• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vương gia cô ta tỉnh rồi. Tại hạ đã điều tra về cô ta nhưng không thể tra ra bất cứ điều gì.
Hắc Nhị Vương trầm mặc ngồi trong dục vòng, bàn tay hắn nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, không nhanh không chậm. Đôi mắt âm trầm nhìn xuống sủng vật bé nhỏ đang ngủ rất ngoan ở bên cạnh.
- Bẩm Vương gia... Cô ta đã lưu lại trại đấu người 3 tuần trăng. Ngày đầu tiên cô ta giao đấu và bị chém gần đứt một cánh tay, nhưng sau đó cánh tay ấy vẫn lành lại một cách bất thường.
Hắc Nhị Vương lại nâng chén trà lên định nhấp một ngụm,thì tay hắn chợt  cứng đờ, trà trong cốc sóng sánh rớt ra ngoài.
- Bẩm Vương gia, ba ngày sau đó cánh tay của cô ta đã lành lại mà không để lại một vết tích nào, tuần đầu tiên cô ta đã giết hết toàn bộ những tên cùng phòng, sau đó cô ta bị nhốt cách ly.Nhưng.....  cứ đêm đến là cô ta lại phá cũi để đi tìm giết những kẻ còn sống sót mà ban ngày được sắp đặt đấu cùng cô ta. Không chừa một tên nào.
  Khi cận vệ của hắn nói đến đây thì trên khuôn mặt của Hắc Nhị Vương đã trở nên u ám, khóe môi mỏng nhếch lên một cách quỷ dị. Con sói hoang này không những hung tàn mà còn thâm độc nữa. Giữ thứ này lại đúng là hiểm họa, mà giết đi thì thực đáng tiếc, mà quan trọng là có giết nổi cô ta hay không. Suy nghĩ một hồi Hắc Lang mới đặt cốc trà trong tay tiện chân hất sủng nữ nằm dưới sàn sang một bên, hắn đứng dậy hất tà áo đen ra sau, đưa chiếc chìa khóa trong tay cho cận vệ của hắn:
- Đem Kim Lôi Thạch trong mật thất ra,  ta không tin không thu phục nổi con sói hoang này.
Cận vệ của hắn đã tròn vo cặp mắt,  bàn tay run run nhận lấy chiếc chìa khóa,  Kim Lôi Thạch không phải là thứ mà Vương gia đã cất công làm nó hơn 9 năm nay sao,  Kim Lôi Thạch chính là phiến Kim thạch thu lôi rút lấy năng lượng của người mang nó.  Thậm chí nếu bị lôi của nó đánh trúng lục phủ ngũ tạng chỉ có thể tan tành. Nay lại đem ra để đối phó với nữ nhân ác độc này,  là coi trọng cô ta hay là đem dao mổ trâu đi xẻ thịt chim sẻ đây??
Hắc Nhị Vương thay chiếc hắc bào trên người xuống bằng một bộ giáp cách lôi,  lần này hắn chính là đem tính mạng ra đặt cược,  thu phục được con sói hoang này, sau này không biết là có bao nhiêu thú vị đây. Tên cận vệ càng thêm kinh hãi khi thấy Vương gia của hắn vừa thay đồ vừa cười đến sáng lạn. Biến thái,  quá biến thái rồi.
Kim Lôi Thạch được đem đến đại điện,  50 cận vệ cùng ám vệ được bố trí mai phục một cách cẩn thận quanh nhà giam. Có phải là quá phô trương rồi hay không. Chắc chính hắn cũng không ngờ rằng,  nếu không có sự chuẩn bị đặc biệt này,  hắn chưa chắc còn mạng mà nhìn thấy ánh sáng.







____________________________________
😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂😂
Đôi lời tâm hự, vốn đã định ngưng bộ này,  nhưng khi lên và nhận được thông báo vote của các bạn, Mèo vô cùng xúc động ❤❤❤❤ Cảm ơn đã ủng hộ,  hãy tiếp thêm động lực cho 🐱 nhé 😘😘😘😘😘

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK