Nam Tương sau bữa tối ăn chút trái cây, sau đó súc miệng nhiều lần bằng nước đá.
Hiểu Đông rất bận rộn ở bên cạnh cô, vừa xoa xoa thái dương vừa dỗ dành cô: “Nam tổng, lát nữa hát cho hay đi.
”
Nam Tương Uyển: “Em bình thường hát không hay sao?”
Hiểu Đông: “Vâng, vâng, Nam tổng của chúng ta là tốt nhất.
"
Nam Tương Uyển mở miệng và giãn cơ trên mặt.
Hiểu Đông: “Em có muốn thêm một chút sức ở đây không? Hãy thư giãn.
”
Nam Tương Uyển: “Ừ.
”
Bất cứ khi nào cô ấy chuẩn bị lên sân khấu, Hiểu Đông như một người khác, phục vụ đồ ăn thức uống ngon và dỗ dành cô ấy bằng nhiều cách khác nhau.
Theo Hiểu Đông, điều này được gọi là thư giãn trước trận đấu để tránh căng thẳng trên sân khấu.
Còn Nam Tương Uyển nói rằng cô ấy sẽ không lo lắng.
Lần này thứ tự vẫn rất tốt, Nam Tương Uyển là người thứ năm.
Trước mặt cô là Dương Dung Quân, người vừa mới đi hát về.
Khi Nam Tương Uyển ra ngoài, cô tình cờ gặp anh ta.
Dương Dung Quân từ xa nhìn thấy cô ở cuối hành lang, ánh mắt sáng ngời đi tới, trợ lý bên cạnh hình như rất bận rộn, một người trong đó vội vàng chạy qua Nam Tương Uyển mà không để ý tới Dương Dung Quân.
Dương Dung Quân: “Cô gái nhỏ thật xinh đẹp! Chiếc váy này, nhìn chiếc váy này đi!”
Nam Tương Uyển có một biểu cảm kỳ lạ: “Vừa rồi không phải bạn đã thấy rồi sao?”
Người khăng khăng đưa thuốc lá cho Hiểu Đông trước đây là một con ma chắc?
Dương Dung Quân chớp mắt: “Kiếm chuyện để nói một chút.
”
Nam Tương Uyển: “Ồ, nếu bạn đang chán, hãy ra ngoài và hút một điếu?”
Dương Dung Quân: “Nói nhỏ thôi!”
Nam Tương Uyển:"???"
Lúc này, trợ lý của Dương Dung Quân đi ngang qua: “Dương tổng, anh nói chuyện đi, tôi về phòng khách thu dọn.
”
Dương Dung Quân vui vẻ cười nói: “Đi đi.
”
Nam Tương Uyển cúi đầu, nhìn người đàn ông kéo tay mình, bày tỏ sự nghi ngờ.
rợ lý vừa đi mất, Dương Dung Quân lập tức buông Nam Tương Uyển ra: “Ta lẻn ra ngoài hút một điếu thuốc, đừng vạch trần ta, lên sân khấu đi.
”
Nam Tương Uyển: “…”
Để hút một điếu thuốc, mà diễn một màn trình diễn tuyệt vời!
Trong quá trình bố trí sân khấu, Tạ Khâu đã tổ chức cho khán giả cùng chơi với nhau.
Quan Lương Triết thấy có vẻ thú vị nên đã tham gia với tư cách người dẫn chương trình, điều này càng khiến nó trở nên sinh động hơn.
Đạo diễn Trương Duệ xem ở phía sau, lấy điện thoại di động ra để quay lại và nhìn Tạ Khâu với vẻ ngưỡng mộ.
Mặc dù đứa trẻ này đang làm lố, nhưng nó khá giỏi!
Thời gian chuẩn bị giữa các tiết mục có thể làm tăng không khí sôi nổi bằng một số hoạt động nhỏ, để khán giả xem truyền hình trực tiếp không quá nhàm chán.
Nhưng ai có thể ngờ rằng ý tưởng này vừa hiện lên trong đầu anh ta, thì sự hứng thú của khán giả cũng bắt đầu lộ diện.
Anh đứng giữa, giơ tay về phía khán giả.
Tạ Khâu: “Ta đã nói Nam Vương, bạn nói này!”
Tạ Khâu: “Nam Vương!”
Mọi người: “Này!”
Tạ Khâu: “Nam Vương!”
Mọi người: “Này!”
Quan Lương Triết thậm chí còn đưa một chiếc micrô bên cạnh Tạ Khâu, khiến giọng nói của anh được khuếch đại vô hạn và dẫn dắt tự nhiên hơn.
Thực ra Quan Lương Triết cũng có thể thao túng như vậy, nhưng anh ấy là người dẫn chương trình nên không thể quá ưu ái bất cứ ca sĩ nào.
Tất cả khán giả, bất kể họ là nhạc công của công ty nào, đều hào hứng tham gia, hò hét hết mình.
Trương Duệ gần như nôn ra máu!
Những người này đều là công ty giải trí lớn phái tới, họ có nhiệm vụ quay phim, hoặc là nhạc sĩ đến học tập, nhưng giờ lại tập hợp lại để hô khẩu hiệu cho Nam Tương Uyển?
Tại sao bạn không tổ chức một sự kiện hỗ trợ cá nhân luôn đi?
Bình luận——
: Cười chết mất!
: Sa thải Cố Thiên Vương! Để anh trai này làm Trưởng gạch mới đi!
: Nam Vương~Này! Nam Vương ~ Này! Tẩy não quá!
****************
Tiểu thuyết được cập nhật nhanh nhất và duy nhất tại Manga Toon, Novel Toon.
Vui lòng không reup lên bất cứ nền tảng nào!
****************
Giữa tiếng những khẩu hiệu, ánh đèn sân khấu mờ ảo bật lên.
Tạ Khâu lập tức bỏ tay ra, dẫn mọi người yên lặng ngồi xuống.
Không cần phải nói, khả năng kiểm soát lĩnh vực này là tuyệt vời!
Quan Lương Triết cũng đứng dưới khán đài và tắt mic, sắp bắt đầu rồi, Nam Tương Uyển sẽ hát gì trong bữa tiệc hôm nay? Thực sự đáng chờ đợi!
Trong bóng tối, một chùm đèn vàng sáng lên giữa sân khấu.
Lắc lư hạ xuống, từng lớp từng lớp, các ngôi sao trải rộng ra, giống như những con đom đóm đang bay, nhưng cũng giống một thiên hà vũ trụ hơn.
Màn trình diễn ánh sáng trên bầu trời đầy sao rất ngắn, và Nam Tương Uyển trong thời gian này đã lên sân khấu và đi đến trung tâm.
Ngay sau khi tinh quang tiêu tán, toàn bộ sân khấu ánh đèn sáng ngời, tất cả chiếu vào nàng!
Ngay lập tức, một chiếc váy bầu trời đầy sao dần chuyển từ màu xanh nhạt sang xanh đậm xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Nam Tương Uyển ưu nhã đứng đó, với chiếc vương miện trên đầu sáng lấp lánh và trong suốt.
Mái tóc dài được nối bằng lông vũ mềm mại buông xõa sau lưng, xoăn nhẹ tự nhiên.
Toàn bộ bức tranh thật đẹp!
Tất cả khán giả ngay lập tức thốt lên: “Wow!”
Phần mở đầu này thật mơ mộng!
Tạ Khâu đã mất kiểm soát từ lâu, anh hét lên một cách cường điệu: “Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh! Mẹ của tôi ơi, Nam Tương Uyển! Trời ơi, công chúa của tôi gâu gâu gâu gâu…”
Mọi người có thể nghe thấy rõ ràng những gì anh ấy hét ở phía trước, nhưng nó có chút bất thường ở phía sau.
Phấn khích quá mức và sau đó không thể kiểm soát ngôn ngữ?
Mọi người xung quanh đều phá lên cười, cảm xúc đã bị đã cắt ngang, nếu không họ đã bị vẻ đẹp của Nam Tương Uyển bóp nghẹt.
Trên màn hình lớn bên cạnh, tiêu đề của bài hát cho lần này sáng lên:
“Soldier” -Samantha Jade
Trong khi Nam Tương Uyển nhìn về nơi cao và xa, nhạc đệm vang lên.
Âm nhạc có nhịp điệu, từng nốt nhạc đều nhịp nhàng, gợi lên một lực đập mạnh vào tim, thình thịch.
Nam Tương Uyển thu hồi tầm mắt nhìn về phương xa, nhắm mắt lại.
Micrô của cô ấy kề sát môi, và có tiếng ngân nga bằng mũi:
[Mmm Mmm]
Trong nhịp điệu dồn dập, hai tiếng thì thầm này mang đến cảm giác bí ẩn.
Khuôn mặt cô thanh tú, vừa nhắm mắt lại, lông mi khẽ run.
Vô số người có mặt tại hiện trường lập tức bị tiếng ngân này làm cho kinh hãi!
Tạ Khâu đã hét lên một cách lộn xộn, muốn dập đầu trước Nam Tương Uyển.
Âm ngân này gợi cảm, bí ẩn và giống như một tiếng thở dài.
Anh thật sự không nghĩ ra được từ ngữ nào để diễn tả cảm giác này, cảm xúc phức tạp không thể diễn tả được tràn ngập trong hai tiếng ngân này.
Tóm lại: Nam Tương Uyển Niubi!
Bình luận -
: Tôi ngu luôn rồi! Tôi có thể đăng cái quái gì đây? Tôi sợ bị chặn.
: Má ơi, tôi là một người phụ nữ nhưng nghe hai tiếng ngân cỉa Nam Tương Uyển… Tôi xin lỗi vì đã nghĩ quá xa…
: Ahhh! Tôi đã chết!
: Cảm giác như một mũi tên đã được bắn vào trái tim tôi!
…
Nhạc đệm lúc này đến 14 giây.
Nam Tương Uyển lại giơ micro lên, đồng thời, cô đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt tập trung.
Đôi mắt cô sáng ngời, quyến rũ!
[I’m laying here in the dark ness]
[The middle of now here]
[There’s no one in sight]
Nam Tương Uyển hát với tông giọng ấp úng cực kỳ mạnh mẽ, khán giả vỗ tay như sấm!
Bầu không khí này vô cùng hoàn hảo, rõ ràng là đang hát, nhưng lại giống như đang xem kịch vậy.
Nam Tương Uyển trông giống như một nàng công chúa, đứng ở trung tâm sân khấu vô cùng xinh đẹp.
Nhưng bài hát này không nói về một câu chuyện tình yêu ngọt ngào.
Đó là về người bảo vệ, các hiệp sĩ chiến đấu cho Chúa!
Ý nghĩa trang phục của Nam Tương Uyển không phải là công chúa ngồi trên ngai vàng, mà là công chúa trên chiến trường!.
Danh Sách Chương: