Sáng sớm, lại là một ngày tuyết rơi nhiều.
Càng gần cuối năm thời tiết càng lạnh hơn, số ngày tuyết rơi cũng nhiều hơn.
Lý Giai Kỳ hôm nay chính thức đến đoàn làm phim cho nên đặc biệt sửa soạn một chút.
Tóc dài trước giờ vẫn búi hoặc tết thành đuôi sam hôm nay được xoã ra, lần đầu tiên cô dùng chiếc kẹp tóc mà Trầm Thiên Phong tặng.
Mặc trên người một chiếc áo len cao cổ màu kem phối cùng chiếc quần jean màu màu xanh và một đôi boot cao gót màu đen cao đến gối.
Bên ngoài mặc thêm chiếc áo khoác dạ màu đen dài đến đầu gối nhìn đơn giản nhưng có điểm nhấn.
Có tài xế riêng đưa Lý Giai Kỳ đến đoàn làm phim nên cô không đi cùng xe với Trầm Thiên Phong.
Sau một loạt các nghi thức thì đoàn phim chính thức quay những cảnh quay đầu tiên.
Lần đầu tiên Lý Giai Kỳ được tham gia vào quá trình quay một đoàn làm phim và cũng lần đầu tiên cô được tận mắt nhìn thấy những nhân vật hô phong hoán vũ trong giới giải trí nên rất khẩn trương.
Phượng linh là một bộ phim đại nữ chủ thể loại tiên hiệp kể về câu chuyện khẳng định bản thân của nữ chính cũng như chuyện tình yêu cảm động của nam nữ chính.
Là đại chế tác lại có đến năm năm chuẩn bị nên từ diễn viên cho đến đạo cụ quay phim đều là tinh phẩm trong tinh phẩm.
Nam nữ diễn viên chính là ảnh hậu và ảnh đế trẻ nhất ngoài ra còn có quá nửa những diễn viên là những cây đa cây đề trong giới giải trí.
Báo giới từng nói Phượng linh là bữa tiệc quy tụ hơn một nửa giới giải trí trong nước và những người không thể tham gia vào bộ phim đều tỏ vẻ tiếc nuối.
Còn nhớ, năm năm trước lúc đạo diễn Trương Khải Trung tuyên bố sẽ quay bộ phim ước chưnhf cả giới giải trí phải náo loạn sau đó là người nào cũng muốn có được một vai dù nhỏ nhất trong bộ phim.
Ngày đầu tiên chủ yếu quay một số phân cảnh nhỏ để mọi người làm quen với nhau trước.
Công việc của Lý Giai Kỳ nói sang trọng một chút là đại diện nhà đầu tư đến giám sát còn nói thẳng ra là người có cũng được mà không cũng chẳng ảnh hưởng gì cho nên ngoài ngồi xem các diễn viên quay phim thì đúng là chả có việc gì làm.
Này cô kia, qua giúp tôi một chút!
Đang ngồi quan sát một phân cảnh của nam nữ chính bỗng có tiếng gọi Lý Giai Kỳ, quay lại hoá ra là nữ diễn viên đóng vai nữ hai.
Cô gọi tôi? Lý Giai Kỳ chỉ vào mình hỏi lại vì sợ người cô ta gọi là người khác.
Phải, chính là cô.
Dù không biết có chuyện gì nhưng Lý Giai Kỳ vẫn đi về phía nữ diễn viên đó.
Chân tôi có chút mỏi, mau bóp chân cho tôi lát nữa tôi còn có cảnh.
Ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa, không ngờ cô ta lại gọi mình đến chỉ để bóp chân cho cô ta, Lý Giai Kỳ cô từ lúc nào mà lại bị người khác coi thường như thế.
Vì không muốn gây áp lực cho mọi người nên lúc làm nghi thức khai máy Lý Giai Kỳ nói đạo diễn Trương không cần giới thiệu mình cho nên mọi người trong đoàn làm phim chỉ có mấy người đạo diễn Trương biết cô.
Vẫn luôn nghe nói có một vài diễn viên ỷ vào danh tiếng của công ty chủ quản và kim chủ sau lưng mà giở thói ngang ngược chèn ép những diễn viên kém nổi tiếng và hạch sách nhân viên đoàn phim, có lẽ nữ diễn viên này nghĩ cô là nhân viên đoàn phim nên hạch sách cô.
Lý Giai Kỳ mặt không biến sắc, khoanh tay trước ngực nhìn cô ta: Tại sao tôi phải bóp chân cho cô? Nếu cô đưa ra được lý do thuyết phục tôi thì tôi sẽ xem xét.
Ha ha, Lý Giai Kỳ cô bây giờ là người có quyền có thế trong đoàn phim này không sử dụng chút đặc quyền mới là ngu, với vị trí hiện tại của cô ngạo mạn một chút cũng không vấn đề gì.
Thái độ ngạo mạn và cách nói chuyện hơi hơi ngang ngược của Lý Giai Kỳ làm nữ diễn viên kia nổi đoá, cô ta đứng bật dậy chỉ tay vào mặt của Lý Giai Kỳ.
Thứ nhân viên quèn như cô mà cũng dám ngạo mạn với tôi, có tin tôi nói với đạo diễn Trương đuổi cô khỏi đây hay không?
Cô chắc là có thể đuổi được tôi chứ?
Chỉ là một nhân viên quèn làm việc vặt mà cũng dám lên giọng, lời tôi nói đạo diễn Trương cũng phải nghe ba phần.
Ồ! Ba phần cũng là không tệ.
Lý Giai Kỳ châm chọc.
Vừa đúng lúc cảnh quay bên kia kết thúc, đạo diễn Trương và hai đạo diễn nữa cùng mọi người đều bị giọng nói chanh chua của nữ diễn viên thu hút.
Xảy ra chuyện gì?
Lý Giai Kỳ đứng quay lưng lại cho nên không biết đạo diễn Trương đã đến ngay phía sau, nữ diễn viên kia nhìn thấy ông ta thì đắc ý ra mặt tiến lên giành quyền tố cáo trước.
Đạo diễn Trương phải làm chủ cho tôi, tôi chẳng qua có chút mệt mỏi nên ngờ cô ta giúp xoa bóp một chút vậy mà cô ta không những không giúp còn lên mặt lớn tiếng với tôi.
Chắc là có sẵn tố chất của diễn viên nên tất cả mọi người đều nhìn thấy nữ diễn viên kia yếu thế hơn và đang chịu tủi thân.
Đạo diễn Trương chỉ nhìn cô ta, ông hơi nhíu mày nhưng cũng không nói gì.
Từ từ quay người lại, Lý Giai Kỳ gật đầu với đạo diễn Trương một cái sau đó thản nhiên như chuyện nữ diễn viên kia vừa tố cáo không hề liên quan đến mình.
Tôi không biết là công việc của tôi phải kiêm cả việc bóp chân massage cho diễn viên nữa.
Ông chủ của tôi không nói với tôi điều này.
Lời nói của Lý Giai Kỳ nghe qua thì rất đơn giản nhưng vào tai của đạo diễn Trương, biên kịch và mấy đạo diễn khác thì nặng nề vô cùng.
Chính đạo diễn Trương cũng không thích kiểu cậy thế hiếp người của mấy diễn viên có chống lưng, trước giờ những bộ phim ông quay gần như không có chuyện như vậy xảy ra.
Cô bất quá chỉ là một trợ lý trường quay mà cũng dám tỏ thái độ với tôi.
Nữ diễn viên kia vẫn giữ thái độ hung hăng, cô ta nghĩ rằng đạo diễn Trương sẽ phải nể mặt kim chủ phía sau cô ta mà đuổi nhân viên quèn kia.
Cô Hà, dường như cô chưa nghe thấy quy tắc lúc quay phim của tôi thì phải.
Dù cho cô ấy chỉ là một trợ lý trường quay thì công sức cô ấy bỏ ra cũng không hề ít thậm chí nhiều hơn các cô.
Tôi trước giờ luôn tôn trọng công sức mọi người bỏ ra, hơn nữa cô Lý đây là giám sát được nhà đầu tư cử đến quan sát quá trình quay phim.
Việc cô cậy thế ức hiếp người khác là việc phạm vào đại kỵ của tôi.
Rất xin lỗi nhưng tôi không thể hợp tác với cô được nữa, thái độ chuyên nghiệp cần thiết nhưng đạo đức nghề nghiệp vẫn quan trọng hơn tất cả.
Nữ diễn viên kia mặt chuyển từ xanh sang trắng rồi lại đen xạm đi, cô ta không ngờ đến Lý Giai Kỳ lại là giám sát nhà đầu tư cử đến và lại càng không ngờ đến đạo diễn Trương lại có thể cắt vai diễn của cô ta.
Đạo diễn Trương, tôi biết ông có nguyên tắc của chính mình nhưng đứng ở lập trường nhà đầu tư tôi không tán thành việc thay đổi diễn viên diễn vai nữ hai.
Đứng ở góc độ fan nguyên tác tôi cho rằng cô Hà đây hoàn toàn phù hợp với hình tượng vai nữ hai.
Cả đạo diễn Trương, biên kịch và nữ diễn viên họ Hà kia đều sửng sốt khi nghe thấy lời của Lý Giai Kỳ.
Cô Hà, tôi không biết ngọn núi sau lưng cô cao đến đâu, vững chãi thế nào nhưng tôi khuyên cô núi cao còn có núi cao hơn chỉ có thực lực và đạo đức nghề nghiệp là theo chúng ta mãi mãi trong sự nghiệp.
Nữ diễn viên họ Hà xấu hổ cúi thấp đầu không nói gì nữa.
Về phần đạo diễn Trương tuy có tức giận nhưng Lý Giai Kỳ đã ra mặt như vậy nên ông ta cũng không có ý kiến gì nữa.
Mọi người đều tự động tản ra trở về với công việc của mình, các cảnh quay lại tiếp tục.
Tiếp tục ngồi xuống quan sát, đang buồn chán thì có người đến ngồi bắt chuyện với Lý Giai Kỳ.
Chào giám sát Lý!
Quay qua nhìn người vừa đến bắt chuyện với mình, Lý Giai Kỳ không tin vào mắt mình nữa.
Ảnh Hậu An Nhạc Quân vậy mà chủ động đến bắt chuyện với cô, cô ấy cũng chính là nữ chính của bộ phim.
Vì đang quay phim nên An Nhạc Quân vẫn đang mặc bộ đồ cổ trang đầy tiên khí cộng với dung mạo xinh đẹp của cô ấy làm Lý Giai Kỳ có cảm giác được gặp tiên nữ.
Chào....chào ảnh Hậu An.
Chứng kiến sự lúng túng khác xa vẻ mạnh mẽ, thấu tình đạt lý vừa rồi của Lý Giai Kỳ An Nhạc Quân bật cười.
Cứ gọi tôi là Nhạc Quân đừng gọi ảnh Hậu này ảnh Hậu nọ.
Vậy cô cũng gọi tôi Giai Kỳ là được.
Cảm ơn ông chủ của cô và cả cô đã cho đoàn phim có cơ hội được khai máy.
Đây là bộ phim đầu tiên tôi casting được vai nữ chính, tuy phải chờ đợi năm năm và đã đảm nhận một số vai chính khác nhưng với tôi vai này có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt.
Cảm ơn rất nhiều!
Không ngờ đến vai diễn này lại có ý nghĩa lớn như vậy đối với An Nhạc Quân, Lý Giai Kỳ cảm thấy Trầm Thiên Phong lúc bày thật đúng là tốt không chỗ chê.
Cảm thấy nhàm chán sao? An Nhạc Quân chuyển chủ đề.
Có một chút, đang bận rộn quen rồi nên có chút không quen.
Giám sát Lý đang công tác ở đâu?
Tôi làm nhân viên văn phòng bình thường thôi, chẳng qua đột nhiên đổi môi trường làm việc nên chưa thích ứng kịp.
Công việc lúc trước bận rộn lắm sao?
Cũng không hẳn, tôi nghĩ ông chủ của tôi thấy tôi quá nhàn rỗi, làm việc không hiệu quả cho nên đuổi tôi tới đây.
Lý Giai Kỳ nửa đùa nửa thật nói.
Trước đây giám sát Lý tốt nghiệp trường nào mà yêu cầu của ông chủ cô lại cao như vậy.
Biết An Nhạc Quân không có ý xấu nên Lý Giai Kỳ cũng không giấu giếm thành thật trả lời.
Tôi tốt nghiệp cử nhân trường M, chưa có điều kiện học lên Thạc sĩ.
Tốt nghiệp trường M? An Nhạc Quân sửng sốt
Đúng vậy! Tôi thi đỗ đại học T sau đó giành học bổng của trường M cho nên tốt nghiệp trường M.
Không ngờ có ngày tôi được nói chuyện với một học bá đỉnh cấp.
Thật quá vinh dự mà, có điều nghe nói trường T cũng rất tốt có thể nói là trường M của châu Á.
Đương nhiên là tốt rồi, tôi vốn dĩ đâu có muốn học trường M.
Ai lại nguyện ý xa gia đình người thân chứ, chẳng qua là tôi không biết bơi mà muốn tốt nghiệp trường T phải có chứng chỉ bơi lội cho nên tôi đành giành suất học bổng của trường M.
An Nhạc Quân đầu đầy vạch đen, chỉ vì không biết bơi cho nên không thể có chứng chỉ bơi lội để tốt nghiệp cho nên giành học bổng trường M.
Cái lý do có phải quá to lớn rồi không..
Danh Sách Chương: