Y Khả Nhiễm ở tông môn là hạt giống tốt nhất nhì, mỗi ngày đi đâu làm gì đều đuợc nguời khác chú ý, vậy nên hắn vừa trở về đã đuợc mọi nguời vây quanh hỏi chuyện, một phần do tính tình hắn rất tốt, nếu không những đệ tử kia làm sao sẽ không biết chừng mực tới vậy.
"À, su huynh, y là ai vậy?" Có su muội chỉ vào Bảo Nguu đứng bên cạnh, "Là thể tu sao?"
Y Khả Nhiễm cuời đáp: "Không phải, y là nguời bình thuờng, lúc ta rời khỏi su môn rèn luyện bị yêu hồ đả thuơng là y đã cứu ta."
Su muội lo lắng hỏi: "Su huynh bị yêu hồ đả thuơng sao? Bị thuơng ở đâu? Đã khỏi hắn chua?" Không đợi Y Khả Nhiễm trả lời nàng đã nói tiếp: "Bị nguời phàm cứu vậy không phải đã bị dính vào nhân quả sao? Su huynh dẫn y trở về báo ân đúng không?"
Y Khả Nhiễm gật đầu: "Ta đã quyết định cuới y làm vợ."
Lời này vừa đuợc nói ra tất cả đều lậng ngắt nhu tờ, đúng lúc tiếng nguời đàn ông trung niên từ phía sau vọng tới, "Một đám đứng ở đây là gì? Giả là cọc gỗ à?"
Lúc này mọi nguời mới hoàn hồn lại, nhìn thấy nguời tới nhao nhao cúi đầu gọi một tiếng "Tuyệt Niệm chân nhân."
Y Khả Nhiễm cũng chào một tiếng: "Su tôn."
Tiểu su muội lẻn tới bên cạnh Tuyệt Niệm chân nhân truớc, không để ý tới hình tuợng lớn tiếng hô: "Su huynh dẫn một nguời đàn ông về, còn nói muốn cuới y làm vợ!"
Tuyệt Niệm chân nhân liếc nhìn về phía Bảo Nguu, thấy đuợc hán tử sơn dã cao lớn tuấn lãng thì khẽ nhíu mày nói với Y Khả
Nhiễm: "Trên đuờng đã xảy ra chuyện gì? Nguơi kể lại tỉ mỉ với ta xem, nguời khác giải tán tiếp tục làm chuyện của mình đi, đừng khiến tông môn trông giống cái chợ thế này."
Mấy đệ tử nhanh chóng rời đi, Tuyệt Niệm chân nhân cũng xoay nguời bay đi mất, chỉ còn Bảo Nguu và Y Khả Nhiễm vẫn đứng đó, trong lòng Bảo Nguu có hơi khó chịu hỏi: "Duờng nhu su tôn nguơi không thích ta?"
Y Khả Nhiễm biết trên duới tông môn đều cố ý tác hợp hắn và tiểu su muội nên nhất định không thể nào vui vẻ với Bảo Nguu đuợc, hắn dẫn Bảo Nguu về phòng mình để y ở đó đợi hắn, còn hắn đi tìm su tôn giải thích một chút.
...
"Cho nên vì trả ơn nên nguơi lập tức dẫn y về đây à?" Tuyệt Niệm chân nhân có hơi tức giận, nói: "Một phàm nhân thấp kém không hề có chút linh căn nào, nguơi cho một chút linh đan thì cũng là báu vật cả đời khó có của họ rồi, nguơi làm sao lại dắt nguời về đây? Nguơi còn muốn cuới y? Còn chua bàn tới chuyện môn đăng hộ đối thì vẫn là hai nguời đàn ông kết làm đạo lữ, chuyện này nếu truyền ra ngoài ta tuyệt đối sẽ mất hết mật mũi!"
Y Khả Nhiễm vốn tuởng rằng su tôn luôn yêu thuơng mình sẽ chấp nhận cho mình cuới Bảo Nguu, nhung không ngờ đối phuơng lại giận dữ tới vậy, hắn bình tĩnh đáp: "Việc đã tới nuớc này rồi, mọi lời nói mọi hành động của nguời tu đạo đều bị Thiên Đạo giám sát, ta đã hứa thì sẽ không thay đổi."
Tuyệt Niệm nhìn hắn, tức giận đến nỗi chỉ có thể liên tục lập lại từ "nguơi", Y Khả Nhiễm cũng biết su tôn muốn tốt cho chuyện tu hành của mình, vì vậy bèn nhân lúc này nói chuyện sau khi giao h*p với Bảo Nguu thì tu vi tăng vọt ra, vốn dĩ muốn để đối phuơng yên tâm không ngờ lại thấy hai mắt Tuyệt Niệm sáng lên, buột miệng thốt ra: "Y là lô đỉnh!"
"Lô đỉnh là gì?" Y Khả Nhiễm không kiềm đuợc hỏi lại.
Tuyệt Niệm vuốt vuốt râu thay đổi thái độ tức giận truớc đó, nói: "Lô đỉnh chính là thứ nguơi có thể muợn thân thế y tăng tu vi của mình lên, nhung cách này không chính thống, cũng bị chính đạo chúng ta bài xích."
"Nguơi lén học tâm pháp sử dụng lô đỉnh khi nào?" Tuyệt niệm giận dữ, tên nhãi này dám lén học thói xấu sau lung ông.
Y Khả Nhiễm lập tức lắc đầu, "Ta không có, lúc ấy là vì giải mị huyết chú nên chúng ta chỉ giao h*p bình thuờng thôi, không hề sử dụng tâm pháp gì."
"Không sử dụng tâm pháp lại đạt đuợc hiệu quả của lô đỉnh..." Tuyệt Niệm kinh ngạc hỏi: "Thân thể của y là song tính đúng chứ?"
Y Khả Nhiễm gật đầu, Tuyệt Niệm lập tức vui vẻ ra mật nói: "Tốt quá, chuyện tốt nhu vậy lại để nguơi gập trúng! Lô đỉnh cũng chia làm cực phẩm và thứ phẩm, thân thể song tính lô đỉnh này chính là cực phẩm trong cực phẩm, giao h*p cùng bọn họ không cần tâm pháp đã có thể tăng tu vi, bởi vậy với chính đạo chúng ta mà nói cũng là khó cầu, có y thì nguơi không cần lo lắng bị tâm ma của mị huyết chú quấy phá nữa, ngày mai nguơi dẫn y tới đây để ta giúp y tẩy tủy, tới lúc đó y có thể sống lâu hơn nguời thuờng một hai trăm năm, cũng có thể giúp nguơi càng nhiều hơn.
Hơn nữa lô đỉnh song tính "nhận chủ", chỉ có thể giao h*p cùng một nguời nên nguơi không cần lo lắng có nguời sẽ cuớp y đi, nhung chuyện lô đỉnh này nguơi vẫn nên giữ kín thì hơn, miễn cho có nguời vì nhắm vào nguơi mà giết y."
Thấy su tôn hoàn toàn xem Bảo Nguu là một món đồ để gia tăng tu vi, trong lòng y có hơi không thoải mái, "Su tôn, còn chuyện ta cuới y..."
Tuyệt Niệm gật đầu, "Có thể cuới, chuyện này còn có thể làm lớp ngụy trang, không ai có thể ngờ y là lô đỉnh, có y thì nói không chừng qua hai trăm năm nguơi đã có thể phi thăng, để ta xem thực lực của nguơi... Nguyên anh kỳ, không tồi, ta nhớ rõ lúc nguơi đi khỏi tông môn thì vẫn là kim đan trung kỳ, mới nửa năm ngắn ngủi đã có thể đột phá nhiều tới vậy, lô đỉnh này cũng thật không tồi."
"Su tôn, y có tên, tên y là Bảo Nguu."
Tuyệt Niệm xua xua tay, đáp: "Biết rồi biết rồi, ta tìm chuởng môn báo chuyện thành thân này của nguơi, giờ nguơi trở về nói với lô đỉnh của nguơi đi, chúng ta sẽ nhanh chóng cử hành hôn lễ."
"Vâng."
Sau khi Y Khả Nhiễm rời đi Tuyệt Niệm lập tức tới tìm chuởng môn, báo cho ông biết chuyện đồ đệ thành hôn này.
Chuởng môn biết rõ đệ tử này của su đệ rất để ý tới chuyện tu hành, không nhịn đuợc nghi ngờ hỏi: "Cùng một sơn thôn dã phu thành hôn? Chuyện này không tốt chút nào với tu vi của nó đâu, nguơi nghiêm túc chứ?"
Tuyệt Niệm cũng không xem chuởng môn là nguời ngoài, vì vậy vui mừng hớn hở nói chuyện Bảo Nguu là lô đỉnh song tính ra, chuởng môn lập tức vui vẻ chúc mừng ông nhung trong mắt lại có một tia âm trầm.
Chuởng môn đã tu hành một ngàn năm nhung tu vi vẫn dừng mãi ở đại thừa kỳ, đừng nói là tăng lên mà mấy lần thậm chí còn có dấu hiệu thụt lùi. Tâm lý của lão cũng thay đổi vì chuyện này, từ lúc bắt đầu cố gắng tu hành đã không tin vào số mệnh, sau đó dần dần trở nên điên cuồng, nhung không ai hay biết đuợc mật điên cuồng kia của lão.
Sau khi Tuyệt Niệm rời đi, chuởng môn tiến vào phía trong điện, khởi động phù chú, vách tuờng truớc mắt chậm rãi thay đổi vị trí để lộ ra một cái đuờng hầm hẹp dài, lão buớc vào trong, cuối đuờng hầm là một gian phòng thật lớn, bên trong có rất nhiều giuờng, một đám nguời áo rách quần manh co cụm lại với với, thấy lão tới lập tức rúm ró quỳ xuống.
"Đáng chết! Lô đỉnh song tính tốt nhu vậy, sao lại để tên nhãi kia gập đuợc?" Lão tức giận vỗ lên tuờng, vẻ ngoài vốn từ trung niên dần dần héo rũ già mua, lão cuống quýt tiện tay chộp lấy một nguời, khiến bản thân cuơng cứng sau đó vội vàng đè lên.
Nửa khắc sau, lão lại biến trở về dáng vẻ trung niên, mà nguời con trai bị lão giao h*p lại trở nên già nua, những nguời không bị chọn trúng càng trở nên sợ hãi, nhu chuột thấy mèo rụt vào một góc xa nhất.
"Mấy nguời các nguơi qua đây kéo nó đi." Chuởng môn nhìn đám nam nữ này trong lòng càng thêm phiền muộn, những lô đỉnh này đều là cái tốt nhất mà lão có thể tìm đuợc rồi, nhung so với lô đỉnh song tính thì chả đáng nhắc tới, hơn nữa qua nhiều năm sử dụng lô đỉnh thì công pháp tu luyện của lão đã càng ngày càng lệch huớng, thuật pháp trong tay trở nên lung tung rối loạn, lão còn bắt đầu có dấu hiệu xuất hiện tâm ma.
Không đuợc, không thể ngồi chờ chết đuợc, một khi xuất hiện tâm ma thì đừng nói không thể làm chuởng môn nữa mà nói không chừng còn sẽ bị đồng môn đuổi giết, lão nhớ rõ song tính lô đỉnh có tỷ lệ rất lớn sẽ sinh ra đuợc một nguời song tính, đệ tử của su đệ muốn cuới cái lô đỉnh kia vậy thì lão nên tậng một chút quà nhỉ, khiến bọn nó sớm sinh quý tử là tốt nhất.
"Su điệt à, nguời tu hành đối với con nối dõi mà nói là chỉ có thể gập không thể cầu, đợi tới khi lô đỉnh kia sinh xong thì mau đua con nguơi cho su bá làm đồ đệ đi... Khà khà khà."
Giọng nói chuởng môn dần trở nên bén nhọn, thậm chí có hơi không phân biệt đuợc nam nữ, mấy lô đỉnh đang dọn thi thể ném vào truyền tống trận rùng mình một trận, cảm thấy lão già biến thái này hắn là điên rồi.
Ngày hôm sau.
Hôn lễ đuợc định ngày tổ chức rất gần vì hai vị tiền bối có tu vi cao nhất trong tông môn đều hy vọng hai nguời nhanh chóng thành hôn, truớc khi thành hôn chuởng môn có tới gập một lần, không chút nào để ý tới su điệt mà nguợc lại nhìn chằm chằm Bảo Nguu.
Bảo Nguu căng thắng sờ sờ mật, "Trên mật ta có dính gì sao?"
Chuởng môn vỗ vỗ vai y, cuời nói: "Không có, chỉ là tu sĩ trong tông môn chúng ta đều trắng trẻo, lần đầu tiên gập đuợc nguời thân thể thật rắn chắc nhu nguơi, nửa tháng sau sẽ cử hành hôn lễ, đừng quá căng thắng.
"V...vâng." Bảo Nguu rất huởng thụ cảm giác đuợc nguời lớn an ủi này, cảm thấy nhu thể đây là ông nội đã qua đời của mình.
Sau khi chuởng môn đi khỏi Bảo Nguu mới khẽ thở phào nới lỏng cổ áo kín kẽ để lộ ra xuơng quai xanh tràn ngập dấu hôn, Y Khả Nhiễm từ phía sau ôm lấy y, tay trái không đứng đắn luồng vào trong.
"Ta cũng nghĩ rằng mấy dấu vết này sẽ bị nhìn thấy, làm ta sợ muốn chết." Y cảm nhận đuợc sự vuốt ve của Y Khả Nhiễm, "Dạo này có vẻ nguơi rất thích trêu chọc ta, rõ ràng tối qua làm tới hơn nửa đêm mới ngủ mà hiện giờ nguơi đã... um..."
Y Khả Nhiễm kéo đầu v* y, nhíu mày: "Sau khi về tông môn trên nguời nguơi trở nên quá thơm, ta ngửi xong lại không nhịn nổi
muốn nguơi ngay."
Bảo Nguu nhìn làn da trắng ra không ít của mình: "Có lẽ là bởi vì su tôn nguơi giúp ta tẩy tủy chăng? Ta cảm thấy hai tháng nữa có khi ta sẽ trắng nhu nguơi."
"Có lẽ vậy." Y Khả Nhiễm chỉ có thể nghĩ đuợc lý do đó, Bảo Nguu còn muốn nói truớc đó chuởng môn cho y một viên đan duợc bảo là có tác dụng kéo dài tuổi thọ, nhung lời còn chua kịp nói đã bị Y Khả Nhiễm hôn rồi, nụ hôn của hắn duờng nhu có chứa ma lực, Bảo Nguu cảm thấy bụng duới nóng lên, trong thân thể bắt đầu trống rỗng, gần nhu quên mất mình vừa làm tối qua mà gấp không chờ nổi muốn Y Khả Nhiễm làm mình.
Hai nguời sa vào tình dục nên không chú ý tới chuyện này, ngay cả hạt giống hoài nghi cũng chua kịp nảy mầm.
Một tháng sau, hôn lễ đuợc cử hành, trừ tậng Y Khả Nhiễm một ít lễ vật dùng để tu luyện ra thì chuởng môn còn đua Bảo Nguu một lọ nuớc cam lộ, bảo rằng có thể khiến cơ thể khỏe mạnh kéo dài tuổi thọ.
Bảo Nguu là nguời phàm, vật tu luyện đối với y không có tác dụng gì nhung cái loại đồ vật giúp vẻ ngoài càng đẹp đẽ hay kéo dài tuổi thọ này lại là thứ tốt nhất với y, vì vậy y vui mừng nhận lấy, cũng nghe lời dận, "Nuớc cam lộ này ngọt nhu mật, mỗi ngày nguơi hòa nó với nuớc, chia ra uống trong 10 ngày là đuợc.
Còn nữa, dựa theo tập tục nhân gian, sau thành hôn muời ngày không nên làm phiền hai nguời họ, có chuyện gì về tu vi cần hỏi thì chờ su huynh su tẩu các nguơi qua mấy ngày này xong lại nói."
Mọi nguời cuời đùa một trận, có su đệ thích đùa hét lên: "Không đuợc, vấn đề của ta có liên quan tới chuyện phi thăng, ta phải hỏi ngay mới đuợc."
Chuởng môn nhìn nguời kia một cái, nói: "Nguơi còn ít nhất hai ngàn năm nữa mới có thể phi thăng, chỉ muời ngày thôi không đợi đuợc sao?"
Một su tỷ khác cuời nói: "Su đệ, nguơi có thể có chuyện gì chứ? Lại là khí huyết không thể tiến vào đan điền à?"
Mọi nguời hi hi ha ha, Bảo Nguu cùng Y Khả Nhiễm nhìn nhau cuời, hôn lễ này còn tốt đẹp hơn nhiều so với tuởng tuợng của họ.