Anh lặng lẽ đi tới bên xe rồi ngó vào trong, áo ngực của Linh thì vẫn ở đây, nhưng người lại không thấy đâu. Đúng lúc này thì Nhật lại nghe thấy bên trong công viên kia, sau một cái lùm cây tối tăm lại có tiếng người đang rì rầm, vậy là anh nhẹ nhàng đi tới đó kiểm tra.
Theo ánh sáng le lói từ đèn đường hắt qua tán cây, một khung cảnh khiến máu huyết của Nhật như sôi sùng sục. Bạn gái Nhật đang ở đó, váy bị tốc lên đến cổ, vì cổ váy nhỏ nên không thoát hẳn ra mà trùm lên đầu nàng, nàng đang quỳ xuống, tay chống xuống đất, mông chổng ra sau ở ngay một cái gốc cây, hai chân tách ra, ngực cũng rũ xuống, lúc ẩn lúc hiện.
Mà ở đằng sau này là thằng phục vụ đang ở phía sau mông nàng quỳ xuống húp lấy con sò nàng. Có lẽ bởi vì bị váy che mất tầm nhìn, nàng cứ thế cắn môi khẽ rên rỉ thật rụt rè, cho nên âm thanh cũng khá bé, mà ở đây cũng lại không có người, nên thằng phục vụ kia cũng rất to gan hành động.
“A… ưm… chồng ơi, đừng mà, chồng thật là xấu tính…” Khánh Linh vẫn đang rên nhỉ gọi chồng, Nhật vừa nghe là biết nàng tưởng rằng thằng phục vụ kia là anh. Lúc này anh định tiến lên ngăn lại, nhưng lại thấy trong người vô cùng kích thích, kích thích lúc này đã chiến thắng lý trí nên anh quyết định đứng nấp sau lùm cây để nhìn trộm.
Thằng phục vụ kia miệng thì đang dính lấy âm hộ với hậu môn bạn gái Nhật, một tay thì xoa xoa mông, một tay thì đưa lên xoa nắn lấy từng bên vú, thỉnh thoảng lại còn giơ tay tát một cái vào mông nàng nữa chứ. Con mẹ nó, anh còn chưa bao giờ đánh nàng, vậy mà nó lại dám đánh.
“Aaa… chồng đừng đánh, đau em… aaa… ư… ư…” Giọng Linh nấc lên.
Thằng này cũng thật là biết cách liếm láp, tiếng nhóp nhép văng vẳng bên tai Nhật, thế này hẳn là dâm thủy của Linh chắc cũng chảy ra như suối. Mà cái bộ dạng này cũng đâu phải giống một người lãnh đạm về tình dục.
Khánh Linh: “Chồng ơi, đừng liếm, chỗ đó bẩn lắm, đừng mà chồng…”
Hẳn là nó đang liếm đến hậu môn nàng rồi.
“Chồng đừng liếm mà, em buồn lắm… aa…” Lúc này Linh ấp úng rên rỉ. Thằng phục vụ cũng không có lên tiếng, chỉ ở đằng sau liếm mút lấy từng giọt dâm thủy.
Trong chốc lát sau, thằng phục vụ kia đứng lên, cởi dây lưng, đem quần tụt xuống đến mắt cá chân. Côn thịt đen thô kệch bỗng nhiên dựng đứng lên, không nghĩ là thằng này trông có vẻ gầy gầy mà cây thịt thì cũng thuộc dạng được đấy. Rồi sau đó nó cầm côn thịt đưa lên khe âm đạo của Linh rồi chà sát.
Đúng lúc nó định đút vào thì Nhật lại cố thập thò để xem cho rõ nhất nên đã giẫm phải một cành cây khô. Thấy động nó quay sang ngó nghiêng thì nhìn thấy cái đầu của Nhật đang lấp ló sau bụi cây. Có lẽ do sợ quá nên nó vội vàng kéo quần lên rồi bỏ chạy, còn Linh thì có vẻ đang trong cơn nứng nên không biết chuyện gì, đang định quay sang nhìn xem người chồng giả kia đâu thì Nhật đã nhanh chân chạy đến ngay sau mông nàng.
Anh cũng bắt chước thằng thằng kia vỗ một cái vào mông Linh cũng khá mạnh hằn lên cả những vết ngón tay, rồi nhìn chằm chằm vào cái âm hộ non tơ không sợi lông của nàng, cái âm hộ này vừa rồi mới được thằng phục vụ chà sát, chút nữa thì nó đã được đút vào rồi. Tinh trùng dồn lên não nên Nhật không ngần ngại mà ngồi xuống bắt đầu liếm lấy liếm để, liếm từ dưới hậu môn lên đên khe âm đạo, rồi thưởng thức khe âm đạo nàng một cách ngon lành.
“Chồng ơi vợ không chịu được nữa đâu, chồng đút vào đi…”
Nghe vậy Nhật cũng không nói gì mà đứng thẳng dậy, tụt quần ra rồi cầm lấy côn thịt đang cứng ngắc day day một lúc rồi đút vào. Lúc này dâm thủy từ lỗ âm đạo Khánh Linh đã chảy ra như suối nên côn thịt của Nhật chui tọt vào bên trong. Trong cơn nứng cực độ Thiên Nhật cũng không kìm được lâu mà xuất hết tinh trùng vào trong âm đạo của Linh. Công nhận là phê thật, giá mà anh không vô tình phát ra tiếng động chắc là lần này được chứng kiến Linh bị thằng phục vụ nó chịch rồi. Hơi tiếc một chút nhưng cũng không sao. Lần này còn lần khác, người này còn người khác.
Xong xuôi đâu đó Nhật kéo quần lên, Linh cũng ngồi dậy, rũ váy xuống, rồi nhặt tạm chiếc quần lót ngay dưới đấy lên lau lau miệng âm đạo đang chảy ra từng dòng tinh dịch. Khi quay lại thấy Nhật, nàng nắm tay thành quả đấm, đấm vào ngực anh.
Nàng thủ thỉ: “Chồng xấu lắm, nhỡ bị người khác nhìn thấy thì làm sao bây giờ? Đúng là cái đồ chồng biến thái.”
Nhìn thấy Khán Linh vẫn không biết cái người đầu tiên kia là thằng phục vụ mà nghĩ là Thiên Nhật.
“Thế sao vợ lại xuống xe?” Anh cũng không thể nói rõ với nàng, đành phải hỏi dò một chút.
“Còn không phải tại chồng đi mãi không thấy về, em muốn đi tè một chút nhưng lại không có chìa khóa, cũng không biết tìm chồng thế nào, đành phải ra bụi cây này mà đi luôn. Vậy mà chồng về còn dọa em, ném quần lót em lên bãi cỏ, rồi lại đi trốn, em muốn đi tìm chồng thì lại bị chồng làm như thế chứ.” Nàng đáp.
Anh nghĩ, thì ra là thế, thằng phục vụ này cũng thật là mưu mô, nó biết anh sẽ đi tìm quần cho Khánh Linh, lại rình ở đây giả vờ như anh trở về. Bất quá thằng thằng này cũng thật là liều lĩnh, nó không sợ anh không tìm thấy sẽ về hay sao?
“Chồng còn chờ cái gì nữa đấy hả? Đồ trứng thối!” Linh thấy Nhật đang nhẫn người, nũng nịu nói: “Em đau hết cả chân rồi, chồng bế em vào trong xe đi này.”
Thiên Nhật nhanh chóng bế nàng lên xe rồi đưa nàng về nhà. Vào đến cửa nhà, nàng quay lại nói: “Chồng đúng là cái đồ háo sắc, lần này thì đúng ý chồng rồi nhé, sau này chồng mà không đối xử tốt với em, em sẽ ăn thịt chồng, hừ!”
Anh cười: “Anh nhất định sẽ chăm sóc vợ cả đời mà, muộn rồi vợ nghỉ ngơi đi nhé.”