Nghiên cứu trong chốc lát, Trần Hạo kinh ngạc phát hiện tiểu phù chú cũng không đơn giản như hắn nghĩ.
Có hai vấn đề.
Một là cầm máu.
Thuộc tính phù chú có chỗ bất đồng, bởi vì hỗn hợp máu bất đồng.
Ví dụ như máu chó mực hoặc là máu gà trống hỗn hợp với chu sa sẽ tạo thành phá tà phù, trấn sát phù, tị quỷ phù, bùa hộ mệnh.
Máu chim khách trộn với chu sa sẽ tạo thành giai duyên phù.
Máu ngựa trộn với chu sa sẽ thành giáp mã phù…
Nếu như muốn vẽ bùa thì cần chuẩn bị các loại máu khác nhau, hơn nữa máu còn phải dùng lúc còn tươi nóng thì mới có hiệu nghiệm. Quá thời hạn có thể không còn công dụng.
Hai là cách vẽ.
Vẽ phù chú rất đơn giản, chỉ cần mô phỏng mấy lần là có thể vẽ phác thảo ra được. Thế nhưng muốn vẽ ra cái thần trong đó thì lại không dễ dàng gì, phù chú phù chú, chữ phù đúng trước làm nền, chữ chú tiềm ẩn vào bên trong. Bên trong những ký hiệu trên lá phù đều ẩn chứa chú pháp. Nói cách khác, lúc vẽ bùa cần phải niệm chú, cần bình tâm tĩnh khí, ý niệm ngưng tụ, sau đó dùng bút vẽ, miệng và tâm trí đều niệm chú ngữ, dung nhập vào bên trong những ký hiệu kia. Như vậy phù chú mới được coi là chính phẩm.
Nếu nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, đó chỉ là cái thứ phẩm tàn lụi, dù cho ngươi đạo hạnh thông thiên cũng đừng mong kích phát được một tia uy năng.
Tuy rằng được hệ thống truyền thụ cấu tạo mỗi một loại phù, phối hợp, cách vẽ, Trần Hạo vừa xem hiểu ngay.
Nhưng nếu muốn hoàn chỉnh vẽ ra, phỏng chừng trong khoảng thời gian ngắn đều không thể vẻ ra một tấm phù hoàn chỉnh được, bởi vì chấp bút vẽ bùa cần phải sử dụng tinh tế từng cơ thịt trên tay, yêu cầu đặc biệt cao, cho dù là thoáng dừng lại một chút liền sẽ thất bại, phù hiệu sẽ mất đi hiệu lực, tinh thần hăng hái trong nháy mắt đều biến mất sạch sẽ.
Trần Hạo đối với việc viết bút lông cũng không phải là người lanh lẹ gì, muốn vẽ ra phù chú vậy thật không dễ dàng, dù sao lý luận suông và hành động thực tế là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Nói cách khác, giải quyết vấn đề công trường Thanh Khê Sơn lần này không thể sử dụng bùa chú rồi.
Cmn tiếc quá, năm đó tại sao mình lại học viết bút lông ít như vậy, năm sơ trung tại sao lại từ chối lão sư thư pháp cơ chứ? Lão sư rõ ràng rất xem trọng mình, nói mình có thiên phú, đáng giá bồi dưỡng, lúc đó còn tưởng rằng ổng vì tiền nên mới dụ mình đi học, bây giờ suy nghĩ lại một chút, lúc đó ổng quả thật thiện chí mời mình. Hối hận, hối cmn hận quá!
Trong lòng Trần Hạo lại phiền muộn tự trách.
Làm đại sư quả nhiên không dễ, mọi mặt đều phải chú trọng bồi dưỡng, nếu như bỏ qua phần tu vi, đại sư giới tu hành đều là đại lão đa tài đa nghệ.
Trần Hạo âm thầm quyết định, sau này mua bút lông, nhất định phải luyện được một thân công phu viết chữ rồng bay phượng té.. à nhầm, múa.
Một đêm lặng lẽ trôi qua, sáng sớm hôm sau, Trần Hạo đang chuẩn bị tiếp tục đi rèn luyện thân thể thì Bạch Như đã gọi tới.
- Trần đại sư, bên Long đại sư đã chuẩn bị xong, khoảng mười giờ là có thể đến, Long Môn bên trong công trường đã được đào lên, dựa theo Long đại sư yêu cầu, đem bát máu chó mực dùng mặt kiếng chiết xạ ánh mặt trời phơi ba ngày, bây giờ cảnh sát được phái đến bảo vệ, buổi tối không xảy ra vấn đề gì nữa, anh xem cần phải chuẩn bị thứ gì nữa hay không, nếu như không có, tôi phái người qua đón anh?
Sắc mặt Trần Hạo ngưng trọng.
Mấy hôm nay tập luyện quên cả thời gian, ba ngày lại trôi qua nhanh như vậy!
Ngẫm lại ba ngày tập luyện, hiệu quả vô cùng tốt, chí ít Thiên Cương Bộ nếu như tận lực thi triển vẫn có thể tránh thoát một phen.
Tuy rằng rất muốn luyện tập thêm một chút.
Bất quá Long đại sư người ta đều tới rồi, Trần Hạo cũng không thể kéo dài thời gian.
- Ok, bây giờ cô cho người đến đón tôi đi.
Nửa giờ sau, Trần Hạo đi tới công trường Thanh Khê Sơn.
Lúc này công trường Thanh Khê Sơn đã giới nghiêm toàn diện, rất hiển nhiên, sau khi tại vị trí Long đại sư chỉ điểm đào ra cổ mộ, điều này lập tức liền dọa cho tập đoàn Song Long và bên phía chính phủ một phen.
Vì để tránh xảy ra sự việc ngoài ý muốn nào, phía chính phủ Thạch Thành lúc này cấp cho trợ lực lớn nhất, không chỉ phong tỏa khu vực công trường, còn liên lạc với một chi doanh trại bộ đội cách đó không xa, một khi có yêu cầu, trong vòng nữa tiếng là có thể vũ trang đầy đủ đến trợ giúp.
- Trần đại sư tới rồi à, sữa đậu nành và bánh quẩy nóng đây, còn có cháo trắng nữa, nếu anh chưa ăn sáng thì đến đây ăn cùng đi?
Bạch Như từ một căn phòng tạm đi đến, trong tay bưng một chén cháo hoa, cười ha hả hỏi.
Trần Hạo liếc mắt quan sát Bạch Như, kinh ngạc phát hiện người phụ nữ này thoạt nhìn dáng vẻ rất mệt mỏi, thật giống như mấy ngày mấy đêm không ngủ, quanh mắt hơi thâm đen như gấu mèo.
- Chuyện gì xảy ra? Bạch tổng thoạt nhìn tinh thần không tốt lắm.
Trần Hạo không có khách khí, vừa đi về phía phòng tạm vừa hỏi.
Bạch Như cười khổ nói:
- Đại sư không phải là biết rồi còn hỏi, công trường Thanh Khê Sơn gây ra vấn đề lớn như vậy, nói đến trách nhiệm tập đoàn Song Long chúng tôi là lớn nhất, tuy rằng phía chính phủ Thạch Thành bày tỏ sẽ hỗ trợ, bất quá chúng tôi cũng không thể núp ở phía sau xem náo nhiệt, tôi là con gái của Bạch Cảnh Long, tự nhiên phải đi tuyến đầu, hai ngày nay tôi đều ở nơi này, thực sự đã cảm nhận được cái loại âm sát khí đáng sợ, cả người đều lạnh như muốn đóng băng, nếu không phải có Long đại sư giao phó an bài, tôi và Tiết Xông chỉ sợ sớm đã không được.
Trần Hạo cước bộ dừng lại, kinh ngạc nói:
- Tiết xông? Hắn cũng ở nơi đây?
Bạch Như lạnh nhạt nói:
- Hắn là con trai Tiết Long Kỳ, nếu như còn muốn tranh đoạt vị trí tổng tài tập đoàn Song Long, vậy cũng phải cùng nhau hợp sức, đây là việc mà hai người đã thỏa thuận.
Tiểu tử này có dũng khí!
Trần Hạo sợ hãi than nhìn xung quanh một lần.
- Đừng tìm nữa, hắn đi đón Long đại sư rồi, lần này là lần tranh đấu hung hiểm nhất của chúng tôi trong mấy năm nay, hiện tại hắn đem toàn bộ hi vọng ký thác vào trên người Long đại sư, nếu như lần này Long đại sư giải quyết được vấn đề, như vậy vị trí tổng tài tập đoàn Song Long chính là của hắn.
Bạch Như lạnh nhạt nói.
Trần Hạo một bên cầm bánh quẩy ăn, một bên hồ nghi nhìn Bạch Như hỏi:
- Nhìn cô thoạt nhìn cũng không có quá nhiều thất vọng, dự định bỏ qua à?
Bạch Như bất đắc dĩ nói:
- Tôi đã tận lực rồi, nếu như thiên ý đã định thì tôi đành phải nghe theo ý trời thôi. Trừ phi Trần đại sư dám cùng xuống bên dưới mộ huyệt, giải quyết vấn đề bên trong, tôi mới có thể xoay chuyển càn khôn.
Nói xong, ánh mắt Bạch Như nhu nhược mong đợi nhìn Trần Hạo, ánh mắt kia vô cùng có lực sát thương, tuyệt đối có thể làm cho nam nhân huyễn tưởng nhiều ý niệm trong đầu, ví dụ như lấy thân báo đáp gì gì đó.
Trần Hạo gọn gàng dứt khoát đếu thèm nhìn nữa, ngồi xổm xuống cầm bánh quẩy trêu chọc mèo mun, mèo mun phì phì khinh bỉ không thôi.
Thiên ý chó má, nhận mệnh cái *beep*, cô quả nhiên chưa bỏ cuộc, còn muốn lừa ca đi chịu chết? Ha ha, ca đây không có ngu, kệ cô chém gió thế nào, ca không đi là không đi.
Nhìn Trần Hạo giả ngu, biểu tình Bạch Như trầm xuống, tên hỗn đản này quả nhiên không có chút thuơng hương tiếc ngọc gì, đối mặt với biểu hiện nhu nhược đáng thương của mỹ nữ, tâm trí lại vẫn sắt đá như thế, cmn, chú em nhất định là dân FA lâu năm rồi.
Trong lòng oán thầm, Bạch Như vẫn không nhịn được hỏi:
- Trần đại sư, anh đến để giúp tôi mà, lẽ nào cứ như vậy trơ mắt nhìn Long đại sư giải quyết vấn đề? Anh không có biện pháp nào sao?
Trần Hạo thả mèo mun ra, nhìn nó chạy xa xa, lúc này mới lên tiếng trả lời:
- Thứ nhất, ta tôi có đáp ứng với cô giải quyết vấn đề công trường Thanh Khê Sơn, nhưng không đáp ứng giúp cô tranh giành thứ gì với người khác. Thứ hai, tôi cũng đã sớm nói, phương diện phong thuỷ là sở đoản của tôi, Long đại sư mới thật sự là hành gia, chỉ có thể nói Tiết Xông có bản lĩnh tìm được đúng người. Thứ ba, tìm được vấn đề Long Huyệt là Long đại sư, đây là công lao của hắn, ai cũng không phủ nhận được. Thứ tư, vấn đề công trường vẫn còn chưa giải quyết, cô gấp cái gì, chưa biết ai là người cười cuối cùng mà? Tâm tính cô có vấn đề, không thích hợp làm gia chủ, tôi khuyên cô đừng nên có tâm tranh giành nữa, bằng không tập đoàn Song Long bị suy sụp, vậy thì quá mất mặt rồi.
Nói xong, Trần Hạo xoay người đi về hướng Long Huyệt, lưu lại Bạch Như với khuôn mặt trợn mắt hốc mồm,.