• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chí Cương, sao đứa bé này lại giống hệt Mạn Mạn vậy?” Lý Quyên Quyên nỗ lực nở nụ cười, cũng không biết có phải do quá sợ hãi hay không mà lúc nhìn thoáng qua mặt hơi biến dạng.

An Chí Cương cầm tay An Mạn Mạn cũng không biết giải thích thế nào, chuyện này nói đến quá khiến người cảm thấy không thể tưởng tượng được. Lại nói hiện tại thời gian của Mạn Mạn không nhiều lắm, ông ta cũng không kịp giải thích.

An Chí Cương đi vào phòng khách cầm lấy điều khiển từ xa tắt TV đi. ‘An Mạn Mạn’ đang xem vui vẻ lập tức nhảy dựng lên giương nanh múa vuốt nhào tới An Chí Cương: “Người xấu, mau mở TV của tôi ra, đồ khốn nhà ông, hèn hạ!”

Nếu trước đó còn không quá chắc chắn thì với một câu này làm An Chí Cương đánh mất sự nghi ngờ, tính cách của An Mạn Mạn thanh cao, trước nay con bé sẽ không nói ra những lời như vậy. Trước kia con bé đối chọi gay gắt với Lý Quyên Quyên chủ yếu là chỉ châm chọc mỉa mai chứ không bao giờ nói tục chửi bậy. Ngược lại, cái mà An Mạn Mạn chán ghét Lý Quyên Quyên nhất là cô ta quá thô lỗ, theo lý mà nói thì dù có chấn thương đầu thì tính cách cũng không nên có biến hóa lớn mới đúng. An Chí Cương điều chỉnh lại cảm xúc, trách không được mấy ngày này nhìn cô con gái có chỗ nào đó không đúng, hóa ra là bị thay đổi linh hồn.

An Chí Cường nhìn An Mạn Mạn giả đang cắn tay mình thì thấy phiền chán muốn hất ra nhưng vừa mới chuản bị ra tay thì lại nghĩ đây là cơ thể của con gái mình, tuyệt đối không thể để bị thương. Trước tiên chỉ có thể đè con bé đó lại rồi khẩn cầu Hàn Hướng Nhu: “Đại sư, ngài xem hiện tại phải làm sao bây giờ?”

Hàn Hướng Nhu đánh giá ‘An Mạn Mạn ‘ giả một lượt: “Không sao, hiện tại linh hồn của con bé và cơ thể còn chưa thích ứng hoàn toàn, tôi túm nó ra là được.”

“Chờ một chút!” Đột nhiên Lý Quyên Quyên chạy tới kéo ‘An Mạn Mạn’ từ trong ngực của An Chí Cương ra rồi chắn trước mặt, trên mặt lộ ra biểm cảm dữ tợn: “Mày muốn làm gì? Cái gì mà linh hồn gì đó?” Ả ta hung tợn trừng mắt nhìn Hàn Hướng Nhu, đến khi di chuyển tầm mắt lên người An Chí Cường lại thể hiện ra thần sắc tủi thân: “Chí Cương, Mạn Mạn chính là con gái của anh mà, sao anh lại để người ngoài tới nhà tùy tiện làm bậy được.”

“Ngài ấy không làm bậy.” An Chí Cương nói: “Cơ thể của Mạn Mạn bị cô hồn dã quỷ chiếm lấy, đứng bên cạnh anh mới là Mạn Mạn thật, bảo sao mấy ngày này tính tình của Mạn Mạn nhìn thế nào cũng có vấn đề, hóa ra là bị tu hú chiếm tổ.”

“Cô ta nói bậy!” Lý Quyên Quyên cả giọng quát, cảm nhận được ‘An Mạn Mạn’ sau mình bị dọa tới run bần bật bèn vội vàng xoay người ôm con bé vào trong ngực nhìn An Chí Cương cầu xin: “Chí Cương, anh nghe em nói đi, Mạn Mạn chỉ bị chấn thương đầu khiến cho bị hoảng sợ mà thôi, cũng không phải là thay đổi linh hồn gì. Linh hồn là thứ có thể đổi sao? Cô ta nói chuyện giật gân mà thôi, anh tuyệt đối đừng nghe người ngoài châm ngòi. Trước kia em và Mạn Mạn ở chung không tốt là em sai, em đã nhận ra sai lầm nên mấy ngày vừa qua em cũng đã cố gắng hết sức đền bù, cũng may Mạn Mạn cũng đồng ý tha thứ cho em. Chí Cương, anh xem mấy ngày hôm nay bầu không khí trong nhà chúng ta rất tốt mà, anh tuyệt đối đừng nghe cô ta nói bậy rồi hại Mạn Mạn nhà chúng ta.”

Cho dù Lý Quyên Quyên than thở khóc lóc nhưng An Chí Cương vẫn không dao động như cũ. An Mạn Mạn là con gái của ông ta, là cô con gái được ông ta năng niu trong lòng bàn tay mười ba năm, con cái có tính cách gì dáng vẻ gì ông rõ ràng nhất. Tuy hồn phách bên người mình không có ký ức, không nhớ nổi chuyện trong nhà nhưng khi ông ta cầm tay cô bé thì tâm hoảng ý loạn mấy ngày nay đã tan biến. Loại cảm giác huyết thống gần gũi này người ngoài rất khó cảm nhận được, nhưng An Chí Cương biết đây mới là cô con gái của mình.

An Chí Cương lắc đầu: “Cái thứ sau lưng em không phải con gái anh, Quyên Quyên, em nhanh về phòng đi, đừng xen vào nữa.”

Lý Quyên Quyên thấy An Chí Cương đang đi tới mình lập tức hoảng sợ, ả vừa đỡ lấy ‘An Mạn Mạn ‘ vừa muốn cản An Chí Cương: “Chí Cương, anh có nhớ mấy phim trên TV có nội dung ma quỷ luôn mê hoặc lòng người không, anh nghĩ xem đêm đó Mạn Mạn nhà chúng ta bị té xỉu đưa tới bệnh viện thì đã tỉnh lại, sao sẽ bị quỷ gì chiếm lấy cơ thể được, nhất định là bọn chúng nói bừa.” Nước mắt của Lý Quyên Quyên chảy xuống, khóc khàn cả giọng: “Chí Cương, em là người anh yêu mà, em sẽ không lừa gạt anh, anh tin tưởng em đi.”

Hàn Hướng Nhu rất có hứng thú xem biểu cảm của Lý Quyên Quyên rồi tặng cho vài tràng vỗ tay: “Diễn tốt thật? Còn có gì nói nữa không?”

Lý Quyên Quyên hung tợn trừng Hàn Hướng Nhu: “Đồ lừa đảo nhà mày, cút ra ngoài cho tao!”

Hàn Hướng Nhu vươn một ngón tay ra thể hiện đó là số ‘1’: “Mắng tôi một lần, tôi ghi sổ cô một lần, một lúc nữa chúng ta cùng nhau tính.” Nói xong cô lại rất có hứng thú hỏi An Chí Cương: “Con gái của chú và mẹ kế ở chung tốt như vậy sao?”

An Chí Cương nhớ tới dáng vẻ gây gổ đến lòng trời lở đất rồi lắc đầu cười khổ: “Hai mẹ con vẫn luôn không hợp. Từ từ……” Ông ta hơi kinh ngạc nhìn Hàn Hướng Nhu: “Sao ngài biết vợ của tôi là mẹ kế của Mạn Mạn?”

“Bởi vì ả ta là kẻ lừa đảo, ả ta đã hỏi thăm chuyện của nhà chúng ta từ trước rồi.” Lý Quyên Quyên vội vàng hô lên: “Còn mang theo quỷ hồn biến thành vẻ ngoài của Mạn Mạn chính là muốn lừa gạt gia sản của chúng ta.”

Hàn Hướng Nhu cười nhạo một tiếng rồi nói vơi Lý Quyên Quyên: “Gia sản? Cô nghĩ đến quá nhiều rồi? Có phải vẫn luôn tính toán như vậy hay không?” Hàn Hướng Nhu đi tới trước mặt Lý Quyên Quyên, nhìn vào mặt ả rồi phán: “Chú xem tướng mạo của cô ta mi thô môi thâm, cái trán nhô cao, nhân trung mờ nhạt, có tướng con chết yểu thì sao có thể là mẹ đẻ của cô bé này được.”

Lý Quyên Quyên vừa nghe lời này xong liền luống cuống, theo bản năng liếc nhìn An Chí Cương một cái, lập tức sắc mặt của An Chí Cương cực kỳ khó coi. Nhưng hiện tại không phải là lúc nói tới chuyện này, An Chí Cương đẩy Lý Quyên Quyên ra rồi túm lấy ‘An Mạn Mạn’ được ả che chở phía sau. ‘An Mạn Mạn’ nóng nảy lên, vừa tay cào chân đá vừa khóc lóc quay đầy gọi Lý Quyên Quyên: “Mẹ ơi, cứu con! Mẹ ơi, cứu con!”

Lý Quyên Quyên khóc lóc nhào lên, Hàn Hướng Nhu lấy một lá bùa từ trong túi dán lên người ả: “Định!” Lập tức Lý Quyên Quyên cứng đờ tại chỗ, chỉ có đôi mắt nôn nóng đang đảo quanh.

An Chí Cương nhìn Lý Quyên Quyên bị đứng yên cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu không thì một lớn một nhỏ này sẽ làm ông ta không chống đỡ được. Ông ta đè ‘An Mạn Mạn’ đang giơ nhanh múa vuốt, mệt đến toát mồ hôi: “Không biết ác quỷ từ nơi nào tới nữa, thật biết lăn lộn.”‘An Mạn Mạn’ khóc lóc giãy giụa: “Tôi không phải là ác quỷ, tôi là con của mẹ mà, Ông tránh ra, ông không phải là ba của tôi, mẹ ơi mau cứu con!”

An Chí Cương ngẩn ra, một lát sau mới hiểu được ý của đứa nhỏ này: “Mày nói cái gì? Mày nói thế là có ý gì?”

“Đừng gấp, trước hết đưa hồn phách của Mạn Mạn về rồi nói sau.” Hàn Hướng Như vỗ vỗ An Chí Cương ý bảo ông ta nhường vị trí, ngay sau đó ngón tay cô vân vê, một lá bùa Dẫn Hồn bốc cháy lên, Hàn Hướng Nhu cầm bùa Dẫn Hồn di chuyển trên đầu ‘An Mạn Mạn’, khi lá bùa hóa thành tro tàn được một lúc thì lấy tro của lá bùa ném về giữa mày của cô bé: “Đi ra!”

Một bóng hình màu trắng bay ra từ cơ thể của An Mạn Mạn, bộ dáng ước chừng khoảng mười tuổi, dáng người hơi nhỏ gầy, mặt mày có vài phần tương tự với Lý Quyên Quyên.

An Chí Cương đỡ lấy cơ thể xụi lơ của An Mạn Mạn rồi cẩn thận bế cô bé lên để trên sô pha. Hàn Hướng Nhu cầm bàn tay lạnh lẽo của An Mạn Mạn đi tới trước cơ thể rồi dặn dò: “Nhắm mắt lại nằm xuống là được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên11 Tháng tư, 2023 06:44
Rồi rồi, tối sẽ có chương mới nha bạn ~(^▿^~)
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên11 Tháng tư, 2023 06:43
Hí hí, mình sẽ cố gắng, cảm ơn bạn đã ủng hộ nha ♥♥♥♥♥
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên11 Tháng tư, 2023 06:42
Mình cảm ơn bạn đã quan tâm tới bé nhà mình nha (づ ̄3 ̄)づ Bé nhà mình cũng đỡ hơn nhiều rồi ak
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên11 Tháng tư, 2023 06:42
Mình cũng muốn nhanh lắm cơ mà mình cũng khá là bận ý, mình cũng đang gánh 2 bộ truyện nữa, 1 bộ sắp hoàn (づ ̄3 ̄)づrồi, đến lúc đó mình sẽ ra thường xuyên hơn nha
LDT
Luan Dieu Thi10 Tháng tư, 2023 15:59
Hết chương 47 cầu Chương mới
LDT
Luan Dieu Thi10 Tháng tư, 2023 02:09
T chạy từ truyện yy qua đây nè b bên kia bình luận đc có 1 lần khó chịu quá nên t qua trang này để giục bà ra chương nè hóng quá t không biết làm gì ngoài đẩy kim phiếu để bà có động lực iu ❤️❤️❤️❤️❤️
TN
Thanh nguyễn08 Tháng tư, 2023 03:32
Tác giả ơi..cấu ra nhìu chương nha
LP
Lam Phong07 Tháng tư, 2023 10:58
Mong bé sớm khỏe mạnh nha (≧▽≦)
LN
Linh Nguyễn06 Tháng tư, 2023 21:12
Sao không dịch nhanh xíu vậy ad
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên06 Tháng tư, 2023 17:46
Mình cảm ơn bạn đã ủng hộ ak ≧▽≦
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên06 Tháng tư, 2023 17:46
Mình cảm ơn bạn đã ủng hộ nha (づ ̄3 ̄)づ
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên06 Tháng tư, 2023 17:45
Ukie bạn nha, cảm ơn bản đã ủng hộ ak ≧◡≦
C
Chuotxinh06 Tháng tư, 2023 01:41
Hóng truyện này quá. Cảm ơn bạn đã dịch truyện.
LP
Lam Phong29 Tháng ba, 2023 11:15
Hóng chương mới (๑˃̵ᴗ˂̵)و
LP
Lam Phong29 Tháng ba, 2023 10:19
Hóngggg╰(⸝⸝⸝´꒳`⸝⸝⸝)╯
LP
Lam Phong29 Tháng ba, 2023 04:55
Hóng truyện quá ╰(⸝⸝⸝´꒳`⸝⸝⸝)╯
TL
Tạ Loan27 Tháng ba, 2023 03:45
Truyện hay quá, ra tiếp đi nàng ơi ♥️
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên04 Tháng ba, 2023 02:17
Mình sẽ cố gắng ak ≧◡≦
NNN
Nguyen Ngas Ngố28 Tháng hai, 2023 09:55
Truyện hay quá bão chương đi dịch giả ơi
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên28 Tháng hai, 2023 06:14
Cách khoảng 1 ngày thì mình ra 1 chương ak. Mình đang edit 3 bộ trong đó có truyện này, 1 bộ thì sắp đến hồi kết rồi, đợi bộ đó xong là mình có thời gian nhiều hơn để ra chương thường xuyên hơn nha bạn.
LN
Linh Nguyễn27 Tháng hai, 2023 13:05
Một ngày ra mấy chương
LN
Linh Nguyễn27 Tháng hai, 2023 13:04
Không ra chương mới hả ad
LN
Linh Nguyễn27 Tháng hai, 2023 12:58
Không ra chương mới hả ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK