'Tô Lệ đứng bên cạnh che miệng lại, đôi mắt đẹp trừng to, tràn đầy sự khó tin.
Trời ơi! Tân Phong đã đánh bại vệ sí bí ẩn bảo vệ Đường Hạo rồi!
Đường Hạo ngây ra, hoàn toàn hoảng loạn.
Sao chuyện này có thể xảy ra được, Thạch đại sư bị Tân Phong đánh bại.
Đương nhiên, người kinh hãi nhất không ai khác ngoài Thạch đại sư.
"Rốt cuộc cậu là ai? Sao lại có sức mạnh như thế..."
Thạch đại sư ngã xuống đất, vừa nãy khi đối chưởng, ông ta đã hoàn toàn hoảng sợ rồi.
Thạch đại sư tự xưng rằng mình có thể đánh bại ba vị binh vương siêu cấp cũng không gặp bất cứ áp lực nào, nhưng đối mặt với sức mạnh của người trẻ tuổi này thật đúng là đáng sợ.
"Tôi là người thế nào ư..."
Tân Phong nghe xong thì cười nhẹ một tiếng: "Tôi là một người mà ông không động vào nổi
Tân Phong không cần phải kể lể hoàn cảnh của bản thân.
Là một người bảo vệ Long Môn!
"Trước giờ Tân Phong cũng không biết rõ rốt cuộc cái lão già tự xưng là "Phong Vân Tử" mà người bảo vệ Long Môn nói tới là một sự tồn tại thế nào.
Nhưng, Tân Phong cũng lười suy nghĩ nhiều.
Dù sao thì bản thân hän cũng đã trở nên rất lợi hại, rất trâu bò, vậy là được rồi.
"Thạch đại sư nghe Tân Phong nói vậy, ông ta phun ra một ngụm máu nữa, rồi hôn mê bất tỉnh luôn.
Tân Phong nhún vai, quay đầu lại nhìn Đường Hạo, hắn lạnh lùng quát một tiếng: “Quỳ: xuống!"
Phịch!
Đường Hạo quỳ xuống tại chỗ, cầu xin Tân Phong tha thứ: "Tôi sai rồi... Tôi không biết Tô Lệ là người phụ nữ của anh, tôi sai rồi...
Đường Hạo thật sự đã bị dọa sợ rồi.
Ngay cả một cổ võ giả như Thạch đại sư mà Tân Phong cũng có thể đánh bại được, có thể thấy Tần Phong cũng là một cổ võ giả.
Một cổ võ giả còn lợi hại hơn cả Thạch đại sư.
"Mày định xin lỗi tao hả?" Tân Phong hỏi lại.
Đường Hạo sững sờ, bấy giờ anh ta mới hiểu ra, anh ta đi tới trước mặt Tô Lệ: "Cô Tô, tôi... xin lỗi... Tôi không nên ép cô uống rượu, cũng không nên chửi bới cô, xin cô rộng lượng đừng ghi thù kẻ tiểu nhân, bỏ qua cho tôi đi..."
'Thấy Đường Hạo xin lỗi mình, Tô Lệ lại tỏ ra hơi hoang mang.
Chưa bao giờ nghĩ rằng một gã đàn ông luôn ngông cuồng tự cao tự đại trước đây, giờ đây lại trở nên hèn nhát thế này.
Đường đường là một celeb mạng lớn lại đi xin lỗi một ngôi sao nhỏ.
Liệu có ai tin nổi chuyện này chứ?
"Anh... Anh đi đi!" Tô Lệ bình tĩnh lại, cô ta xua tay nói.
Nghe vậy, Đường Hạo lập tức tỏ ra vui mừng, quay người định bước ra khỏi cửa phòng.
Anh ta thầm nghĩ, giờ cứ đi khỏi đây trước đã, sau này sẽ tìm người giết chết Tân Phong sau.
"Tao đã cho mày đi chưa?" Lúc này, một giọng nói vang lên, Đường Hạo. chợt cảm thấy một thế lực đang đè ép anh ta, sắc mặt sợ hãi liếc nhìn lại.
Tân Phong bước từng bước tới chỗ Đường Hạo, để Đường Hạo chạy thoát như này thì dễ dàng cho anh ta quá.
Uỳnh...
Cánh cửa đột nhiên bị người khác đẩy ra, mười mấy cảnh sát vọt vào từ bên ngoài.
"Không ai được phép di chuyển! Ôm đầu ngồi xổm xuống!"
"Thấy cảnh sát tới, Đường Hạo cứ như gặp. được viện binh, anh ta không khỏi thở phào một hơi.
Tại Trung Quốc, luật pháp quốc gia là trên hết, có là cổ võ giả cũng phải nằm trong phạm vi ràng buộc của pháp luật.
Trong những hoàn cảnh bình thường thì các. cổ võ giả sẽ không ra tay với người thường.
'Thấy cảnh sát xuất hiện, mọi người trong phòng đều ôm đầu ngồi xổm xuống, chỉ có một mình Tân Phong vẫn đứng.
"Này! Cái anh kia, ôm đầu ngồi xổm xuống ngay lập tức, nếu không chúng tôi sẽ có quyền nổ súng bản chết anh tại chỗ!"
Danh Sách Chương: