Mục lục
Tu Chân Môn Phái Chưởng Môn Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Hưu đem các loại bảo vật phân lựa rõ ràng, trong mười mấy năm, loại việc làm lén lút buôn bán này nhiều rồi, đồ vật thế nào giá cả ra sao, hắn cũng nắm rõ như lòng bàn tay. Tính toán một phen trong lòng: "Những đồ vật này đổi lấy Trúc Cơ đan tuy rằng có thể, nhưng mà có một số sự việc lại không quá dễ ra tay, chỉ sợ thời gian phải kéo dài lâu một chút, nếu đã như vậy, phía mình hành động sớm một khắc, khả năng có thể giúp được sư phụ sẽ nhiều hơn một phần!"

Tề Hưu nghĩ tới đây, không tiếp tục chậm trễ nữa, từ trong lòng lấy ra một chiếc túi nhỏ, không phải da không phải gấm, hoa văn trên mặt huyền ảo vô cùng, chính là túi trữ vật giá cả không nhỏ, một mặt túi thêu hai chữ "Tề Vân", biểu thị vật ấy do Tề Vân phái làm ra, một mặt thêu hai chữ "2m3", thì biểu thị dung lượng của túi. '2m3' to nhỏ vừa vặn ngang ngửa rương gỗ cỡ đại, cũng là đồ vật Tề chưởng môn ban tặng để Tề Hưu vận chuyển thuận tiện.

Nắm miệng túi để sát vào, miệng lẩm bẩm, rương gỗ bỗng dưng biến mất, được đựng vào trong túi trữ vật. Tề Hưu lại chuẩn bị một ít đồ vật sử dụng trên đường, bên ngoài vừa lúc mặt trời đã lặn, vội gọi người sai vặt đến, giao khỉ chỉ hầu cho hắn ta trông coi, lại phân phó người sai vặt coi giữ tốt môn đình, nếu như có người ngoài hỏi tới, chỉ nói là mình đi ra ngoài thăm bạn, không biết lúc nào có thể trở về. Thấy người sai vặt đã nhớ lấy từng điều một, liền vội vã lên đường.

Ra tới cửa, Tề Hưu trái lại không vội, chậm rãi mà đi giống như tản bộ, còn bất chợt dừng lại thưởng thức cảnh sắc. Du đãng như thế trong mấy dặm đường, không cảm giác được dấu hiệu có người theo dõi, lại nhìn sắc trời cũng sắp tối, liền chui vào trong rừng cây ven đường, lấy áo đuôi ngắn áo và khoác ngắn đã chuẩn bị sẵn ra thay vào, lại dùng chút đồ vật dịch dung bôi lên trên mặt và trên người, vén tóc lên thành búi, từ một xích bào đạo sĩ trắng nõn nà, biến thành lão nông da dẻ đen nhẻm.

Tề Hưu chỉ hơi biết chút thuật dịch dung, mặt mũi ngược lại không thay đổi, nhưng cũng không lo bị người khác nhận ra, khi còn nhỏ ở lâu dài bên trong Sở Tần môn, sau đó lại ra ngoài ẩn cư hơn mười năm, người quen biết hắn vốn dĩ không nhiều.

Sửa soạn xong những thứ này, từ trong túi lấy ra Khinh Thân phù làm phép biến, thay đổi phương hướng rồi lao nhanh trong rừng.

Chỗ cần đến của Tề Hưu là phường thị tu chân Thanh Hà phường cách đó không xa, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Tề Hưu ẩn cư nơi đây. Bởi vì Sở Tần môn cùng với địa vực phụ cận, kỳ thực tất cả đều do đại phái tu chân Tề Vân phái gián tiếp khống chế, ngay cả Sở Tần môn cùng tông phái ngấp nghé Sở Tần môn, thật sự tính ra đều là chi nhánh môn hạ của Tề Vân phái mà thôi. Cho nên Sở Tần môn cùng tông môn tu sĩ đối địch hắn ở vùng phụ cận, trừ một số khư thị tạm thời tụ tập, đại đa số đều đến thành thị tu chân trong Tề Vân thành do Tề Vân phái trực tiếp khống chế để trao đổi thông thương.

Thanh Hà phường thì nằm vào vị trí ít chịu sự ảnh hưởng của Tề Vân phái nhất, tán tu vãng lai chiếm đa số, do đó tự nhiên hình thành nên một phường thị do thế lực tán tu cùng gia tộc tu chân làm chủ, giao dịch ở nơi đó, có thể né tránh tai mắt của những tông phái ngấp nghé Sở Tần môn kia.

Tề Hưu cố kiếm nơi hẻo lánh không người gấp rút lên đường, nhanh chóng xẹt qua cây cối cùng gò núi ven đường, sau khi lực phù triện mất đi hiệu lại lực lập tức bổ sung thêm một tấm, một mạch chạy như bay qua đó. Đến khi sắc trời mờ mờ sáng, mới chạy tới bên ngoài Thanh Hà phường, tuy nói không xa, nhưng cũng chạy cả đêm, dùng hết mấy tấm Khinh Thân phù. Ở chỗ không người bên ngoài phường, Tề Hưu lại thay một bộ trang phục khác, ngồi xếp bằng điều hòa khí tức, sau khi hồi phục linh lực tán loạn trong cơ thể trong thời gian dài chạy băng băng, nhìn dòng người phường thị dần đông, mới ung dung hòa vào trong đám đông, đi vào trong.

Vết tích dịch dung trước khi vào phường đã dùng Thanh Khiết phù tẩy đi, đối với phường thị của thế giới tu chân mà nói, là vị trí lợi ích của rất nhiều thế lực, lực lượng thủ hộ vô cùng cường đại, dùng loại thuật dịch dung này ngược lại sẽ dẫn tới sự chú ý không cần thiết.

Thân phận Tề Hưu giả mạo lúc này là một đệ tử của tông môn tu chân trung đẳng phương xa, đạo bào trên người cũng là tu sĩ đối phương một lần tới chơi, đánh rơi trong Sở Tần môn, không phải là đồ vật làm giả, Tề Hưu dùng thân phận này tới đây nhiều lần, chưa một lần xảy ra chuyện ngoài dự liệu.

Lần này hàng hóa chưởng môn đưa tới đổi Trúc Cơ đan vô cùng lộn xộn, từ pháp khí hạ phẩm cấp hai cho tới linh thạch cấp một đều có, điều này cũng phản ánh đồ tích trữ trong môn phái đã không còn nhiều, bằng không xuất ra loại vật phẩm đẳng cấp như pháp khí trung phẩm cấp hai hoặc một khối linh thạch cấp ba, một khi chuyển tới là có thể trao đổi trực tiếp, đâu có cần phiền phức như vậy.

Một đường mắt nhìn thẳng, trực tiếp tiến vào tòa kiến trúc cao nhất và hoa lệ nhất ở trung tâm phường thị, hiện tại thời gian còn sớm, khách nhân bên trong chỉ có lưa thưa vài vị. Một người tiếp khách thấy Tề Hưu đi vào, vội vàng tiến lên chào hỏi, Tề Hưu không đợi người tiếp khách nói xong lời khách sáo đón khách, trực tiếp hỏi: "Hôm nay là vị nào tiến hành?"

Người tiếp khách đó vừa nghe, liền biết là khách quen tới, vội vàng trả lời: "Là Trương lão."

"Dẫn ta đi gặp thôi!" Tề Hưu móc tiểu ngọc bội ra quơ quơ trước mặt người tiếp khách, người tiếp khách thấy hắn cầm tín vật của bản điếm, không nói hai lời, đi trước dẫn đường tới lầu hai, dừng bước trước cửa một gian nội thất, trước tiên gõ cửa phòng mấy lần, sau đó cung kính nói với Tề Hưu: "Khách quan xin mời vào, Trương lão đang ở bên trong."

Tề Hưu liền đẩy cửa đi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang