Mục lục
Nga Mỵ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt hướng Diễm Thí Thiên phía sau lưng lần nữa truyền đến sát ý rét lạnh, lần này trong lòng Diễm Tứ khẽ động làm bộ trúng kế, lại nữa quay đầu đi xem phương hướng Diễm Thí Thiên, muốn đợi Yêu Hồ lần nữa đánh lén hắn nhân cơ hội tốt phản kích.

Hắn toàn tâm toàn ý đang đợi Yêu Hồ xuất thủ, ánh mắt đối diện phương hướng Diễm Thí Thiên, quả nhiên lại gặp được cháu trai hướng mình lộ ra vẻ mặt sát ý.

Loại ảo thuật vớ vẩn! Diễm Tứ khinh thường mà hừ lạnh một tiếng.

Trước mặt Diễm Thí Thiên đột nhiên giơ tay lên, Huyền Long đột nhiên ngẩng đầu hướng lão phun ra một đoàn ngọn lửa màu đỏ sậm, cái cảnh tượng này giống hệt vừa rồi, hơn nữa dường như càng thêm rất thật, Diễm Tứ chẳng thèm ngó tới, chẳng qua là giả trang bộ dáng giơ tay lên muốn ngăn chặn, còn đang toàn tâm chú ý Yêu Hồ đột nhiên thi triển ảo thuật lần nữa đến tột cùng ở nơi nào.

Diệt Thế Chi hỏa trong nháy mắt bay đến trước mặt lão, hơi thở nồng đậm chết chóc hủy diệt bao phủ thật chặt, trước mắt đã không nhìn thấy bóng dáng Diễm Thí Thiên , chỉ có bóng tối vô tận.

Trong lòng lão bỗng nhiên cảm thấy một trận khủng hoảng, trực giác phản ứng muốn tránh né phản kích, lại sợ trúng ảo thuật Yêu Hồ bị thương cháu trai của mình, lại chần chờ một lúc , nơi ngực bụng truyền đến một trận đau đớn trống rỗng cùng với đau đớn muốn chết .

Đây cũng là ảo giác sao? Diễm Tứ mờ mịt cúi đầu, phát hiện mình thân thể  đã bị Diệt thế Chi hỏa xuyên thấu chợt lóe rồi biến mất. Diễm Thí Thiên đứng gần ở trước người hắn cách đó không xa, bên mép mang theo vài phần khinh thường giọng mỉa mai, lạnh như băng nhìn lão.

Đây không phải là ánh mắt một cháu trai nhìn gia gia, rõ ràng là ánh mắt một ma quỷ cao cao tại thượng đánh giá con kiến hôi sắp chết dưới chân. Thương thế như vậy đối với tu sĩ Đại Thừa kỳ mà nói không tính là cái gì, chỉ cần bọn họ muốn, tùy thời có thể phân giải ra thể xác mới, vấn đề là những thương thế này chính là do Diệt thế Chi hỏa tạo thành . Đối với nguyên thần hắn thuần túy sinh ra phá hư quả thực chính là tính hủy diệt.

Trong cơ thể  bản thân tất cả bị Diệt Thế Chi hỏa ăn mòn hạ bắt đầu  sụp đổ. Cả người Diễm Tứ cũng lâm vào trạng thái sụp đổ, giơ hai tay lên hướng Diễm Thí Thiên phản kích.

Cửu Thiên Huyễn hỏa trong cơ thể không bị khống chế mà từ thân thể của lão dâng ra, dũng mãnh lao tới Diễm Thí Thiên, Diễm Thí Thiên khởi động Huyền long ngăn trở những thứ ngọn lửa điên cuồng này.

Trong tai nghe thấy giọng nói của Huyễn Mị Yêu Hồ tràn đầy mị hoặc: “Ngươi không phải là muốn Cửu Thiên Huyễn hỏa sao? Nếu không hấp thu sẽ lại không kịp nữa. Ha ha.”

Một khi Diễm Tứ bỏ mình, Cửu Thiên Huyễn hỏa trong cơ thể lão phá thể mà ra, đến lúc đó hoàn toàn bộc phát Thiên hỏa chính là Diễm Thí Thiên có còn lại ba loại Thiên Hỏa trên tay cũng khó mà khống chế, Cửu Thiên Huyễn hỏa có tự động nổ tung trong không gian từ đó nơi biến mất, còn muốn tìm dấu vết của nó không biết là năm nào tháng nào.

Diễm Thí Thiên chấn động. Hắn rõ ràng đã chuẩn bị xong hết thảy tại nơi khác, làm sao sẽ váng đầu não động thủ vào lúc này?

“Huyễn Mị Yêu Hồ, Bổn cung vẫn xem thường ngươi!” Diễm Thí Thiên nhấn mạnh từng chữ một, mặc dù hắn không biết Huyễn Mị Yêu Hồ sao lại làm được , nhưng hắn biết mình sẽ cải biến tâm ý đột nhiên xuất thủ với Diễm Tứ trước, tất nhiên là bị Huyễn Mị Yêu Hồ ảnh hưởng.

Hắn vẫn cảm thấy Huyễn Mị Yêu Hồ chỉ là yêu tu chỉ biết chế tạo huyễn tượng lừa gạt người , năng lực công kích phòng ngự đều không đáng nhắc tới , hiện tại rốt cục phát hiện đối phương lợi hại ——thậm chí Yêu Hồ có bản lãnh mị hoặc lòng người , mình ở trong lúc vô tình cũng bị hắn ảnh hưởng !

Phải biết rằng hắn đã là đến gần Đại Thừa kỳ, đạo tâm kiên định khó khăn quấy nhiễu. Mà Yêu Hồ lại vẫn có thể lấy ảo thuật lừa gạt hắn, thậm chí đầu độc hắn làm ra chuyện chẳng lý trí như thế, quả thực so bất kẻ đối thủ nào với hắn từ trước đụng phải đều đáng sợ.

Hắn bỗng nhiên có loại cảm giác, Huyễn Mị Yêu Hồ này dường như có thể nhìn thấu thế giới nội tâm của hắn. Cảm giác như vậy cực kỳ khó chịu, phảng phất mình đột nhiên bị bộc lộ trần trụi ra mặc người tới trêu đùa.

Khó trách vạn năm trước đó, đã có nhiều … Tu sĩ liên thủ muốn tiêu diệt tận gốc Huyễn Mị Yêu Hồ nhất tộc, bọn họ vốn có năng lực thật sự thật là đáng sợ. Diễm Thí Thiên xưa nay không phải là vì hoàn toàn liền liều lĩnh muốn cùng đối phương cứng đối cứng , hơn nữa hiện tại hắn căn bản không biết tình huống và thực lực của đối phương, ngược lại sinh lòng dè chừng và sợ hãi với bản lãnh Yêu Hồ mị hoặc lòng người.

Tình huống trước mắt đã hoàn toàn khác xa dự đoán của hắn. Phải mau sớm dẫn Diễm Tứ tới địa phương trong kế hoạch ban đầu, thừa dịp lão còn chưa có chết hấp thu Cửu Thiên Huyễn hỏa rồi hãy nói!

Về phần Huyễn Mị Yêu Hồ, ngày sau nữa đối phó cũng không muộn, hắn ta cũng không có bản lãnh ngăn đường đi của hắn.

Diễm Thí Thiên suy nghĩ xong, thân thể Huyền Long thật dài cuộn Diễm Tứ đang hấp hối lại mang theo cùng hắn cùng bay khỏi nơi đây.

Sau khi bọn họ rời đi qua nửa ngày, bóng ảnh Yêu Hồ mới từ từ xuất hiện ở giữa không trung, hắn khoanh chân mà ngồi. Cả người tái nhợt được đáng sợ, yêu đan trên tay ánh sáng màu lờ mờ hơn nữa đã mơ hồ xuất hiện từng đạo vết rách rất nhỏ .

Yêu Hồ thu hồi yêu đan vào trong cơ thể, từ từ đáp xuống dưới chân núi, nhoáng một cái thân thể trở lại bên trong động phủ của mình .

Cả dãy núi  Điểm Phượng đã bị phá hư gần hết, còn sót lại vài đỉnh núi còn chưa bị liên lụy, động phủ hắn ở chính là một trong những ngọn núi đó, nhưng Thiết Trảo Ma Điêu và Huyết Phong Điểu trên núi đã toàn bộ không thấy bóng dáng.

Trong động phủ im ắng , Yêu Hồ tập tễnh đi tới ở ngoài đại điện nơi Chu Chu luyện đan, nằm ở trên cửa cảm giác chốc lát, Chu Chu còn đang luyện đan, một chút không có cảm giác bên ngoài từng phát sinh khi nào, không nhịn được mà vui mừng cười lên.

Hắn chuyển thân thể Phần Bích Thấm đã cải tạo qua bên cạnh trong đại điện, Yêu Hồ chỉnh trang mình, khôi phục thành bộ dáng phong lưu diêm dúa giả dạng , đi tới bên giường ngọc, thỏa mãn thở dài nói: “A Thấm! A Thấm, ta đã đánh chạy một tu sĩ Đại Thừa, một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ dung hợp ba loại Thiên Hỏa, ta rất lợi hại phải không? Cái tu sĩ Đại Thừa kia chính là người lúc trước hại nàng, không nghĩ tới hôm nay để cho ta đụng với! Ta báo thù cho nàng nữa, nàng có cao hứng hay không? Để cho hắn chết tại trên tay chính cháu trai mình, cũng coi như ta trừ đi một ung nhọt rồi.”

Yêu Hồ nhìn cũng Phần Bích Thấm không nhúc nhích nhẹ nhàng vuốt ve hoa tai đồng cổ đeo của nàng, bỗng nhiên buồn bả nói: “Nàng nhất định phải tỉnh lại, ta không biết ta còn có thể đợi bao lâu, ta chỉ muốn nàng tỉnh lại nhìn  ta một chút, đừng. . . . . . Quên ta. . . . . .”

Trong đại điện, Chu Chu đã thuận lợi đem chín trăm chín mươi chín loại linh dược tinh túy dung hợp thành công, đang cẩn thận từng li từng tí khống chế hỏa linh trong Trường Sinh Tiên hỏa từ từ ngưng luyện chăm chút một ít dược dịch nồng đặc.

Một khâu gian nan nhất đã đi qua, phía sau đến tột cùng có ngưng tụ ra một viên đan dược hoặc là hai viên đan dược, sẽ phải xem thiên ý rồi, Trong động phủ cũng không biệt ngày đêm, Chu Chu cũng không biết đã qua bao lâu, một ít dược dịch ở Trường Sinh Tiên trong lửa chậm rãi ngưng luyện, đã chỉ còn một khối nhỏ to như ngón tay cái không được quá nhiều , mùi đan dược nồng đậm bay khắp cả tòa đại điện, từng tia hướng ra phía ngoài thẩm thấu. Cuối cùng đã tới bước cuối cùng thành đan ! Ngoài Đại điện Yêu Hồ ngồi yên lặng mở choàng mắt, lộ ra mừng rỡ như điên vẻ mặt vui mừng như trút được gánh nặng

Cả người Chu Chu chú ý tình huống trong bụng hỏa linh, những tiếng nổ rất nhỏ như loại tiên nhạc vang lên, một đoàn nho nhỏ kia chia ra làm hai, bao ở trong Trường Sinh Tiên hỏa nhanh chóng xoay tròn.

Là hai viên!

Chu Chu vui mừng phát khóc, nàng thật làm được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK