Mục lục
Nga Mỵ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếp tục hay không tiếp tục? Đến lúc này, Chu Chu đã chân chính là một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, chân nguyên linh khí ở trong cơ thể đích thực là đang cuộn trào mãnh liệt, nhưng cũng có thể miễn cưỡng khống chế được.

Nếu nàng muốn dừng lại, cũng hoàn toàn có thể làm được, nhưng mà……

Nàng tấn nhập Đại Thừa kỳ, có phải sẽ có sức lực chiến đấu một trận với Diễm Thí Thiên hay không? Cho dù không nắm chắc sẽ tất thắng, nhưng đến thời điểm nếu hắn còn muốn hại đến người bên cạnh nàng, nàng liền có năng lực ngăn cản chống lại hắn.

Nguyên Anh kỳ và Đại Thừa kỳ nhìn như chỉ kém một cảnh giới, nhưng khoảng cách thực lực bên trong lại lớn đến kinh người.

Hai người bọn họ bàn về tu vi bên trong cơ thể hơn xa rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường, tùy tiện một người cũng thể đối phó với ba bốn Nguyên Anh hậu kỳ cũng không không nói chơi, nhưng ngày đó ở trước Thiên Môn của Đan Thần điện đối mặt với Đại Thừa kỳ Diễm Thí Thiên, cho dù liên thủ cũng chỉ có thể đỡ được ba phần pháp lực công kích của hắn.

Chu Chu đưa tay từ trong vòng tay đồng lấy ra một viên đan dược màu vàng, chính là đan dược mấy năm trước ở trận chung kết đại hội Đan Dược ở Tây Phương Ngũ Quốc ngoài ý muốn nàng luyện chế ra được linh đan thánh phẩm.

Viên đan dược lúc ấy làm “Vật kỷ niệm” bị lưu lại ở Tây Phương ngũ quốc, quyền sở hữu vẫn là Chu Chu, thời gian trước nàng âm thầm xin Tiền Lang đưa tới, còn tặng hai viên đan dược cửu phẩm cho Tiền Lang để báo đáp.

Đối với Tây Phương ngũ quốc mà nói. Tất nhiên là muốn vĩnh viễn lưu lại linh đan thánh phẩm, nhưng thứ nhất viên đan dược này là của Chu Chu, thứ hai linh đan thánh phẩm này có ý nghĩa tượng trưng xa xa vượt qua ý nghĩa thực tế , người Tây Phương ngũ quốc cũng không rõ ràng công dụng của nó, còn không bằng trả lại cho Chu Chu để giữ vững quan hệ tốt cho cả hai bên. Chu Chu ở trên đại hội Luyện Đan Sư Đan Quốc biểu diễn thuật luyện đan, đủ để bất luận kẻ nào cũng động tâm.

Về phần Chu Chu tặng quà đáp lễ hai viên đan dược cửu phẩm, thì thuần túy chính là kinh hỉ ngoài ý muốn. Bọn họ cũng không nghĩ đến Chu Chu sẽ ra tay hào phóng đến như vậy, đây cũng là hồi báo mấy người Tiền Lang ở Đan Quốc nhiều lần ngoài sáng ngầm hỗ trợ một tay.

Luyện chế linh đan thánh phẩm tính ngẫu nhiên quá lớn, hơn nữa thưa thớt đến trình độ giống như truyền thuyết. Có mấy vị tu sĩ thời thượng cổ may mắn ăn qua linh đan thánh phẩm. Cũng chưa từng miêu tả lại công hiệu của nó, cho nên tác dụng của nó càng truyền lại càng thấy thần kì siêu việt.

Chu Chu cũng chỉ biết linh đan thánh phẩm chính là thiên địa thai nghén sinh ra, nghe nói đối với tu sĩ Đại Thừa kỳ hậu kỳ mà nói, là linh đan có thể khiến tu vi viên mãn đạt tới cảnh giới phi thăng.

Đoạn thời gian này đa số thời gian nàng đều suy tư chuyện để Kết Anh thế nào, không khỏi nghĩ đến viên đan dược này, nàng có loại cảm giác, nếu bên trong viên thuốc này chứa thiên địa chi lý, bao hàm cả ngộ cảnh trong lúc nàng vô thức ngộ ra được. Nói không chừng trong thời khắc mấu chốt có thể giúp nàng một tay…..

Có muốn liều mạng hay không?

Trong lòng Chu Chu còn đang do dự thì tay đã không tự chủ đưa tới bên miệng, đưa viên đan dược màu vàng linh đan thánh phẩm vào trong miệng.

Đan dược nuốt vào trong bụng. Đột nhiên Chu Chu cảm thấy giống như có một thế giới muốn nổ tung bên trong đan điền, trong nháy mắt cả người nàng mất đi ý thức. Thời gian và không gian bên trong động phủ trong khoảnh khắc đều đọng lại.

Ngoài động phủ, đám người Doãn Tử Chương vừa đợi liền đợi thêm ba ngày nữa, linh khí phụ cận trong vòng ngàn dặm như bị hút đến núi Ứng Bàng, mà trong khu vực đỉnh núi Ứng Bàng, linh khí dao động kịch liệt không có dấu hiệu dừng lại.

Đề Thiền Thượng vuốt vuốt mặt, nói: “Chu Chu đây là muốn tiến thẳng đến Nguyên Anh hậu kỳ hay sao, làm sao mà ta lại cảm thấy linh khí nơi này dao động có gì đó không đúng a?”

Hắn vừa nói vừa nhìn về phía mấy sư đệ sư muội, Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục gật đầu, trên mặt giống như trước đều là nghi ngờ, nhưng bọn họ cùng với Đề Thiền Thượng giống nhau, nói không ra được đến tột cùng là có điểm gì không đúng.

Chân mày Doãn Tử Chương cau chặt lại, bởi vì trên tháp Vũ Thần gặp được kỳ ngộ, tu vi và nhãn giới của hắn đều vượt qua ba sư huynh sư tỷ, hắn loáng thoáng cảm giác được, bên trong động phủ như xuất hiện thứ gì đó, vật kia ngay cả hắn cũng không cảm ứng tìm hiểu được.

Tại sao lại như vậy?

Nếu như không phải sợ quấy nhiễu kinh động đến Chu Chu khiến nàng gặp phải nguy hiểm không lường được, Doãn Tử Chương thật muốn vào xem một chút đến tột cùng là tình trạng Chu Chu đang xảy ra việc gì.

“Mới qua ba ngày, Chu Chu đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ nhất định phải ổn định cảnh giới, hẳn là sẽ không nhanh như vậy mà ra ngoài được….” Hắn cũng không biết là hắn đang an ủi các sư huynh sư tỷ hay là đang an ủi mình.

“Nếu như tiểu sư muội bảy ngày sau xuất quan đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, sau này chúng ta còn có chỗ dùng trên giang hồ hay sao? Ha ha!” Trong lòng Đề Thiền Thượng loạn thất bát tao, tiếng cười rõ ràng còn có chút phát khô.

Trải qua thời gian mấy ngày, nhiều tu sĩ nghe được tin đến khu vực núi Thánh Trí ngày càng nhiều, uy áp bốn tu sĩ Nguyên Anh đỉnh trên núi Ứng Bàng quá mức dọa người, bọn họ không dám tới gần, chẳng qua là tìm một địa phương xa xa đứng một chỗ để ngắm nhìn tình hình phía bên này.

Theo tin tức truyền ra, ngay cả phái Thống Chướng, phái Thượng Sư, chưởng môn phái Phách Thiền cũng không nhịn được đến đây nhìn xem đến tột cũng là đang có việc gì diễn ra.

Cùng hộ tống ba người bọn họ đều là đệ tử tinh anh tự nhiên nhận ra được đám người Đề Thiện Thượng, Nguyên Anh kỳ . Trong đó có Doãn Tử Chương lại càng biến thái hơn, vậy mà lại là Nguyên Anh hậu kỳ!

Đối lập với những người được gọi là “Tinh anh” bên cạnh mình, tùy tiện so sánh một người với người khác nếu bàn về tuổi thì cũng lớn hơn rất nhiều, bàn về tu vi lợi hại nhất cũng không quá Trúc Cơ hậu kỳ, quả thật người so với người thật muốn tức chết người, hàng so với hàng lại càng muốn ném a.

Phái Thống Chướng và phái Phách Thiền đã đầu phục cho Liên Minh Đan Quốc, thấy phái Thánh Trí có quan hệ tốt với Liên Minh Vũ Quốc lại có nhiều đệ tử mạnh mẽ nghịch thiên đến như vậy, cảm thụ trong lòng tất nhiên là không tốt cho lắm, Chưởng môn phái Phách Thiền Bùi Tư chua chua nói với Chưởng môn phái Thượng Sư Chung Thế Hữu: “Đang Kết Anh phía trên kia là ai vậy?”

Chung Thế Hữu vẫn đang hoang mang không chắc chắn, cùng là người Đấu Pháp đường, người Tụ Bảo Lâu lại có quan hệ không tệ với Liên Minh Vũ Quốc, hẳn là có thể hỏi thăm một chút tin tức.

Chung Thế Hữu sờ sờ râu mép nói: “Nghe Tụ Bảo Lâu nói với trưởng lão, là đệ tử của Trịnh đại sư Chu Chu.”

“Lão bất tử Vưu Thiên Nhận kia thu nhận được đệ tử lợi hại thì thôi đi, xú nha đầu này không phải là không tu luyện được hay sao? Làm sao mà đảo mắt một cái đã Kết Anh rồi? Chung chưởng môn có nghe lầm không….” Bùi Tư xem thường nói.

Chuyện Chu Chu và Đan Hoàng là một người, người bên Liên Minh Vũ Quốc biết rất nhiều, tuy nhiên không có cố ý lan truyền, cho nên trong mắt mấy người ở phía Tây Nam, Chu Chu chỉ là người có vận cứt chó có được heo yêu lợi hại, là một thôn cô có thiên phú luyện đan nhưng lại không có nửa điểm tu vi.

Bản thân Chung Thế Hữu cũng cảm thấy khó có thể tin, hắn đã từng tận mắt thấy qua Chu Chu, nếu như nàng có thể Kết Anh, không phải hắn đã sớm được phi thăng Tiên giới rồi hay sao?

Chưởng môn phái Thống Chướng nói: ” Phái Thánh Trí này thực ghê tởm, đã giải tán môn phái còn không yên tĩnh, ỷ có mấy đệ tử lợi hại liền diễu võ giương oai, hắc hắc, tương lai nếu chống lại Liên Minh Đan Quốc chúng ta, xem bọn họ còn dám lớn lối hay không.”

Phụ cận núi Thánh Trí còn tụ tập rất nhiều tu sĩ đã từng là đệ tử phái Thánh Trí, thấy đồng môn đệ tử ngày xưa có cảnh tượng như vậy, trong lòng vừa kích động vừa hâm mộ.

Ngày đó Chưởng môn Phù Ngọc từng nói rằng bọn họ chẳng qua là đang ngủ đông, cuối cùng sẽ có một ngày đại khai sơn môn, đến lúc đó hoan nghênh bọn họ trở về, lúc ấy mọi người nghĩ đến người Phồn Kiếm tông sẽ rất nhanh đến đối phó với bọn họ, người người sợ hãi như đưa đám, căn bản không để lời này ở trong lòng.

Hôm nay nhìn thấy bốn vị đồng môn ngày xưa khí thế mạnh mẽ đứng trên đỉnh núi Ứng Bàng như vậy, nhất thời trong lòng dâng lên vô hạn hi vọng. Có bốn đồng môn tiền đồ vô lượng ở đây, nhất định phái Thánh Trí sẽ được gây dựng lại! Hơn nữa có thể cường đại hơn ngày xưa rất nhiều!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK