Mục lục
Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Edit: Kidoisme
Tiết Lan nhìn bóng dáng người nọ đi xa dần, chậm rãi thở ra nhẹ nhõm.

Cậu chắc chắn sẽ cố gắng dựa vào sự nỗ lực của bản thân để được chọn vào LGW, nhưng không phải với tư cách là một Y tá.

Thực ra, nếu tỉ mỉ ngồi bàn lại thì chuyện của Tiết Lan rất phức tạp, cậu ta là một chủ kênh livestream giả gái khá hot, nhìn thấy được tiềm lực rằng y tá còn đang thiếu rất nhiều chỗ trống, cầu không đủ cung nên mới cố gắng chơi vị trí này, vì thế nên Tiết Lan có thể phô hết tài năng thuận lợi vượt qua kỳ tập huấn trúng tuyển vào đội chính của LGW.

Nhưng sau đó mục đích của cậu ta lại không đặt vào chuyện chơi game mà vào Ôn Diễn, bày không ít những thủ đoạn...kết quả bị người ta bốc phốt, cuối cùng đành khăn gói rời khỏi câu lạc bộ.

Mà người đàn ông mới đến kia---ba của Tiết Lan, là ông chủ đứng đằng sau LGW, Tiết Viễn Sơn.

Tiết Lan cẩn thận nghĩ lại thấy được người ba kia ghét mình chắc cũng có lý do của ông ấy, một thằng con trai khỏe mạnh đang yên đang lành ăn mặc như con gái, lại còn dùng biến âm suốt ngày livestream gọi người khác là caca,...thậm chí còn dám công khai thổ lộ với Ôn Diễn nhiều lần.

Tiết Lan uất ức ôm đầu.

Điều đầu tiên mà cậu muốn làm, đó là đi thay cái váy chết tiệt này ra!
....!
Thay váy xong, Tiết Lan quyết định đi tắm để lau hết mấy thứ đồ xanh xanh đỏ đỏ trên mặt xuống cho đỡ khó chịu.

Ngũ quan của nguyên chủ cực kỳ tinh xảo nhưng lại bị đống phấn này che mất làm cho tổng thể khó tránh khỏi chút khí chất dung tục, sau khi tẩy trang sạch sẽ, Tiết Lan nhìn gương hai mắt sáng ngời.

Gương mặt này vậy mà lại giống cái mặt khó ở của cậu đến tám mươi phần trăm, không còn chút tái nhợt do bệnh tật, nhìn khỏe mạnh hơn cái cơ thể gầy gò trước đây của cậu rất nhiều.

Tiết Lan hơi sốc, cậu tưởng tượng nếu như mình khỏi bệnh, ăn no ngủ kỹ khỏe lên chắc hai người sẽ giống hệt nhau mất.

Lấy lại tinh thần trong nháy mắt, Tiết Lan vội vàng lôi trong tủ quần áo ra bộ áo ngủ hợp mắt nhất, cầm một cái khăn tắm to đùng vừa đi vào phòng ngủ vừa lau tóc.

Ánh mắt Tiết Lan lơ đãng liếc qua màn hình còn đang dừng lại ở giao diện chiến thắng.

Từ nhỏ đến lớn cậu không cưỡng cầu một điều gì cho mình, thứ duy nhất khiến cậu kiên trì chính là trò chơi [Ánh sáng tận thế], nếu nói còn cái gì khác thì có lẽ chính là....!

Vai chính thụ trong quyển truyện đồng nhân [Ánh sáng tận thế], người khiến cho cậu hưng phấn điên cuồng mỗi khi xuất hiện, thần tượng trong những ngày cậu còn nằm liệt giường ---- Reset, Đoàn Văn Tranh.

Không phải yêu thích theo hướng chứa đựng dục vọng mà đó chỉ là đơn phương sùng bái một vị thần.

Bây giờ Đoàn Văn Tranh còn chưa nổi tiếng, Tiết Lan miễn cưỡng có thể chơi chung một trận game với anh, nhưng sau này anh nổi tiếng trở thành ngôi sao rồi, anh có chịu...thêm bạn tốt với cậu không?
Hay giờ cậu thêm anh nhỉ?
Nhưng mà chắc là Đoàn Văn Tranh sẽ từ chối thôi, anh lạnh lùng lắm.

Tiết Lan nghĩ như vậy, một lần nữa ngồi xuống máy tính, lại nhìn thấy góc bên phải trò chơi lập lòe ô bạn bè.

Trong lòng nhảy nhót, Tiết Lan vội vàng click chuột vào đó.

Hệ thống thông báo: Nozuonodie [Không chơi ngu thì không chết] đã gửi cho bạn lời mời kết bạn.

"......." Chắc là ID của anh Mập trận trước.

Tiết Lan nghĩ mấy giây, con chuột chuyển hướng từ ô [Từ chối] sang ô [Đồng ý].

Giống như người ở bên kia đang canh sẵn ở đấy, cậu vừa dứt chuột thì đối phương gửi ngay qua một lời mời vào đội.

Tiết Lan vừa đến đã thấy Đoàn Văn Tranh, Lão Thất cùng Mập Mạp đều ở cùng nhau.

Mập Mạp vội vàng mở MicTeam, giọng nói cậu ta ầm ầm chui vào trong tai Tiết Lan: "Em gái ơi ban nãy anh lắm mồm, em đừng có để ý trong lòng nhá, anh xin lỗiiiii!"
Tiết Lan cũng không để ý lắm, tùy tiện đánh ba chữ.

BabyCandy: Không có gì.

Mập Mạp cảm thấy Tiết Lan chắc chắn vẫn còn đang giận dỗi, vội vàng tìm cách dỗ cậu: "Em gái, sao em không live vậy, lúc nãy bọn anh ba người còn chưa coi đủ đâu, em vừa xinh vừa ngầu bọn anh đi đâu tìm được chứ!"
"......"
Thấy Tiết Lan không bày tỏ thái độ gì, Mập Mạp lại cảm thấy chắc chắn là do cậu ta nịnh chưa đúng chỗ, lại tiếp tục gieo vạ: "Em vừa dịu dàng vừa dễ thương, đừng nói anh với Lão Thất, cả cái thằng Đoàn Văn Tranh này trước đây không thèm nhìn mỹ nữ lấy một cái mà vừa nãy còn xem em livestream đó..."

"Nghe anh nói này....ờ...Bây...bì...Cán...dy...." Mập Mạp gian nan đọc ID bằng tiếng anh của cậu, hệt như bị ngọng.

"Im đi." Giọng nói mang theo ý cười của Đoàn Văn Tranh cắt ngang lời cậu ta: "Vào trận."
Đoàn Văn Tranh vừa dứt lời, màn hình máy tính hiện lên giao diện ghép trận.

Tiết Lan suýt chút nữa thì bóp nát con chuột trong tay...xem live?
Cậu thừa dịp còn đang ở sảnh chờ xếp hàng, vội vàng mở lịch sử phòng livestream xóa một lèo những video cũ, lúc này mới dám thở phào nhẹ nhõm, chính thức tập trung chơi game.

"À phải rồi!" Mập Mạp bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, hưng phấn gào vào MicTeam: "Lão Thất là fan trung thành của em đó em gái, mỗi lần em live lão ấy đều xem, còn donate (ủng hộ) em một đống quà nữa!"
Tay Tiết Lan lại một lần nữa run bần bật, thế là cậu buff nhầm chiêu hỗ trợ định cho Mập Mạp lên người Lão Thất.

"Hở???" Thanh máu của Mập Mạp tụt hết rồi ngã lộn cổ xuống đất: "Em gái! Anh cũng là fan em đó! Em cũng không thể nhìn anh chết mà không cứu chứ!"
"....." Tiết Lan quyết định im lặng chạy ra chỗ khác, làm một cái đuôi nho nhỏ thêm máu cho thần tượng Đoàn Văn Tranh.

"Này Tranh ca, anh đang làm gì thế?" Mập Mạp chết rồi nên khá rảnh rỗi, cậu ta không có chuyện gì làm nên quay sang ngó Đoàn Văn Tranh: "Từ nãy đến giờ anh ngõ chữ mãi, ù ôi...đừng có nói anh đang nói chuyện riêng với em gái đó nha?"
"....." Tiết Lan nghe vậy thì cúi xuống nhìn phần tin nhắn góc màn hình theo bản năng.

"Người vừa nãy." Đoàn Văn Tranh thuận miệng trả lời.

"Ai cơ?" Mập Mạp phản ứng hơi chậm: "Cái tên tuyển thủ chuyên nghiệp LGW- Wind?"
"Ừ."
"Anh ta nói gì?"
Tiết Lan vội vàng dựng thẳng tai lên hóng.

Quả nhiên kết quả có thay đổi thế nào thì công chính Ôn Diễn vẫn có ấn tượng mạnh với thụ chính Đoàn Văn Tranh, chẳng nhẽ hai người này không đánh không quen, bắt đầu phát triển tuyến tình cảm yêu đương tình thú?
Làm một đọc giả được xuyên thẳng đến hiện trường, Tiết Lan chỉnh tai nghe thật chuẩn để không bỏ sót bất cứ từ nào.

"Không có gì." Giọng Đoàn Văn Tranh vang lên, có vẻ anh không để ý lắm: "Anh ta hỏi tôi có muốn chơi chuyên nghiệp không."
"Đệt mẹ!" Mập Mạp hô lên: "Lại có đội mời anh đánh chuyên nghiệp nữa! Tranh ca, em nói này, đôi tay của anh chính là tay thần, không chừng LGW định cho anh chơi bắn tỉa đấy! Uầy, nếu anh vào LGW thì em được coi như là bạn của tuyển thủ chuyên nghiệp rồi?!"

Tiết Lan cũng biết trước LGW có rất nhiều đội khác đã mở lời mời với Đoàn Văn Tranh, nhưng anh không đồng ý.

Cảm giác này cũng thật kỳ lạ, cậu biết chắc chắn anh sẽ gia nhập LGW sau đó trở thành tay bắn tỉa số 1 thế giới.

Những trận đấu nhiệt huyết mà Tiết Lan chỉ được cảm nhận qua con chữ của tiểu thuyết sẽ được tái hiện ngay trước mắt cậu, và Reset....hiện tại đang ở quá gần...!
"Không có hứng thú."
Tiết Lan lấy lại tinh thần, đúng rồi, lần đầu tiên Ôn Diễn mời Đoàn Văn Tranh, đúng là anh không có hứng thú chơi chuyên nghiệp thật, sau đó hắn phải tốn rất nhiều công sức liên hệ với giám đốc Câu lạc bộ nhờ đến liên lạc với Đoàn Văn Tranh đưa ra rất nhiều điều kiện khiến anh xiêu lòng mới nhận được một cái gật đầu đồng ý.

"Không hứng thú???" Tiếng Mập Mạp ở Mic bên kia réo lên như heo bị chọc tiết.

Có vẻ như cậu chàng bị người trong quán net lườm, xấu hổ ngồi xuống nói nhỏ: "Đó là chơi chuyên nghiệp đó! Tranh ca, tình trạng của anh chúng em hiểu, anh cùng chúng em ngồi net với nhau một tháng rồi chứng tỏ anh cũng thích có đúng không? Đã thế anh lại còn chơi tốt như vậy nữa? Giờ anh đi chơi chuyên nghiệp chắc chắn tốt hơn chơi trong cái quán nhỏ xíu ồn ào này anh nói phải không? Đối phương là LGW đó, anh còn do dự gì?"
"Không có hứng thú."
Đoàn Văn Tranh lười biếng đáp, tùy tiện bắn rụng hai tên đột kích team địch.

Mập Mạp hít vào một hơi thật sâu: "Nhìn đi nhìn đi hỡi những con người yếu đuối, đây chính là tay của thần, tay của thần đấy!"
Thao tác bắn của Đoàn Văn Tranh đúng là không thể chê vào đâu được, đây là bản đồ lớn nhất trong game, vừa vặn có thể phát huy ưu điểm của các tay bắn tỉa, là bản đồ sinh ra dành cho anh săn mồi.

"Anh Tranh, em vẫn cảm thấy anh cùng với lũ đầu đường xó chợ tụi em không giống nhau, tám chín phần là anh bỏ nhà ra đi rồi đến đây nghỉ ngơi đúng không?"
Đoàn Văn Tranh không trả lời, Mập Mạp tiếp tục kiên trì nói: "Đương nhiên tụi em mong anh sống tốt hơn, bây giờ chơi game chuyên nghiệp cũng là một nghề, chỉ cần anh chơi tốt là có thể kiếm được rất nhiều tiền!"
"Hơn nữa anh nhìn Ôn Diễn kia xem, nổi tiếng chẳng khác gì mấy tiểu thịt tươi đang hot! Thậm chí có rất nhiều fan cuồng với hotgirl theo đuổi hắn!"
"Khụ...." Lão Thất mất tự nhiên ho khan, đánh gãy lời của Mập Mạp.

Nhưng cậu ta không hiểu, còn ân cần hỏi lại: "Ủa sao đấy Lão Thất, ông không thoải mái à?"
"......"
"Tranh ca, nói tiếp về Ôn Diễn, hắn là tay đột kích mạnh nhất trong game, chính con game này đưa hắn lên đỉnh cao cuộc sống, thành một tượng đài để người khác noi gương học tập! Em còn nghe nói có không ít người nổi tiếng trên mạng công khai thổ lộ hắn cơ....Ê Lão Thất ông nói xem hotgirl kia là ai ấy nhể?"
"Khụ Khụ...Hù Hù Hụ..." Lão Thất ho đến lạc cả tiếng.

"Lão Thất ông sao vậy?" Mập Mạp dừng nói chuyện, không biết sống chết hỏi thêm câu nữa: "Nếu ốm thì đi khám đi, đừng lây cho tôi."
"......" Lão Thất tí thì ném tai nghe xuống đánh cậu ta một trận.

Tiết Lan bình tĩnh theo đuôi Đoàn Văn Tranh, cậu nghĩ một lúc rồi quyết định giải thích cho người anh em bên kia màn hình.

BabyCandy: Người cậu nói hình như là tôi.

"......"

BabyCandy: Nhưng sau này sẽ không thế nữa.

"Đúng, đúng.

Hoa thơm cỏ lạ trên đời không thiếu, em xinh đẹp như vậy, Ôn Diễn kia khẳng định không xứng với em!" Mập Mạp tí thì cắn trúng lưỡi: "Anh nhìn cái tên kia cũng chẳng lợi hại như người ta nói, em gái em chơi siêu như vậy anh thấy em nên đăng ký đi chơi chuyên nghiệp đi? Sau đó em dẫn đội một giây diệt sạch LGW cho máu! Hờ hờ, vừa nãy không phải cái tên chuyên nghiệp kia gáy hăng lắm sao, cuối cùng vẫn bị bốn bọn mình bắn thành viên than tổ ong đấy thôi!"
"....."
Bốn bọn mình...!Tiết Lan vỗ trán.

"Bốn cái quần què, ông đừng có mà dát vàng lên mặt!" Lão Thất cười đùa: "Thằng kia bị Tranh Ca tỉa cho một viên đẹp trai ngời ngời, liên quan chó gì đến ông!"
"Hề hề!" Mập mạp vỗ đùi, kích động quảng bá: "Đúng vậy, Ôn Diễn là đứa nào tôi không biết! Tôi chỉ biết Tranh ca đẹp trai khoai to chắc chắn sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất bắn tỉa của [Tận Thế]! Anh hỏi em này em gái...em có muốn nghĩ một chút đến việc...ấy ấy với Tranh ca nhà anh không?"
Tiết Lan đang nghĩ tên Mập Mạp này thế mà cũng là kiểu mèo mù vớ phải cá rán có chút mắt nhìn đâm một phát trúng luôn danh hiệu bắn tỉa số một của Đoàn Văn Tranh, nhưng sau đó câu tiếp theo lại khiến tay cậu run lên, trực tiếp ném luôn kỹ năng [Thanh lọc khu phóng xạ] nhầm hướng.

Cậu xấu hổ lui về thầm mong không ai phát hiện ra, nhưng vẫn nghe thấy một tiếng cười trầm trầm phát ra từ MicTeam.

Tai nghe văng vẳng tiếng nói của Mập Mạp và Lão Thất, tiếng cười rất nhẹ vẫn lọt vào não của Tiết Lan, mặt cậu đỏ như quả táo chín, thầm cầu nguyện Lão Thất mau chuyển chủ đề nhanh lên.

Nhưng sau đó Tiết Lan lại cảm thấy mình nên giải thích cho Đoàn Văn Tranh một chút, tránh cho sau này anh lại liệt cậu vào danh sách tình địch.

BabyCandy: Tôi muốn đánh chuyên nghiệp, nhưng không liên quan đến Ôn Diễn.

BabyCandy: Còn nữa,
Tay Tiết Lan hơi run, gõ nhanh một hàng chữ----
BabyCandy: Tôi, là con trai.

- --
Tác giả có điều muốn nói:
Tiết Lan: Là con trai.

Đoàn Văn Tranh: Thích con trai.

Tiết Lan:.....!
- ----Kidoisme: Áu Áu, Tranh ca!
Happy New Year!!! Tặng các bạn 1 chú pháo hoa bên Bờ Hồ hôm qua nè!!!
.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK