Đứng trước sự nghỉ ngờ của Dương Như Tuyết, Tân Phong phải đưa ra một lý do.
Hắn cũng không thể nói thật với Dương Như Tuyết được.
Dù sao thì mối quan hệ giữa hắn và Dương Như Tuyết cũng chỉ là mối quan hệ làm thuê mà thôi, có khi còn chưa đến mức bạn bè nữa.
"Vì tôi có hứng thú với y học, trước đây hồi học đại học tôi thường hay đến học viện Y học ở ngay bên cạnh để nghe các chuyên gia y học Trung Quốc giảng bài nên cũng hiểu sơ sơ một chút về châm cứu y học Trung Quốc, trùng hợp là tôi cũng từng nghe qua những trường hợp liên quan tới bệnh của ông nội cô."
"Còn về việc tôi phát hiện ra máy nghe trộm của cô thì đó hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn, bởi vì chuyên ngành đại học của tôi là kỹ thuật điện tử, nên có sự nhảy cảm với sản phẩm điện tử hơn hẳn người bình thường."
Tân Phong giải thích từng chuyện một.
"Dự thính nghe chuyên gia y học Trung Quốc giảng bài sao?"
Dương Như Tuyết nghe vậy thì trầm ngâm gật đầu.
Đúng là cũng có những chuyện như thế, trên báo chí đã từng đưa tin có rất nhiều nhân viên bảo vệ trong Đại học Bắc Kinh, trường đại học hàng đầu Trung Quốc, đã tự học bằng cách đi dự thính những giảng viên nổi tiếng giảng bài, sau đó thi lấy bằng thạc sĩ và tiến sĩ, từ đó bước đến đỉnh cao cuộc đời.
Chỉ là, thời nay có rất nhiều sinh viên thậm chí còn bỏ cả chương trình học của mình, mà những sinh viên lại đi dự thính cả những chương trình học khác như Tần Phong thì lại càng hiếm hơn.
Không ngờ rẵng Tân Phong lại đi tham dự bài giảng của các chuyên gia y học Trung Quốc, lại còn năm vững những kỹ thuật châm cứu y học Trung Quốc phức tạp như vậy nữa.
Tân Phong đây quả đúng là một thiên tài y học mà!
Dương Như Tuyết thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng đáng tiếc là Tân Phong cũng không có xuất thân chính quy từ y học, mà là nhờ dự thính và tự học, chung quy vẫn là đi lên từ con đường không chính thống thôi.
Trong xã hội ngày nay, kế nghiệp thầy là điều rất được coi trọng, ít nhất thì cũng phải có một tấm băng tốt nghiệp y khoa, nếu không thì tự ý làm nghề y sẽ thành vi phạm pháp luật.
"Tân Phong, anh chưa được học qua y học một cách có hệ thống, sau này đừng tùy tiện hành nghề y chữa bệnh nữa, lỡ như xảy ra chuyện gì anh lại không có tư cách hành nghề y thì sẽ bị vi phạm pháp luật, phải ngồi tù đó."
Dương Như Tuyết lập tức tốt bụng cảnh báo Tân Phong một câu.
"Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi sẽ chú ý.' Tân Phong không ngờ Dương Như Tuyết lại quan tâm đến hẳn như thế nên cảm thấy có hơi kinh ngạc, rồi hắn gật đầu cảm ơn.
"Không cần cảm ơn tôi, hiện giờ anh đang là người chồng trên danh nghĩa của tôi, nếu như anh vi phạm pháp luật rồi bị bắt thì sẽ gây ảnh hưởng rất lớn cho tôi, nói không chừng tôi còn phải bồi thường cho anh nữa" Vẻ mặt Dương Như Tuyết tươi cười nhưng lại thờ ơ mà bổ sung thêm một câu.
Tân Phong nghe vậy thì trong lòng bật cười bất đắc dĩ, xem ra là hẳn đã suy nghĩ nhiều rồi, một quý cô trẻ tuổi giàu có lại mạnh mẽ ngang ngược như Dương Như Tuyết thì sao mà lại biết quan tâm người khác được.
"Thưa cô, xin chào ạI"
Lúc này, có một nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp đang bưng một cái khay đi tới bên cạnh cô: "Tiêu thiếu gia mời cô uống ly rượu này ạ."
Nói rồi nữ nhân viên phục vụ đặt một ly rượu vang đỏ Lafite phiên bản sưu tầm trị giá bảy nghìn tệ xuống trước mặt
Dương Như Tuyết.
"Mời tôi uống rượu ư?"
Dương Như Tuyết và Tân Phong đều sửng sốt, họ nhìn theo hướng ngón tay của nữ nhân viên phục vụ.
Người ngồi bên đó là một chàng trai trẻ lịch lấm mặc một bộ vest hàng hiệu.
Đẹp trai! Nhiều tiền!
Chỉ cần nhìn một cái thôi cũng mang đến cho người ta một cảm giác tuổi trẻ tài cao.
Cùng lúc đó, bên cạnh chàng trai trẻ còn có mấy người nam nữ cùng tuổi, cũng đang nhìn sang phía Dương Như Tuyết và Tân Phong.
"Xin lỗi! Tôi không uống rượu của người lạ, phiền cô mang nó đi đi." Dương Như Tuyết từ chối thẳng thừng gần như không hề do dự.
Nhưng mà nữ nhân viên phục vụ lại không hề có ý định lấy rượu đi: "Thưa cô, vị đó là Tiêu thiếu gia, Tiêu thiếu gia rất hiếm khi chủ động với người khác phái, cô nên nhận ly rượu này đi thì hơn ạ
"Bình thường có không biết bao nhiêu cô gái phụ nữ muốn có được vài cái liếc mắt từ Tiêu thiếu gia mà còn không có tư cách, hôm nay Tiêu thiếu gia chủ động như thế, hẳn là cô nên cảm thấy vinh dự không gì sánh bằng."
Nói xong câu, giọng nói của nữ nhân viên phục vụ trở nên lạnh lùng đi, như là trong mắt cô ta, lời từ chối của Dương Như Tuyết rõ ràng là đang không biết điều.
Hiển nhiên, vị Tiêu thiếu gia đây cũng có tí danh tiếng ở nơi này, có lẽ là còn từng có quan hệ gì đó với nữ nhân viên phục vụ.
Tân Phong không nói gì mà chỉ cúi đầu tiếp tục ăn đồ ăn.
Là một người làm thuê, Tân Phong sẽ không can dự quá nhiều vào chuyện của chủ thuê là Dương Như Tuyết.
"Cô không nghe tôi nói gì sao?”
Gương mặt xinh đẹp của Dương Như Tuyết lạnh lùng hơn: "Mang ly rượu này đi!"
Đồng thời Dương Như Tuyết cũng nhìn thoáng qua Tần Phong ở đối diện.
Danh Sách Chương: