Hứa Gia Nhan không mất bao lâu để phát hiện ra chuyện đó, không biết anh ấy đã làm gì, nhưng những người đó đột nhiên dừng lại.
Đêm đó, anh ôm tôi với vẻ mặt thương xót, cầu xin tôi sau này đừng giữ nhiều chuyện trong lòng, anh nói sẽ bảo vệ tôi.
Nhưng anh ấy không thể bảo vệ tôi.
Chỉ ngay ngày hôm sau, anh đã bị lộ tin tức rằng bạn gái của anh là một người thất nghiệp vô gia cư, lại còn phẩm hạnh không đoan chính.
Mặc dù Hứa Gia Nhan là một diễn viên, không phải là một thần tượng, rõ ràng là ngay từ đầu anh ấy không độc thân, nhưng anh ấy vẫn có một số fan girl, vì vậy anh ấy đã mất fan một thời gian và bắt đầu lùi lại, người hâm mộ của anh cảm thấy rằng sự nghiệp của anh ấy đang thụt lùi và không ngừng nói bóng gió anh ấy.
Địa chỉ của tôi cũng bị rò rỉ, và đột nhiên, các phóng viên và người hâm mộ đã tập trung chặn tôi ở cửa.
Tiếng đập cửa và tiếng loa chửi thề, tôi trốn vào trong chăn.
Chính Hứa Gia Nhan đã đưa một nhóm nhân viên an ninh và cảnh sát đến để giải cứu tôi.
17.
Vào buổi tối, tôi ở nhà của Hứa Gia Nhan, trốn dưới chăn bông trong phòng khách, nhìn từng dòng từng dòng bình luận fan của Hứa Gia Nhan mắng chửi tôi.
Thế giới của tôi dường như một toà nhà đang sụp đổ, sau đó là tiếng vỡ tan của thủy tinh.
Tôi muốn ngủ, nhưng không thể, Hứa Gia Nhan đã bị tôi nhốt ngoài cửa vì tôi không muốn nghe thấy lời an ủi của anh ấy, khi anh ấy an ủi tôi, tôi biết rằng mình sẽ bật khóc.
Ngay khi tôi nhắm mắt lại, đầu óc tôi chỉ toàn là những lời chửi bới và công kích cá nhân đối với gia đình tôi.
Vào ngày hôm sau, Hứa Gia Nhan đã gửi một danh sách dài các tuyên bố, kể rất nhiều câu chuyện của chúng tôi và tất cả các loại lời giải thích cho tôi.
Và câu cuối cùng là “Tình cảm của chúng tôi đang rất tốt, đừng làm phiền”.
Tôi đã lướt đến thông tin này, phần bình luận dự kiến sẽ đầy rẫy những câu nói không thể chịu nổi.
Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ không phải chịu đựng điều này nếu không có tôi.
18.
Tôi chính thức chia tay Hứa Gia Nhan.
Vào thời điểm mà tôi đã cảm thấy rõ ràng rằng tôi không thể mua được tình yêu như bây giờ.
Từ nhỏ đến lớn tôi luôn tin tưởng vào tình yêu - môn đăng hộ đối.
Và bây giờ, dù biết rằng Hứa Gia Nhan luôn lo lắng cho tôi và không coi thường tôi một chút nào, nhưng khoảng cách quá lớn luôn vô tình làm cho tình yêu của anh ấy dành cho tôi giống như là thương hại.
Càng ngày càng cảm thấy mình giống một chú hề.
Tôi ngày càng cảm thấy mình không xứng đáng.
Đã nếm thử mùi vị bị giẫm lên trong bùn rồi thì không nên lôi người khác xuống bùn nữa.
Khi tôi đề nghị chia tay, tâm trạng của tôi rất bình tĩnh, môi Hứa Gia Nhan tái nhợt, anh ấy nắm chặt tay tôi, nói rằng anh ấy sẽ chịu đựng một thời gian, anh ấy sẽ giải quyết vấn đề này.
Tôi không muốn.
Tôi dứt khoát hất tay anh ấy ra, giọng điệu lạnh lùng, tôi nói: “Chia tay đi, đều tốt cho cả hai”.
19.
Trước một đêm rời khỏi căn nhà đi thuê, chúng tôi vẫn còn tranh cãi.
Cãi nhau được một nửa, anh ấy tức giận rời khỏi phòng trọ của tôi.
Cứ tưởng anh ấy đồng ý nhưng không ngờ anh ấy quay lại nửa chừng với túi đồ trên tay.
Anh run rẩy ôm lấy tôi, miệng đầy khẩn cầu nói:
"Em đừng đi, có được không?"
Vào lúc tôi định nói, một viên kẹo đã được nhét vào miệng tôi, loại kẹo cứng vị nho yêu thích của tôi.
Đây là ám hiệu mà chúng tôi đã định trước với nhau rằng không cãi nhau nữa.
"Chúng ta đừng tranh cãi nữa, được không?"
Vị ngọt ngào quen thuộc trong miệng, sau vài lần nhai tôi gật đầu.
Vào ban đêm, tôi ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào lọ kẹo hương nho trên bàn cạnh giường.
Tôi thích nho.
Nụ hôn đầu tiên với Hứa Gia Nhan cũng đậm mùi nho.
Ánh sáng và bóng tối đan xen trên khuôn mặt của chúng tôi, tôi quay đầu nhìn anh ngày hôm đó, anh đang dựa vào lan can nhìn về phía xa xăm, lông mi dài cong vút, còn tôi đang nhai một viên kẹo cứng trong miệng.
Tôi liều lĩnh nhìn vào mặt anh ấy, anh quay lại và nhìn thấy mình trong mắt tôi.
“Bầu trời hôm nay thật đẹp,” anh nói.
Làn gió mang theo hơi ấm còn sót lại của mặt trời khẽ thổi qua, anh nở một nụ cười và gửi đến tôi một lời mời.
"Cho nên, chúng ta hôn nhau đi."
Đôi mắt anh bị tóc mái che đi, đôi môi ướt át, và thứ tỏa ra là mùi nho.
Xung quanh thật yên tĩnh, trời trong xanh, gió nhè nhẹ, hóa ra tình yêu của chúng tôi thật vừa lúc.
20.
Tôi không nghĩ thanh xuân của chúng tôi nên kết thúc sớm như vậy.
Nhưng chúng tôi đã quá muộn để chuẩn bị cho cuộc chiến dư luận đầy rẫy sự đe dọa và chúng tôi mất đi cơ hội đánh trả.
Bằng chứng về “phẩm hạnh không đoan chính” chỉ cần bị một vài người nói sai lệch một cách ngẫu nhiên mà thành, cộng với thói quen hóng drama của dân mạng, người ta hay hùa theo, sự thật sẽ không còn quan trọng nữa.
Ngay cả khi bạn thân tôi tranh luận vì tôi, tôi sẽ được xác định là thuỷ quân, nếu tôi không đứng ra tranh luận, tôi sẽ bị nói rằng đang ngầm thừa nhận.
Còn Hứa Gia Nhan bây giờ không có nhiều khả năng đó, anh ấy không phải là loại hoàng tử trong tiểu thuyết, vì vậy anh ấy có thể giải quyết vấn đề này trực tiếp.
Mục đích của bên kia cũng nhằm bôi nhọ uy tín của chúng tôi.
Bọn họ đã làm được rồi.
Lừa Hứa Gia Nhan muốn ăn bánh bao rán và nem chay ở Hàng Đông.
Nhân lúc anh ấy đi vắng, tôi thu dọn vali của mình gọn gàng và để lại một bức thư trên bàn.
Chặn mọi phương thức liên lạc khác nhau của anh ấy, đổi một số điện thoại mới, tôi không biết mình sẽ đi đâu.
Như vậy đi.
"Nếu yêu nhau mà trở thành gánh nặng cho cả hai, thì chúng ta hãy tách nhau ra và hướng tới mục tiêu của mình, hẹn gặp lại anh ở đỉnh cao nhất của cuộc đời."
Đó là những gì tôi viết trong thư.
Danh Sách Chương: