“Hệ thống có thể thăng cấp sao, thế phải thăng cấp như thế nào?”
【 Chủ nhân phải làm nhiệm vụ mới có thể thăng cấp, để có thể từ cấp một lên cấp hai thì đầu tiên nhiệm vụ tích điểm phải làm là khiến Tần tiên sinh thật lòng cười mười lần vì ngài, mỗi lần một điểm, tích góp đến lúc đủ mười điểm thì có thể làm nhiệm vụ thăng cấp, nhiệm vụ thăng cấp từ cấp một lên cấp hai là tự mình pha một ly cà phê cho Tần tiên sinh, chủ nhân, phải tự mình làm nha! 】
“……” Thì ra là thế, khó trách cái hệ thống này gọi là hệ thống vợ hiền hoàn mỹ, Tô Nhan Y có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ!
Chỉ là, khiến Tần Tịch Nhiên thật lòng cười mười lần vì mình? Tô Nhan Y cảm thấy nhiệm vụ này hình như hơi khó khăn, trừ bỏ thời điểm đóng phim, nàng thật sự là chưa từng thấy Tần Tịch Nhiên mặt than kia cười qua lần nào.
Chẳng qua có khó khăn mới có tính khiêu chiến, Tô Nhan Y thấy nhiệm vụ này rất thú vị, thậm chí so với nhiệm vụ nâng cấp hệ thống, cô còn thấy làm Tần Tịch Nhiên thật lòng cười mười lần mới khiến mình càng có động lực và ý nghĩa.
Cô thật sự muốn nhìn xem lúc người đàn ông kia thật lòng cười sẽ có bộ dáng như thế nào!
Cùng lúc đó, Tần Tịch Nhiên đang phân phó chuyện gì đấy qua điện thoại.
“Những chuyện gần đây xảy ra bên người cô ấy chỉ cần tra được đều phải tra cho tôi, tôi phải biết mọi thứ.” Giọng nói Tần Tịch Nhiên lạnh lẽo, vẻ mặt hiện lên sự lo lắng cùng quyết tuyệt. MAC D Đ L Q Đ
Anh thật sự không muốn điều tra việc của Tô Nhan Y nhưng lại càng không muốn Tô Nhan Y phát sinh bất kỳ chuyện gì vào lúc anh không có mặt. Nếu nói ba năm trước đây anh không có khả năng để thay đổi cái gì thì với năng lực bây giờ bản thân anh đã làm được một chút chuyện.
Sự tình xảy ra lúc sáng, Tần Tịch Nhiên rõ ràng cảm giác được biến hóa của Tô Nhan Y, dù là quyết định tạm thời không ly hôn hay là lời cảm ơn trong bữa ăn sáng đều không phải là tình huống bình thường mà Tô Nhan Y sẽ làm ra.
Kết hôn ba năm, tính cách lạnh nhạt cùng cố chấp của Tô Nhan Y đã thâm nhập vào trong xương cốt Tần Tịch Nhiên, trong mắt cô chỉ có bản thân, chưa bao giờ có trường hợp nào anh nghe được một câu cảm ơn của cô, khen người khác là chuyện vô cùng khó chứ đừng nói việc sửa lại quyết định là thứ gần như không bao giờ. Nhưng hiện tại cả hai thứ đều xảy ra khiến Tần Tịch Nhiên không hiểu nổi.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tần Tịch Nhiên ngồi ở trên ghế sô pha ngoài phòng ngủ Tô Nhan Y tự hỏi, đêm qua anh cũng ngồi ở chỗ này suy nghĩ một đêm. Nghĩ đến anh lần đầu tiên được thấy Tô Nhan Y, nghĩ đến tâm tình không cách nào diễn tả được khi động tâm với Tô Nhan Y, nghĩ đến bản thân vì Tô Nhan Y nghĩa vô phản cố mà bước trên con đường giải trí, nghĩ đến giao dịch của bọn họ, hôn nhân của bọn họ, cũng nghĩ đến sự lạnh nhạt và khinh thường của Tô Nhan Y đối với anh… MAC_DĐLQĐ
Có lẽ bởi vì có quan hệ đến khế ước hôn nhân nên Tô Nhan Y vẫn luôn cho rằng anh vì tiền đồ mới đáp ứng loại giao dịch này, thái độ của cô đối với anh còn lạnh nhạt hơn so với người khác ba phần, kỳ thật lúc đồng ý giao dịch anh đã đoán trước được kết quả như vậy, nhưng đối mặt với Tô Nhan Y anh thật sự không thể nói ra hai chữ cự tuyệt, thậm chí thần trí còn mơ hồ đáp ứng luôn.
Nhưng Tần Tịch Nhiên chưa bao giờ thấy hối hận vì quyết định đó, anh chỉ oán hận bản thân quá mức vụng về khiến trong khoảng thời gian ba năm không thể khiến Tô Nhan Y có thêm chút hảo cảm nào với mình.
Tần Tịch Nhiên suy sụp ngồi chỗ kia, thở dài thật sâu.
Lúc Tô Nhan Y ra ngoài phòng trùng hợp nhìn thấy bộ dáng Tần Tịch Nhiên ủ rũ cụp đuôi ngồi một chỗ, cô nhướn mày, trong mắt hiện lên ý cười, nhìn người này bây giờ bớt đi sự lạnh lùng ngày thường nhưng lại nhiều hơn chút cảm giác vui buồn. MAC D Đ L Q Đ
“Muốn đi ra ngoài sao?” Tần Tịch Nhiên nhìn Tô Nhan Y toàn thân ăn mặc lịch sự, bây giờ là 8h sáng, vốn dĩ đã nói trước sẽ đi làm thủ tục ly hôn nên hai người đều sắp xếp thời gian rảnh trong khung giờ này, nhưng giờ lại không làm nữa nên không biết cô đang muốn đi đâu, chẳng lẽ cô lại thay đổi ý định muốn ly hôn?
Tần Tịch Nhiên hồi hộp trong lòng, sắc mặt cứng đờ nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì bộ dáng bình thường, cho dù là thế nào anh cũng đều chấp nhận quyết định của Tô Nhan Y.
“Đến công ty.”Tô Nhan Y khó có khi giải thích một câu. Sau khi đã suy tính xong, Tô Nhan Y luôn luôn sấm rền gió cuốn* cũng không nằm nổi nữa, nghĩ đến những kẻ phản bội bên người cô cùng mấy kẻ tiểu nhân bỏ đá xuống giếng, thần sắc Tô Nhan Y thêm phần lạnh lùng.
*Chỉ tính cách quyết đoán, mạnh mẽ
Tần Tịch Nhiên vẫn luôn chú ý Tô Nhan Y, sự lạnh lùng hiện lên trên khuôn mặt cô anh cũng thấy được, anh không khỏi nhíu mày có chút ngưng trọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Tô Nhan Y liếc mắt nhìn Tần Tịch Nhiên không trả lời, vì cô không biết nên trả lời như thế nào, cô không thể nói cô biết trước tương lai có người sẽ phản bội mình nên bây giờ cô phải đi xử lý trước. MAC_DĐLQĐ
Tần Tịch Nhiên bị nhìn không được tự nhiên, anh cảm thấy mình hỏi quá đường đột, chuyện Tô Nhan Y muốn làm đâu phải là thứ anh muốn là cô kể cho chứ.
“Thật xin lỗi, anh không nên hỏi.” Tần Tịch Nhiên áp xuống đắng chát trong lòng, tận lực bình tĩnh nói, vì quá lo lắng mà anh quên mất chừng mực, chỉ sợ càng khiến Tô Nhan Y thêm phiền chán.
Nhìn Tân Tịch Nhiên ẩn nhẫn như vậy, người nhíu mày lại trở thành Tô Nhan Y.
“Không cần xin lỗi.” Ý của Tần Tịch Nhiên sao Tô Nhan Y lại không hiểu chứ, vốn cô còn muốn giải thích và an ủi chút nhưng giọng nói cất lên lại đông cứng không có nửa điểm cảm tình.
Tô Nhan Y không nhận thấy được vấn đề này của bản thân, khóe miệng cô nhếch lên muốn cho Tần Tịch Nhiên một nụ cười, nhưng đến trong mắt Tần Tịch Nhiên anh lại không cảm thấy thế, nói thế nào anh cũng chỉ cảm thấy đó là một nụ cười lạnh, trong lòng không nhịn được co thắt, đau đớn. MAC D Đ L Q Đ
Hình như Tô Nhan Y lại càng chán ghét mình, ngay cả cười lạnh cô cũng thể hiện ra, nghĩ đến đây, Tần Tịch Nhiên cũng không khỏi nhếch lên khỏe miệng cười nhạo bản thân vô dụng vụng về không thể làm cho người trong lòng thích. Dùng nhiều tâm tư, uổng phí bao nhiêu thời gian như vậy nhưng tình huống vẫn làm người thất vọng. MAC_DĐLQĐ
Thấy Tần Tịch Nhiên miễn cưỡng tươi cười, mày đẹp Tô Nhan Y càng nhíu chặt, không muốn cười thì đừng cười, cười miễn cưỡng như vậy là coi như cô bị mù không thấy được sao?
“Không cần cười.” Tô Nhan Y cau mày giọng nói lạnh lùng phát ra thật sự rất có khí thế, nhưng hiển nhiên chỉ càng khiến không khí thêm cứng ngắc, cứng ngắc đến mức chính cô cũng phát hiện ra vấn đề.
Tô Nhan Y nghiêm túc suy xét một giây đồng hồ, sau đó mới tự nhận là giọng điệu hòa hoãn nói: “Không cần cười, khó coi.” Nếu không muốn cười thì không cần cười, miễn cưỡng cười như vậy thật là khó coi, cái cô muốn chính là thấy anh thật lòng cười nha.
“……” Tần Tịch Nhiên bị cường điệu lặp lại hai lần không cần cười thật sự có chút hết chỗ nói rồi, khóe miệng thu hồi độ cong đáng thương xấu hổ nhìn Tô Nhan Y, có chút không biết làm sao.
Ngay cả tươi cười cũng bị chán ghét sao? Vậy về sau có phải anh không cần cười mới tốt hay không, anh thật sự một chút cũng không hy vọng mình bị Tô Nhan Y chán ghét.
……
------ lời nói ngoài lề ------
【 tiểu kịch trường 】
Ảnh đế: Thân ái, em đối với người ta lạnh nhạt như vậy em có biết không?
Vợ hiền: Anh nhẫn nhịn trước đi, ôn nhu còn đang trên đường học tập chạy như điên đấy!