Kỳ hạc phi thiên địa, lai ngộ nghiêm lăng loan.
Thu sơn ước tố thủy, thương nhiên mãn hàm quan
Y khuyết phiêu ngũ dã, nhân tình tiếu lưỡng nhàn
Tự tại phi ngẫu đắc, tầm tha phù chu nhan
Sơ hốt ngũ hổ thượng, đạn kiệt liệt ngọc hoàn
Dao niêm nhất vĩ độ, chúng giai hô vi tiên
Cán cánh lộng minh thần, phong điêu túy ngọc hoàn
Tiêu tiêu cảnh thử khử, hà đắc cộng tôn tiền?
Con trai Binh bộ thượng thư Dương Kế Thịnh, minh chủ võ lâm đương thời. Brahma chuyển thế.
Mười ba tuổi bị cha đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc giang hồ. Cuộc đời chìm nổi lênh đênh, nhưng vẫn luôn cố gắng chứng minh bản thân với cha mình, hi vọng được trở về nhà. Y từng một độ lưu lãng đến tận biên cương, được Mạn Đà La giáo ở Vân Nam thu nhận, trở thành đệ tử của giáo chủ Cơ Vân Thường, đồng thời có được thánh điển võ học Phạm Thiên Bảo Quyển.
Không lâu sau, vì một nguyên nhân bất đắc dĩ, Dương Dật Chi đã phản giáo đào tẩu, trở về Trung Nguyên. Khi đó võ lâm chính đạo vì muốn ứng phó với thế lực tà ma Thìên La giáo, đại triệu tập võ lâm đại hội ở Động Đình Hồ, chọn ra Võ lâm minh chủ. Vốn dĩ trưởng lão của các đại môn phái đều có sắp xếp riêng của mình, song vì cơ duyên xảo hợp, ngôi vị minh chủ không ngờ lại rơi vào tay thiếu niên này.
Vì vậy mà Dương Dật Chi mới đương tuổi đôi mươi đã ngôi lên bảo tọa Võ lâm minh chủ.
Võ công của y cực kỳ đặc thù, dùng phong nguyệt - gió và ánh sáng làm kiếm, đối địch chỉ xuất một chiêu, trước giờ chưa từng biết thất bại. Trác tuyệt ung dung, phong độ xuất chúng. Tuy rằng ngôi vị Võ lâm minh chủ mà vạn người đều ngưỡng mộ này đối với y mà nói chẳng hề nhẹ nhàng. Mới đầu nguyên lão của các đại phái chắng qua chỉ muốn tìm một con rối, nhưng con người trẻ tuổi này vẫn từng bước từng bước khống chế mọi chuyện trong lòng bàn tay. Có lẽ khí thế của y còn xa mới so được với Hoa Âm các chủ Trác Vương Tôn, nhưng dần dần từ từ, cũng đủ bịt miệng đám nguyên lão kia lại, khiến y cũng trở thành một truyền kỳ trong võ lâm.