.”

Trợ lý do dự nói trong điện thoại: “Đúng là có chụp được, nhưng… Nhưng đã hơi muộn rồi, bây giờ Diệp Trần đang livestream, ông chủ của xưởng phế liệu cũng xuất hiện trong đó để nói về chuyện này…”

Gì cơ?

Kỷ Diệu Quang cúp điện thoại, lần đầu tiên vào phòng livestream của Diệp Trần, không ngờ trong phòng livestream của cô có tới hàng triệu người đang xem, đứng đầu bảng xếp hạng người xem livestream trên trang web.

Vừa vào, hắn ta đã thấy Diệp Trần đang kết nối với một người đàn ông, người đàn ông đó cũng bật video, đang nói chuyện: “Tôi dùng tên thật, cũng không sợ ai nhận ra tôi vì mỗi một câu tôi nói đều là sự thật. Hiện tại Vương Hữu Phúc còn đang ở xưởng phế liệu của tôi, sáng nay cảnh sát mới đưa ông ta đến đồn để điều tra việc bỏ rơi con gái. Lúc về ông ta kể có phóng viên đến phỏng vấn, hỏi có phải ông ta đã bỏ rơi con gái mình không, nói nếu bị khởi tố với tội danh bỏ con thì sẽ bị phạt tù, có lẽ ông ta sợ quá nên khóc thôi.”

Sau đó ông ấy tỏ vẻ rất khó diễn tả: “Dù sao cũng không phải áy náy như trên mạng nói, Vương Hữu Phúc đáng thương thì đúng là đáng thương thật, nhưng đáng ghét cũng rất đáng ghét. Ông ta vốn không đặt con gái ở cửa bệnh viện, cầu xin bác sĩ cứu con gái mình, mà là ném vào thùng rác trước cửa bệnh viện, giờ đang là giữa đông đấy, lúc đó con gái ông ta mới có 2 – 3 tuổi thôi, lại bị khiếm thính nữa.”

Trong bình luận, gần như tất cả mọi người đều đứng về một phía, mắng Vương Hữu Phúc:

[Người khiếm thính… Ném một cô bé mới 2 – 3 tuổi, còn bị sốt cao vào thùng rác giữa mùa đông… Đây là mưu sát còn gì.]

[Nghe thôi mà tôi tức không thở nổi rồi, không dám tưởng tượng lúc đó cô bé đã sợ hãi đến mức nào, cô bé không nghe thấy cũng không nói được, lại bị ba ruột vứt bỏ nữa chứ.]

[Sao đám truyền thông bẩn kia không đưa tin sự thật đi! Loại súc sinh này nên khởi tố tội mưu sát chứ! Khởi tố tội bỏ rơi làm gì!]

[Tôi muốn xem coi còn ai đồng tình với loại người này nữa không…]

[Á á á tại sao loại súc sinh này có thể làm ba được chứ!]

[Thế mẹ của cô bé đâu? Sao không ai báo cảnh sát!]

Ông chủ xưởng phế liệu lập tức trả lời: “Mẹ của cô bé chết rồi, mà cho dù không chết thì cũng không lo được. Mẹ cô bé vốn là người bị thiểu năng trí tuệ, không phải tôi đang mắng người đâu, mà là bị khuyết tật trí tuệ thật, đến việc tự lo cho mình còn khó nữa là.”

Trước đó Kỷ Diệu Quang không điều tra kỹ về mẹ cô bé, sao lại là người thiểu năng trí tuệ chứ?

Thế là trong bình luận đều ủng hộ Diệp Trần:

[Để người bị thiểu năng trí tuệ sinh con?? Đây không phải là cưỡng bức à???]

[Sao người thiểu năng trí tuệ có thể kết hôn thế… Tôi không hiểu.]

[Loại súc sinh này… cưỡng bức người thiểu năng trí tuệ sinh con, rồi sau đó lại ném con vào thùng rác. Sao không bắt ông ta về phán tử hình từ sớm đi?]

[Đây là “nhóm yếu thế” mà hot search đang kêu gọi đồng tình ấy hả? Làm tôi buồn nôn quá.]

[Luật sư Diệp khởi tố quá nhẹ rồi! Á á, để tôi xem ai dám chửi luật sư Diệp nữa, tôi và phú bà [Tay cầm dao mổ giết rồng] sẽ chửi chết họ! Luật sư Diệp đang thay trời hành đạo đó!]

[Có khi nào có quay xe không? Cái chuyện hóng drama trên mạng, lên tiếng ủng hộ người ta rồi sau đó bị ê mặt nhiều lắm… Sợ sau này lại có pha quay xe nào đó.]

Tay cầm dao mổ giết rồng: [Cưỡng hiếp người khuyết tật trí tuệ + bỏ rơi trẻ em khiếm thính 2 – 3 tuổi, cho dù có quay xe cỡ nào thì tên cầm thú này cũng không thể tẩy trắng được đâu? Bây giờ cho dù có người nhảy ra nói luật sư Diệp muốn bắt cóc con gái của tên cầm thú này nên mới muốn đưa ông ta vào tù, tôi cũng sẽ hô một tiếng thay trời hành đạo! Gút-chóp! Đây là kết cục tốt nhất cho cô bé rồi!]

[Tôi cũng vậy! Bây giờ tôi chỉ muốn biết cô bé khiếm thính đó còn sống hay không? Trời ơi, lần đầu tiên tôi hy vọng cô bé bị bắt cóc, nhặt được hay ôm đi gì cũng được! Chỉ cần còn sống là tốt rồi!]

[+1]

[Luật sư Diệp, cô bé khiếm thính đó còn sống không? Có tìm thấy không?]

Kỷ Diệu Quang nhìn đống bình luận nhảy ra phủ kín cả màn hình, tức đến nghiến răng. Hắn ta không tin có chuyện khéo như thế, sao ông chủ xưởng phế liệu lại đứng ra kết nối, làm chứng cho Diệp Trần vào ngay lúc này?

Chắc là Diệp Trần đã liên lạc với ông chủ xưởng phế liệu phải không?

Diệp Trần đúng là nhiều thủ đoạn… Luật sư không thể tiết lộ chi tiết vụ án công khai, thế là cô liên lạc với ông chủ xưởng phế liệu để ông ấy đứng ra nói thay những lời này.

Với tình hình bây giờ, cho dù hắn ta có để trợ lý đăng bài về tội phạm vị thành niên bắt cóc trẻ em, đăng ảnh cô bé ở chỗ Diệp Trần, cũng không thể dẫn dắt dư luận định tội cho Diệp Trần được, ngược lại còn bị chửi bới vì đã tiết lộ hình ảnh của cô bé.

Kỷ Diệu Quang không hiểu, sao mỗi bước kế hoạch của mình cứ như bị Diệp Trần đoán trước hết rồi giành lấy cơ hội… Khiến mỗi bước đi của hắn ta đều trở thành nước cờ vô ích.

Chỉ trong vài giây thất thần, đột nhiên điện thoại của hắn ta rung lên, trên màn hình hiển thị – [Người dùng j11] đã được streamer [Diệp Trần] kết nối lên sóng, có đồng ý kết nối hay không?

Diệp muốn kết nối với hắn ta? Diệp Trần nhận ra hắn ta sao???

Kỷ Diệu Quang kinh ngạc tột độ, không dám tin, trong phòng phát trực tiếp có cả triệu người, tài khoản phụ ngẫu nhiên của hắn sao lại bị Diệp Trần chọn để kết nối trực tiếp?

“Đã vào phòng livestream rồi, sao không nhận kết nối nhỉ?” Đột nhiên Diệp Trần nói trong phòng livestream: “Sếp tổng Kỷ Diệu Quang.”

Ngay lập tức, Kỷ Diệu Quang cảm thấy sống lưng lạnh toát, làm sao cô có thể nhận ra hắn ta? Tìm thấy hắn ta? Người bình thường hoàn toàn không thể làm được, trừ khi sau lưng cô cũng có cao nhân như Thẩm Xác giúp đỡ…

“Kỷ Diệu Quang, rút những người anh cử đến văn phòng luật để chụp lén về đi.” Diệp Trần trực tiếp nói với hắn ta: “Con gái của Vương Hữu Phúc đúng là đang ở văn phòng luật của tôi, cảnh sát tạm thời gửi cô bé ở đây, anh tự ý cử người chụp lén ảnh của cô bé để công khai, tôi có thể kiện anh đấy. Cô bé còn chưa đủ tuổi, anh có chút nhân tính đi.”

Ngay cả điều này cũng biết…

Kỷ Diệu Quang càng lúc càng khẳng định suy đoán của mình, cô không thể nào biết được từng bước trong kế hoạch của hắn.

Gần như tất cả mọi người trong phần bình luận đều đang mắng hắn ta:

[Tài khoản ảo này là sếp tổng Kỷ Diệu Quang của Hòa Quang Đồng Trần sao?]

[Là gã con riêng Kỷ Diệu Quang đúng không, hắn ta còn dám vào phòng livestream của Diệp Trần à? Ôi đệch, đúng là kịch tính!]

[Trả lời đi chứ sếp Kỷ! Chứng minh anh không phải anh! Ha ha ha đánh đi đánh đi!]

Tay cầm dao mổ giết rồng: [Anh còn dám cử người đi chụp lén hả Kỷ Diệu Quang? Xem ra anh không chỉ không biết xấu hổ, mà còn rất đê tiện.]

[Con gái của Vương Hữu Phúc còn sống? Thật sự ở chỗ luật sư Diệp sao? Thế thì tốt quá rồi!]

[Không nhận kết nối, cúp máy tức là anh thừa nhận mình là Kỷ Diệu Quang đúng không! Chuẩn bị lên hot search đi!]

“Anh đang ở văn phòng đúng không Kỷ Diệu Quang?” Đột nhiên Diệp Trần nói: “Bận trăm công ngàn việc như vậy mà vẫn dành thời gian đến xem tôi, cảm ơn nhé. Nhưng tôi phải nhắc nhở anh cái này, bớt vào phòng livestream của tôi đi vì nó không tốt cho anh đâu, hôm nay tránh xa đồ điện một chút nhé.”

Kỷ Diệu Quang lập tức muốn cúp máy, nhưng đột nhiên đèn chùm trên đầu lại phát ra tiếng “xẹt xẹt”. Hắn ta ngước đầu lên nhìn thì thấy đèn chùm đang rơi xuống như băng lở…

Trợ lý đang làm việc bên ngoài bỗng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Kỷ Diệu Quang, vội vàng đứng dậy mở cửa vào, sau đó sợ tới mức mặt mũi trắng bệch: “Sếp Kỷ! Mau, mau gọi xe cứu thương!”

Trong phòng livwstream, Diệp Đồng Trần nghĩ: Việc này không tính là tạo nghiệp ác chứ?

Trên đời vốn có những số mệnh tương khắc, như Diệp Trần và Kỷ Diệu Quang chẳng hạn. Kỷ Diệu Quang tìm Thẩm Xác để chuyển vận, chiếm lấy vận khí của Diệp Trần, khiến vận khí của Diệp Trần ngày càng yếu đi, đi đến bi kịch.

Bây giờ vận khí của Diệp Trần ngày càng mạnh mẽ, hắn tự tìm đến đối đầu với Diệp Trần, tất nhiên sẽ gặp vận rủi.

Cô đưa tay sờ má mình, không sao cả, mọc một cái bọc nhỏ để Kỷ Diệu Quang phải đi bệnh viện một chuyến cũng tốt.

Trong các bình luận, mọi người đều hỏi con gái của Vương Hữu Phúc có còn sống không, có thật sự ở văn phòng luật không?

Diệp Đồng Trần nhìn sang Miêu Miêu đang ngoan ngoãn vẽ tranh bên cạnh. Hiểu Sơn Thanh đã mua bút màu cho cô bé, cô bé rất giỏi vẽ, biết vẽ Trái Đất, Mặt Trăng và đại dương.

Cô bé nói đã xem trong phim hoạt hình, rồi lại nói anh trai đã hứa sau này khi có hộ khẩu sẽ đưa em đi thủy cung, đi bảo tàng khoa học.

Đúng vậy, cô bé không có hộ khẩu nên không thể đi đâu được, chỉ có thể giống như bé chuột túi, sống nhờ trong “cái túi” của Mạch Tử.

“Cô bé còn sống.” Diệp Đồng Trần nói trong phòng livestream: “Cô bé được một người tốt bụng nhặt được trong thùng rác, được chăm sóc rất tốt, nhưng chuyện này liên quan đến vụ án nên tôi không tiện tiết lộ nhiều hơn. Cô bé cũng không tiện lộ diện.”

Cô nhìn bức tranh Miêu Miêu vừa vẽ, mỉm cười với Miêu Miêu, nói: “Nhưng tôi có thể cho các bạn xem tranh cô bé vẽ, cô bé vẽ rất đẹp.”

Diệp Đồng Trần đưa tay mượn bức tranh Miêu Miêu vừa vẽ xong, cho mọi người trong phòng livestream xem – trong tranh vẽ một cậu bé cao gầy đang nắm tay một cô bé nhỏ nhắn, đứng dưới một bể cá kính rất lớn.

Trên đầu cậu bé vẽ một hạt mạch (lúa mì), trên đầu cô bé vẽ một cây mầm lúa mì nhỏ.

Vẽ đẹp thật.

Diệp Đồng Trần không nói nhưng trong phòng livestream cũng đoán được:

[Cậu bé cao lớn kia là người tốt bụng nhặt được cô bé sao? Cô bé đang vẽ mình và người chăm sóc mình à?]

[Wow! Vẽ đẹp quá, mang đậm chất trẻ con.]

[Hu hu hu, tốt quá rồi, thế giới này vẫn còn nhiều người tốt bụng đang giúp thế giới tốt đẹp hơn.]

[Ớ? Bể cá lớn như vậy là có ý gì thế? Luật sư Diệp có thể hỏi cô bé giúp tôi được không.]

Diệp Đồng Trần nhìn Miêu Miêu, truyền âm hỏi ý nghĩa của bể cá.

Miêu Miêu dùng ngôn ngữ ký hiệu để nói cho cô biết: Thủy cung.

Diệp Đồng Trần nói với mọi người trong phòng livestream: “Bể cá kính chính là thủy cung trong mắt cô bé.”

Chiều hôm đó, trên hot search lại có thêm một tin – #KỷDiệuQuangBịĐưaVàoBệnhViện#.

Có người chụp được xe cứu thương đỗ trước cửa tòa nhà văn phòng của Hòa Quang Đồng Trần, Kỷ Diệu Quang bị khiêng ra đưa lên xe cứu thương. Có nhân viên tiết lộ không biết vì nguyên nhân gì mà Kỷ Diệu Quang bị đèn chùm lớn rơi trúng, có vẻ rất nghiêm trọng, mặt mũi đầy máu, có lẽ là bị hủy dung rồi.

Bên dưới hot search này vô cùng náo nhiệt, như là buổi tụ tập người xem trong phòng livestream của Diệp Đồng Trần.

[Vãi chưởng! Thiệt luôn hả! Tài khoản j11 được yêu cầu kết nối trong phòng livestream hôm nay thật sự là Kỷ Diệu Quang à?]

[Ghê vậy, hôm nay trong phòng livestream Diệp Trần đã nhắc nhở tài khoản j11 có vẻ là Kỷ Diệu Quang nên cách xa đồ điện một chút, giờ thì Kỷ Diệu Quang bị đèn chùm rơi trúng?! Đây là luật sư hay là pháp sư vậy!]

[Bạn có thể không tin vào tâm linh, nhưng bạn phải luôn tin lời luật sư Diệp nói, thà tin là có chứ đừng không tin…]

[@ Kỷ Diệu Quang, đã bảo rồi, ba con mấy người mau ra xin lỗi đi, đừng chọc pháp sư Diệp của chúng tôi giận nữa, nhưng sao cứ không chịu tin thế?]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK