• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Gia Nhan thích chơi piano.

Bởi vì chúng tôi ở gần nhau, tôi có thể nghe rõ ràng tiếng đàn piano lay động lòng người phát ra từ phòng bên cạnh trong một góc phòng tôi.

Nếu tôi không thích Hứa Gia Nhan, tôi nhất định sẽ đến cục quản lí tài sản để phàn nàn về việc anh ấy làm phiền người ta, nhưng tôi thích anh ấy, cho nên tôi chỉ nghĩ tiếng đàn piano vô cùng trong trẻo.

Tôi cũng đã từng mặt dày qua phòng chơi piano của anh ấy, ngắm nhìn dáng vẻ anh ấy chơi piano.

Con người ấy, trong một buổi chiều ngồi trên chiếc ghế đẩu, đôi bàn tay trắng nõn uyển chuyển lướt trên những phím đàn, lưu lại ở đó những nốt nhạc đẹp đẽ đến động lòng người.

Bản nhạc "Ballad for Adeline" mà anh ấy chơi suốt thời gian đầu là một bản nhạc piano mà tôi đã thu âm bằng điện thoại di động và phải bí mật tìm rất lâu mới thấy.

Ánh nắng chiếu vào căn phòng piano, tấm rèm cửa được buông hờ xuống mặt đất.

Những ngón tay của anh ấy như đang khiêu vũ dưới ánh mặt trời, còn tôi lúc đó là khán giả duy nhất lắng nghe anh ấy đàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK