• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Những thứ nếu cô không thích nhưng ép cô phải ăn thì cô cũng ăn sao?" Huân Vu Nhất bực bội,Giai Kỳ này là nữ nhân đầu tiên dám cãi lại hắn,Huân Vu Nhất cũng đường đường là một tổng tài nhiều người kính nể,nhưng trông mắt cô hắn không bằng một hạt cát
Hi Văn "!.

" Đang nói về anh,anh thì lại nói đánh lái qua cô ?
"Được rồi,tôi gắp ra cho anh là được chứ gì" Hi Văn tiện thể cầm đũa vừa lựa vừa gắp hành ra khỏi sườn xào chua ngọt,trong lòng thầm mắng Huân Vu Nhất đáng chết khó nuôi
Huân Vu Nhất không nói nữa,cũng chuyên tâm vào ăn,miếng thịt nào được Hi Văn lượt bỏ hành cũng nhanh chóng bị Huân Vu Nhất cho vào miệng
"Chứng khoán của cô thế nào?" Huân Vu Nhất hỏi
"Rất tốt,đang tăng mạnh anh xem thử đi" Hi Văn lấy điện thoại từ trong túi xách,bấm bấm vài cái sau đó đưa cho Huân Vu Nhất
Huân Vu Nhất nhìn vào màn hình,lướt qua một lúc sau đó ném lại điện thoại cho cô,nói
"Không tệ, cô tiếp thu rất nhanh"
"Tôi hỏi anh một chuyện được không,nếu có gì không đúng anh phải hứa bỏ qua cho tôi" Hi Văn nhìn Huân Vu Nhất,giọng nói cũng tự nhiên nhẹ nhàng hơn

Huân Vu Nhất nghi hoặc,nữ nhân này lại muốn gì ở hắn đây ?
"Cô nói đi"
"Đôi bông tai lúc đấu giá là anh mua cho Bạch Tiểu Nhi ?" Hi Văn nhịn không được nữa hỏi thẳng Huân Vu Nhất,nữ chính đại nhân có nhân vật chống lưng cũng là điều có thể hiểu
"Sao cô lại nghĩ tôi tặng cô ta ?" Huân Vu Nhất cau mày lại hỏi ngược Hi Văn,trong đầu suy nghĩ lí do cô lại hỏi hắn vì mục đích gì
"Thì anh đang trong mối quan hệ yêu đương" Hi Văn trả lời thả thiên,sao hả ? Cô nói không đúng sao,Huân Vu Nhất này bị hâm à
"Lúc trước ở lễ đính hôn anh còn mắng tôi vì cô ta,nếu anh không phải yêu đương với Bạch Tiểu Nhi thì cần gì phải ra mặt giúp cô ấy" Hi Văn thắc mắc hỏi người
"Đúng thật là lúc trước tôi có tình cảm với cô ta,nhưng đó chỉ là quá khứ mọi chuyện cũng đã qua" Huân Vu Nhất giải thích
"Qúa khứ ?? Vậy hiện tại bây giờ anh đối với cô ta không còn liên quan ?"
"Đúng vậy,cô còn thắc mắc gì không,hỏi cho hết đi" Huân Vu Nhất trả lời,chuyện này hắn không có gì phải giấu còn Hi Văn không biết vì sao Huân Vu Nhất hắn lại phải trả lời câu hỏi không có mục đích này của Hi Văn,chính bản thân hắn cũng không thể hiểu rõ
Hi Văn mừng thầm trong lòng,con m* nó tuyệt vời !!! Nữ chính đại nhân xem ra không có phản diện tổng tài chống lưng tôi xem cô muốn đối phó tôi ra sao đây.

Cô còn lâu mới đụng được Hi Văn này
"Thế đôi bông tai đó anh không mua cho Bạch Tiểu Nhi thì là mua cho Huân phu nhân ( mẹ Huân Vu Nhất) ?" Được nước lấn tới,Hi Văn cũng chẳng ngại mà cứ hỏi tiếp,Huân Vu Nhất đã cho phép cô hỏi thì ngại gì không hỏi tiếp chứ
" Mẹ tôi không thích trang sức"
"Thế thì cho dì anh ?"
"Không phải"
"Vậy thì cho chị anh ?"
"Tôi là con một"
"Cho tình nhân khác?"
"Tôi không phải loại người bao nuôi nữ nhân"
"Nhất định là bạn anh rồi ?"

"Cũng không phải"
"Thế rốt cuộc anh mua cho ai hả?,cái nào cũng không phải vậy anh mua cho anh chắc,không ngờ anh lại có sở thích biếи ŧɦái vậy" Hi Văn nổi giận,con m* nó phản diện đại nhân có thể nói thẳng ra không hả ? Làm cô đoán mò thật tức chết mà
Huân Vu Nhất liếc Hi Văn,gắt gỏng đáp lại "Không mua cho ai cả với lại tôi không có sở thích biếи ŧɦái như cô nói"
"Anh không mua cho ai,thế anh mua để không thôi á ? Anh!.

" Hi Văn lúc này thật sự muốn mắng người,Con m* nó đôi bông tai cô thích muốn phát điên quyết định giành cho được thế nào mà cái tên chết tiệt này chỉ nhảy vào giành về để đó,Huân Vu Nhất anh xứng đáng bị tra trấn,xứng đáng ăn một đấm của bà đây
Huân Vu Nhất bậtcười,ngầm đoán được hàm ý qua câu hỏi của Hi Văn,hắn là người thông minh đương nhiên sẽ biết cô muốn có đôi bông tai đấy ra sao
Kéo từ ngăn bàn làm việc lôi ra một hộp nhỏ màu đen,tiện tay thả cho Hi Văn.

Cô lại mở ra!.

đây chẳng là đôi bông tai ấy sao ?
"Anh đưa ra để khoe mẽ đó à" Hi Văn không ngần ngại cầm theo xem xét,trong lòng một mảnh dậy sóng,Mary Sue ơi lúc trước nhìn từ xa đã đẹp rồi giờ lại tận mắt cầm trên tay nhìn gần viên kim cương càng đẹp a
"Cô thích nó đúng chứ,ở buổi đấu giá nhìn cô hăng say như vậy mà" Huân Vu Nhất tươi cười hỏi
"Anh đã biết mà còn tranh với tôi" Hi Văn liếc Huân Vu Nhất,không kiêng nể cầm cặp bông tai đeo lên tai

Đối với hành động tùy tiện của Hi Văn,Huân Vu Nhất không khó chịu ngược lại để cô tùy ý táy máy
"Thích thì cứ lấy" Huân Vu Nhất thả nhiên nói
Hi Văn không tin lời nói vừa nãy,cho rằng cô nghe sai " Anh tặng tôi thật ?"
"Với điều kiện nếu chứng khoán của cô tăng lên 1,52% thì đôi bông tai thuộc về cô"
Khoảng không thinh lặng!.

Hi Văn trầm ngâm suy nghĩ,dù sao cô thật sự là rất thích đôi bông tai này,Huân Vu Nhất đưa ra điều kiện cũng không tồi,nếu chứng khoán của cô tăng lên thì vừa lại có tiền vừa lại có trang sức.

Xem ra không lỗ,nếu có giảm sút thì một phần tiền của cô cũng sẽ giảm theo nhưng không đáng kể
"Được thôi,đôi bông tai nhất định phải là của tôi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK