Hi Văn vốn dĩ chỉ thức khuya để đọc truyện tranh thôi mà... sao bây giờ cô lại xuyên sách rồi.
Trích đoạn:
Hi Văn tỉnh lại trên chiếc giường rộng lớn, giơ tay xoa xoa thái dương, đầu có chút đau nhẹ. Nhìn xung quanh một phòng âm thầm đánh giá
Đâu là đâu? Thế éo nào cô lại ở đây?
Cửa phòng truyền tới âm thanh gõ cửa
- "Tiểu thư, tôi vào được chứ?"
"Cửa không khóa, cứ vào"