• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mừng người đã về Reika-sama”

Tôi được một chiếc xe của gia đình tới đón.Đón tôi bằng xe là để ngăn chặn những việc xấu có thể xảy đến với tôi, bắt cóc chẳng hạng. Vì lịch học của tôi rất kín, tôi không về nhà mà được chở đến chỗ học thêm.

Cuộc sống của một tiểu thư thật sự rất là bận rộn.

Sau khi tan học tôi gần như lúc nào cũng phải đi học thêm một môn nào đó.

Khác với học sinh trường tiểu học khác chỉ đi học ở các trường trong khu vực, học sinh trường tôi có khi ở rất xa trường, vì thế, sau giờ học chúng tôi chả thể nào đi chơi với nhau. Hơn thế nữa, vì ai cũng rất bận học nên sau giờ học, ai cũng ‘gokigen’yoh’*gokigen’yoh: kiểu chào hỏi, tạm biệt của tiểu thư nhà giàu, mình nghĩ để thế này hợp hơn.

Giờ thì, hôm nay tôi sẽ học cắm hoa và piano.

“Con về rồi đây”

Aahh, mệt quá đi. Học hai thứ cùng một lúc thật sự là rất mệt ấy.

Piano thì cũng vui đấy, nhưng cắm hoa thì…Nói thật là cắm hoa thì dựa rất nhiều vào khiếu thẩm mĩ của mỗi người.

Hôm nay tôi lại cắm hoa một cách tệ hại. Giáo viên của tôi nghĩ rằng bài cắm hoa chưa hoàn thành và hỏi tôi có cắm thêm gì nữa không, nhưng dù cho cô có hỏi thêm thì với chỉ với khiếu thẩm mĩ thường dân của em, em cũng chẳng thể cắm gì thêm đượccô biết không?

Cuối cùng, giáo viên của tôi nói “chẳng phải thế này thì đẹp hơn sao?” sau đó thì lấy hết hoa ra và cắm lại từ đầu. Kết quả là bình hoa hoàn chỉnh của cô trông khác hoàn toàn bình hoa cũ của tôi.

Em thật sự xin lỗi vì là một học sinh tồi tệ ạ.

Thay đồ xong, tôi ra phòng khách thì thấy Oniisama(1)đã về.

“Mừng anh đã về, Oniisama”

“Anh về rồi đây, Reika”

Tôi cũng chả biết, nhưng Kisshouin Reika thực sự có anh trai ấy.

Dù sao thì, Kisshouin Reika cũng chỉ la nhân vật phản diện nên khác với nữ chính hay Vương Đế, gia đình cô ta không được nhắc đến nhiều.

Nhiều lắm thì ba mẹ cô ta cũng chỉ xuất hiện một chút trong lúc ép hôn.Đọc giả cũng có thèm biết đâu mà.

Ah-, mình khóc mất…

“Oniisama, hôm nay anh có hoạt động ở câu lạc bộ không?”

“Ừ, anh có”

Anh trai tôi, Kisshouin Takateru hiện đang 13 tuổi, và lớn hơn tôi 7 tuổi. Anh ấy đang học năm hai sơ trung trường Suiran.

Anh ấy tham gia câu lạc bộ Kyudo(2)và hoạt động ở đấy vài ngày trong tuần.

Takateru-oniisama là một người dịu dàng và chính trực tới mức tôi không thể tin được anh ấy là anh của Reika.

“Gia sư của oniisama tối mới đến mà phải không, vậy cho tới lúc ăn tối, Oniisama có muốn nghe em kể chuyện không?”

Tôi yêu Oniisama lắm. Lúc kiếp trước (? Cứ coi như là kiếp trước luôn đi nhé, cứ thế này phiền phức quá đi) tôi chỉ có em gái thôi, giờ có anh trai chiều chuộng nên đương nhiên là thích rồi.

“Được thôi, em muốn nói gì với anh nào? Ngày hôm nay của em thế nào, Reika?”

Vừa nói, Oniisama vừa vỗ lên chỗ ngồi kế bên cạnh anh ấy, tôi ngay lập tức ngồi sà vào như một chú cún vừa được chủ gọi.

“Em ấy, hôm nay đi học piano và cắm hoa.”

Tôi vui vẻ nói với anh ấy chuyện học piano rất thú vị và chuyện tôi cắm hoa tệ hại.

Hôm nay, Oniisama cũng không có kết quả tốt ở câu lạc bộ kyudo nên,

“Oniisama, bắn~ trúng cây quạt này đi~”.

Vừa nói, tôi vừa phe phẩy cây quạt làm bằng tờ tạp chí tôi nhặt trên bàn.

“Nasu no Yoichi (3) hả? Còn bé mà em biết nhiều quá hen.”

Anh trai tôi có hơi bất ngờHửm? Tôi chả thể nào biết được kiến thức nào là bình thường với học sinh năm nhất tiểu học nữa.

Sau khi ăn tối với gia đình, Oniisama về phòng để học với gia sư, tôi ở lại phòng khách để nói chuyện với cha mẹ.

“Reika, đi học thấy thế nào con?”

“Vui ạ”

“Reika-san, con thấy hội Pivoine thế nào?”

“Mọi người đều rất tuyệt vời và ai cũng là những hình mẫu lí tưởng mẹ ạ.”

Sau khi vào tiểu học, Okaasama không dùng hậu tố -chan để gọi tôi nữa mà chuyển qua dùng –san.

Tôi là con trong gia đình nên Okaasama chỉ cần gọi Reika là được rồi, nhưng có vẻ mấy người thượng lưu thích kiểu này hơn.

Okasama đến từ Kyoto nên bà ấy không được học ở Suiran, chắc vì lý do đó mà Okaasama cứ đinh ninh rằng tôi phải học ở đó, và đặc biệt là phải được ở trong hội Pivoine nữa.

Và bây giờ, với đứa con gái đã là thành viên của hội Pivoine ở Suiran, bà đang thực sự cảm thấy hãnh diện, và mỗi lần tôi kể về hội Pivoine, Okaasama đều trở nên rất vui vẻ.

“Sẵn đang nói về hội Pivoine, con đã làm thân với Masaya-kun của gia tộc Kaburagi chưa?”

“Ể-

“Otousama(4)nhìn tôi đầy trông đợi

“Không hẳn mẹ ạ, cậu ta chỉ thân với một số bạn thôi”

Khi tôi nói ra điều đó, Otousama trông thất vọng hẳn.

Otousama đang cố gắng sử dụng Reika để trở nên thân hơn với gia đình Kaburagi phải không.

Có thể nào Reika trong Kimidol luôn đeo bám Vương Đế dù cho đã bị lạnh lùng từ chối rất nhiều lần một phần là do cha cô ta không?

Tất nhiên là cũng vì tính cách của Reika nữa.

Tuy nhiên, cha à! Tham thì thâm đấy!

Không, chúng ta sẽ gặp thảm họa thật đấy, nên từ bây giờ Otousama hãy dừng ngay mấy trò mờ ám đi.

TL Note:

Oniisama: Anh trai, vì có phụ tố -sama nên mình để nguyên gốc.

Kyudo: Cung đạo, có thể tìm hiểu thêm tại:

Nasu no Yoichi: Một samurai nổi tiếng về tài bắn cung thiện xạ. Theo sử sách, vào năm 1184, ông đã bắn trúng một cây quạt ở trên thuyền khi đang ở bờ sông và từ đó được tôn vinh vì khả năng thiện xạ. Ai coi Drifter chắc biết cha này. Tìm hiểu thêm tại:

Otousama: Cha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK