• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhan Khinh Nguyên vốn có cổ phần trong công ty, nhưng bị khống chế nhiều năm, số cổ phần trong tay cô đều bị Tần Binh chia nhỏ rồi lấy mất, cuối cùng cô bị đuổi khỏi công ty, không quay lại được...





"Không được!"





Nghe xong câu này, hắn như bị giẫm phải đuôi, Tần Binh nghiến chặt răng, giãy khỏi tay Tề Hắc.








"Tề Hắc! Cậu đừng nghĩ mình là thiên hạ vô địch, ở cái thành phố Hoa Hải này, ai chẳng biết sau lưng tôi là nhà họ Nhan? Tôi không sợ cậu đâu!"





"Ồ?", Tề Hắc mỉm cười dữ tợn, chậm rãi xắn tay áo lên, tính tình hung bạo của cậu ấy nổi tiếng ở cái vùng này.





Lâm Trạch vươn tay ra, ngăn cản Tề Hắc, đánh chết Tần Binh ở đây cũng vô ích, phải khiến hắn sợ thì mới có thể lấy lại cổ phần.






VietWriter



"Lâm Trạch, tôi thừa nhận cậu cũng có chút bản lĩnh đấy", Tần Binh chỉnh lại cổ áo mình, dần dần bình tĩnh lại: "Nhưng bây giờ công ty này không còn là của vợ cậu nữa rồi, nếu mấy người thiếu tiền, tôi có thể cho mấy người tiền".





"Tôi không cần tiền, tôi chỉ cần lấy lại công ty", Lâm Trạch lắc đầu.





Anh chỉ muốn đem công ty về để khiến Nhan Khinh Nguyên vui.





"Thế thì các người làm được gì tôi chứ? Nhiều người đang nhìn như vậy, mấy người có bản lĩnh thì giết tôi đi!"





Tần Binh hét lớn một tiếng, dứt khoát tỏ vẻ vô lại, sau lưng hắn là nhà họ Nhan, sợ cái gì chứ?





"Lâm Trạch, cậu cũng là người thông minh, chỉ cần cậu đồng ý thu tay, tôi sẽ cho cậu ba triệu, cậu thấy thế nào?"





Tần Binh cho rằng Lâm Trạch sợ nên càng dửng dưng: "Sau lưng tôi là nhà họ Nhan, hai người cộng lại cũng không phải đối thủ đâu".





"Đúng vậy", Lâm Trạch gật đầu.





Bây giờ anh thực sự không có khả năng đối chọi với cả nhà họ Nhan.





Nhìn thấy Lâm Trạch gật đầu, Tần Binh cũng thở phào nhẹ nhõm.





Chỉ cần Lâm Trạch thu tay, mọi chuyện đều dễ nói.





"Vậy cậu đi đi, tí nữa tôi sẽ..."





"Vù!"





Một trận cuồng phong thổi bay toàn bộ tài liệu trong phòng họp, nó bay tứ tung khắp nơi, giấy tờ điên xuồng đập vào mặt của đám quản lý cấp cao, che lại bộ mặt khiếp sợ của bọn họ.





Hai chân Tần Binh duỗi thẳng, con ngươi co lại!





Không biết từ lúc nào, cửa sổ phòng họp đã bị mở ra, gió điên cuồng thổi vào, cả người Tần Binh đều bị ném ra ngoài, chỉ còn nửa chân đặt bên trong cửa sổ, đang được Lâm Trạch dùng một tay tóm lấy!





"Á!"





Tần Binh hoảng sợ kêu vang cả phòng, tiếng hét thê lương vang vọng.





Mọi người đều khiếp sợ! Bọn họ nhìn mà ngẩn người, trong đầu thầm nghĩ.



Điên rồi! Lâm Trạch hoàn toàn điên rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK