Bọn ác ma nhìn bộ dáng không chịu khuất phục của cô, thì trong lòng chúng dâng lên ham muốn ngược đãi để chinh phục cô cho bằng được.
Phả Đế nâng cái eo cô lên, hướng cái côn th*t của mình thẳng hướng tới nơi tư mật còn non nớt của cô. Eo vừa nhấn xuống đã làm cô đau đến không thở nổi. Mặt cô trở nên trắng bệch mà trán thì chảy đầy mồ hôi.
Cái động huyệt phấn hồng non nớt nhỏ nhắn của cô vì bị côn th*t của hắn cứng rắn đẩy vào mà các thớ thịt bắt đầu xuất huyết, mà cái hung khí ấy của hắn cũng chỉ vào được phần đầu nên càng sưng huyết đến đáng sợ.
Phả Đế không ngờ rằng nơi đó của cô lại chật khích đến thế, bên trong lại khô khốc nên cực kì khó vào.
Sự chật khích ấm áp bên trong ấy khiến hắn thật muốn đầu hàng mà bắn ra.
Thẩm Phi nhìn thấy cảnh này, đôi mắt càng ngày càng thấm đậm màu dục vọng, nhìn thấy Phả Đế đau mà cũng hưng phấn đến thế thì hắn cũng cảm nhận được cái huyệt động ấy của Hạ Miều mê hồn cỡ nào.
Hạ Miều bị côn th*t của Phả Đế cường ngạch đưa vào thì đau không chịu được, cô đưa tay muốn đẩy hắn ra nhưng sự cử động của cô càng thích chặt huyệt động, càng làm Phả Đế khó có thể tiến vào.
“Ba” Phả Đế đánh mạnh vào mông của Hạ Miều làm cho mông cô hằn lên vết năm ngón tay.
Cô đau đến nỗi hét lên “Tên khốn, thả ta ra, cút ra, biến thái, cầm thú!”
Tiếng la hét của cô làm Phả Đế cực kì tức giận, hắn bắt lấy chân đang làm loạn của cô, nâng lên rồi hướng phần bụng đâm thẳng đến trc.
“A” Động tác này của hắn như muốn xé rách cô ra.
Chưa chờ cô thích ứng, hắn lại ấn eo cô xuống một cái, ép cái âm đ*o chật hẹp của cô phải chất chứa côn th*t của hắn. Vì tử cung của cô quá bé nhỏ so với cái gậy dài của hắn, quy đầu dưới sức đẩy của hắn đã làm rách toạt đầu tử cung của cô.
“A” Tiếng thét thất thanh của cô vang lên, cô cảm nhận tử cung của mình như bị một nhát dao đâm vào, đau như mình sắp chết.
Không để cho cô có cơ hội ngất đi, Phả Đế rút côn th*t ra rồi lại hung hăng đâm vào, vì chịu không nổi sự to lớn ấy của hắn, huyệt động của cô bị ma sát đến đẫm máu. Máu nhiễu giọt lên trên tấm thảm trắng trong phòng đọng thành một mảng lớn nhìn như đoá hoa đỏ chót khiến cho cảnh tượng càng tàn khốc càng yêu mị