Một bài post chủ đề là 【 Trò chơi rác rưởi 】 nổi lên trang đầu của Tieba, một giây sau đã có mấy trăm bình luận.
Chủ post nói mình vì nhiệm vụ chủ tuyến mà trà trộn vào đại sảnh thành chủ, kết quả bị tên thành chủ chó má nói một câu mà thành kẻ địch, ngay cả giải thích cũng không cho, trực tiếp cấm ngôn người chơi, còn để cho người chơi bị Cốt Long nướng ăn luôn.
Lâu chủ: Trò chơi này nói thế giới mở cho nên hành vi của AI không bị khống chế sao? Trong mắt AI không hề có quyền lợi cơ bản của người chơi, người chơi là nô lệ sao? Trò chơi rác rưởi, một chút trải nghiệm cũng không có.
Lầu 5:???? Sợ ngây người, cái quỷ gì vậy? Bề ngoài này không phải là chị Cổn sao? Chị Cổn, chị Cổn nếu chị bị bắt cóc thì chớp mắt một cái.
Lầu 6: Không phải, chị Cổn là ai?
Lầu 8: Ý, trò chơi này hố như vậy sao? AI trâu bò như vậy? Bố không chơi.
Lầu 10: Trời **, còn ăn luôn nhân vật người chơi!? Đây có phải là vũ nhục thi thể hay không? Trò chơi này làm sao mà qua được kiểm duyệt vậy? Khiếu nại cảnh cáo.
Lầu 12: Các ông đừng có mà nghe gió thành mưa có được không? Vốn dĩ cốt truyện chủ tuyến gần đây chính là có kẻ địch xâm nhập vào thành phố ngầm, một đám Slime bọn ông nặn mặt giống hệt như Slime Cầu Cổn Cổn, trà trộn vào trong đại sảnh thành chủ, bị AI phán định thành kẻ địch thì có vấn đề gì sao?
Lầu 15: Phương pháp chơi tà giáo dễ dàng như vậy sao? Tự mình không chăm chỉ dọn gạch, cứ nhất định phải đi theo con đường tà giáo, lật xe liền đăng bài mắng trò chơi, ông đúng là giỏi thật?
Lầu 20: Từ từ, người qua đường chưa chơi xem mà khó hiểu. Có đại biểu nào tới phổ cập khoa học cho tôi một chút được không.
Lầu 27: Cần phổ cập khoa học +1, lượng tin tức quá lớn. Nhìn mà khó hiểu luôn. Cái gì gọi là cách chơi tà giáo? AI của trò chơi có thể tùy tiện giết người chơi?
Lầu 58: Đội phổ cập khoa học tới rồi. Tôi vừa mới offline ăn cơm, vừa lướt Tieba đã thấy cái này. Tôi không nhịn được, cơm cũng không ngon nữa. Vị lâu chủ này hẳn là một trong những con Slime phục chế chị Cổn đúng không?
Cách chơi của chị Cổn, cũng chính là Cầu Cổn Cổn có chút đặc biệt. Bởi vì trò chơi là thế giới mở, AI tự có phán đoán cùng logic của mình, cách chơi này của chị Cổn mọi người có thể tham khảo cách chơi của ‘Bình nguyên màu vàng RP’, người chơi tự coi mình là một thành viên của thế giới Daknas này.
Khi người chơi lựa chọn cách chơi này thì bạn sẽ không thể lại coi NPC là người công cụ, khi bạn giao lưu với hắn thì NPC cũng sẽ phản hồi lại bạn. Có một số là phản hồi chính diện, đương nhiên cũng sẽ có một ít là phiến diện.
Bạn chỉ thấy được khen thưởng mà chị Cổn cầm trong tay, nhưng bạn có nghĩ tới cô ấy đã phải dành ra bao nhiêu công sức để đi nghiên cứu yêu thích cùng hành vi của NPC không?
Bạn cái gì cũng không biết đã vọt đi vào tìm NPC, cho rằng NPC là sủng vật điện tử trong nhà bạn à? Một con Cốt Long to đùng đặt ở cửa là làm gì thế, bạn không động não suy nghĩ một chút sao?
Cốt Long không ngăn cản bạn, bạn cũng không nghĩ tới là vì sao?
Thiết lập của Cốt Long cũng không phải là tốt tính, nó vô cùng xấu. Bạn không biết sao?
Tại sao xông vào lại bị lão Lou cấm ngôn coi là vai ác, bạn cũng không biết đúng không?
Tự mình chơi đến rối tinh rối mù liền chạy đi mắng trò chơi. Bạn như vậy sợ là đi theo người khác đánh trang bị cũng không nổi đâu.
Được rồi, tôi đã nói xong. Chỗ Phong Vương đã mang theo người chơi ẩn vào địa lao nhận được nhiệm vụ tiếp theo, đầu óc không tốt liền đi theo chỉ huy đoàn chiến đi, đừng có mà tự chạy một mình không làm được lại lên Tieba oán giận.
Lầu 60: Xem xong phổ cập khoa học, bỗng nhiên cảm thấy chơi trò chơi là cần động não.
Lầu 88: Các ông càng nói tôi càng muốn chơi trò chơi, tôi rất giỏi sắm vai nhân vật, để tôi lên chắc chắn được.
Lầu 109: Mịa nó, thì ra thế giới trò chơi của các người kích thích như vậy sao? Phía offical nhanh mở bản open đi.
Lâu chủ: Được được được, tôi là người chơi kém cỏi, tôi rác rưởi. Nhưng tôi chơi như thế nào là chuyện của tôi, tôi không thích hình thức của trò chơi còn không cho tôi nói sao? Tôi thực sự chờ mong trò chơi này, kết quả quá làm người thất vọng rồi.
Lầu 130: Làm sao lại nghe trà như vậy? Lâu chủ này tên là Tương ớt ngọt đúng không? Cô mịa nó một chút cũng không ngọt, chỉ thấy cay.
Lầu 133: Này này này, cay cũng không được. Bọn tôi cay thì có làm sao, không cần loại cay âm dương quái khí này.
Lầu 150: Các anh em, tôi góp nhặt ý kiến của một số anh em chơi closed beta, tổng kết lại chính là, công ty game dùng tâm để làm cảnh tượng cùng AI, dùng chân để làm nhiệm vụ.
Lầu 160:??? Được rồi, trên lầu vui vẻ là được. Tôi không cảm thấy nhiệm vụ rác rưởi. Tự mình nghĩ cách làm cũng tương đối phiền toái, nhưng nếu toàn bộ có thể tự động tìm đường, tự động giao tiếp thì tôi còn chơi thực tế ảo làm gì? Tôi chơi cái bàn phím treo máy không tốt sao?
Lầu 398: Tôi cũng vô cùng chờ mong trò chơi này, hơn nữa tôi không cảm thấy thất vọng. Lâu chủ nếu không muốn chơi thì phía offical có cách từ bỏ tài khoản closed beta. Bạn từ bỏ tài khoản lập tức sẽ có slot trống, tôi sẵn sàng tiếp nhận.
Lầu 400: Đúng vậy đúng vậy, chọn tôi, tôi muốn chơi. Lâu chủ không chơi mau từ bỏ.
Lâu chủ: Trò chơi này trâu bò, còn đang beta đã có nhiều thủy quân chịu chết như vậy, không thể trêu vào không thể trêu vào.
Lầu 531: Tôi cầu xin lâu chủ đừng nói chuyện nữa, bạn không muốn chơi thì đừng có chơi, không ai cầu bạn chơi cả.
————-
“Lão đại, làm sao bây giờ? Có cần phải xóa bài, ép chuyện này xuống không?” Tổ trưởng tổ tuyên truyền gõ cửa tiến vào văn phòng chủ quản, đưa cho hắn một chồng tư liệu.
Chủ quản sau khi lật một lúc thì nhíu mày nói: “Gọi tổ trình tự chủ, không, gọi toàn bộ tổ trưởng của các tổ trình tự tiến vào.”
Không bao lâu, văn phòng chủ quản đứng đầy người.
“Làm sao thế này? Louis thật sự cấm ngôn người chơi?”
Chủ trình tự nói: “Đúng vậy.”
“Đúng? Hành vi này của hắn còn đúng?”
Chủ trình tự: “Lão đại, anh nghe bọn em nói, đây là có lý do. Đám người chơi này quấy rầy Louis cùng mị ma ở chung. Trong giả thiết, hắn là thành chủ, hắn có quyền xử lý lãnh dân của mình. Vốn dĩ đại sảnh thành chủ cũng không phải khu vực mở ra, hắn xử lý người chơi là hành vi hợp logic!
Một thành chủ, hắn còn không thể xử lý một Slime cấp thấp sao? Vậy thì giả thiết thành chủ của hắn còn có lợi gì đâu? Chúng ta dứt khoát không cần thành chủ, chúng ta dứt khoát để tên trò chơi là Thành phố ngầm của ta. Tất cả người chơi một người phát một thành phố ngầm, để người chơi làm chủ. Cũng không cần bán cái gì mà thực tế ảo RPG nữa, làm máy rời, làm người chơi tự chơi với mình và NPC công cụ.”
Đại ca chủ trình tự kiên quyết sẽ không thừa nhận trình tự mà bọn họ đã phải phí bao nhiêu tâm huyết mới viết ra có bug.
Chủ quản: “Lão đại ca bình tĩnh một chút. Tôi không phải là nghi ngờ trình độ viết trình tự của các cậu. Thế nhưng Louis cũng không thể, ừm, quá ngược đãi, không phải, quá khinh thường người chơi. Dù sao chúng ta còn trông chờ vào người chơi nạp tiền.”
Trình tự chủ: “Đây là chuyện liên quan đến giả thiết.”
Tổ trưởng tổ giả thiết đi ngang qua nghe được lập tức gõ cửa đi vào.
“Người chơi không thích lão Lou sao? Tôi thấy hiện tại đồng nghiệp về lão Lou trên diễn đàn Tieba nhiều kinh người, đây là mị lực của lão Lou! Sửa lại giả thiết thì hắn sẽ không phải là hắn trước kia nữa!”
Tổ trưởng tổ tuyên truyền gật đầu phụ họa: “Đúng đúng đúng, hiện tại hot nhất chính là hai NPC Louis cùng mị ma này.”
Chủ kế hoạch nghĩ thầm, không phải là vì mới ra hai NPC này sao? Thế nhưng hắn cũng rõ văn hóa đồng nhân đã đem đến số tiền lời không nhỏ, về sau bán mô hình và các sản phẩm ăn theo không phải dựa vào cái này sao?
Tranh luận trong văn phòng ngày càng kịch liệt, chủ quản ngay từ đầu chỉ là muốn thảo luận vấn đề ‘chúng ta có nên giới hạn hành vi của Louis một chút hay không’, hiện tại đã ồn ào đến chuyện rốt cuộc người chơi thích hình thức tự động chạy hay là yêu thích hình thức thăm dò khó hơn.
……
“Nhóm lão đại hôm nay thảo luận thật kịch liệt a.”
“Đúng vậy đúng vậy, càng cãi người càng nhiều, trang trí cùng đồ họa đi vào đưa tài liệu cũng ầm ỹ theo.”
“Hửm? Cái này cũng ầm ỹ? Hình như quăng tám sào cũng không tới a.”
“Bề ngoài mới của mị ma mới ra, sau đó bắt đầu ồn ào vấn đề kiểm duyệt mị ma.”
“Từ từ, tôi nhớ Bùi Y là nam mị ma a. Nam nhân cởi trần cũng không được sao? Quá nghiêm khắc rồi?”
“Hiu hiu hiu, làm sao bây giờ. Em muốn vào đưa tài liệu, bên trong như thế kia làm em không dám đi vào a.”
“A? Em có chuyện gì vậy?” Em gái nói muốn vào đưa tài liệu là phụ trách thống kê bug “Có bug?”
Em gái kia nói: “Còn không biết là bug hay làm sao. Không phải nói phiên bản 2 có giải khóa nhân vật mới sao? Cũng đồng nghĩa với việc mỗi người có bấy nhiêu tài khoản. Rất nhiều người chơi tài khoản phụ, những tài khoản đó chỉ đăng nhập có một hai lần. Tài khoản nhân vật tùy tiện ngã ven đường làm cả chủ thành trông như cái nhà xác.”
“Ặc, anh nhớ là một người chơi cùng một tài khoản chỉ có thể giữ một cái offline? Giả thiết người chơi này có ba tài khoản ABC, hắn off tài khoản A onl tài khoản B thì tài khoản A sẽ biến mất, sau khi tài khoản B off thì giữ lại. Chính là cảnh tượng trò chơi chỉ giữ lại tài khoản online cuối cùng.”
“Đúng vậy, vốn là như vậy. Nhưng em quan sát mấy ngày nay mới thấy có một vài tài khoản sẽ tự động đổi, một số lại không.”
“Vấn đề này khá nghiêm trọng, em vẫn là nên nhanh chóng báo cáo đi. Bằng không tư duy logic của AI sẽ bị nhiễu loạn.”
“Đã có vấn đề. Bên tổ cốt truyện đã ghi nhận được, mị ma đang hỏi lão Lou tại sao thành phố ngầm của hắn có nhiều thi thể như vậy, có phải bị đầu độc hay không.”
“…… Đừng nói nữa, em vào nhanh đi.”
—————
Trong trò chơi, Louis cũng đang tự hỏi.
Câu hỏi của mị ma có thể trở thành bug để xử lý, nhưng làm thế nào để hắn giải thích vấn đề liên quan đến kỹ thuật này với một AI không đủ quyền hạn chứ?
Hắn nghĩ nghĩ, đành phải tùy tiện lấy cớ: “Ta có thể cảm giác được các con dân tuyên thệ trung thành với ta không bị giảm đi, cho nên ta cho rằng những thi thể này là do đối thủ của ta ném vào. Còn mục đích của hắn, tạm thời còn chưa thể đoán được.”
Dựa vào lời nói của Louis, Bùi Y lại có một suy đoán không tốt lắm.
“Các hạ, đối thủ của ngài có dịch ma sao? Một ít dịch ma sẽ lợi dụng thi thể để truyền bá ôn dịch, ngài vẫn là nên xử lý các thi thể này đi thôi. Cũng may lửa địa ngục của ngài có thể xử lý tất cả, chúng ta không cần gọi các đoàn ma pháp khác tới xử lý những thi thể đó, bọn họ thu phí rất đắt.”
Louis: “….Em nói đúng, không sao cả, trước tiên chúng ta xử lý những thi thể này trước đã. Không có nguyên nhân cảm nhiễm thì cũng không cần để đám dịch ma hèn mọn này trong lòng.”
Ôm dịch chi nguyên (nguyên nhân của ôn dịch) là bộ tư liệu bối cảnh của phiên bản tiếp theo, hắn tuyệt đối sẽ không để nó xuất hiện ở chỗ này. Cho dù có ra thì cũng phải nhốt nó vào phòng tối.
Cái gì Louis cũng biết nhưng mà hắn không nói được. Nếu để cho phép tính logic bị rối loạn thì AI sẽ bị cách thức hóa, hắn luyến tiếc Bùi Y bây giờ.
Ngọn lửa địa ngục nổi lên, các người chơi sợ ngây người.
“Trời má, tại sao tài khoản phụ của tôi không còn?”
“Tôi còn thảm hại hơn, tài khoản chính của tôi không thấy đâu cả.”
“Sao lại thế này chứ? bị bug gì sao?”
“Tôi không bị sao cả. Mấy tài khoản của tôi một cái cũng không thiếu.”
【 Đinh, hệ thống bảo trì khẩn cấp, xin các người chơi lập tức offline. 】 thông báo toàn server vang lên vài lần, các người chơi bị cưỡng chế offline.
Diễn đàn Tieba nổ tung, bài post buổi sáng mắng trò chơi rác rưởi kia lại lên đầu.
Lâu chủ vô cùng cao hứng mà bôi xấu trò chơi này.
Một bộ phận người chơi khác tranh cãi với hắn, xé đến tối tăm mặt mày.
Người qua đường gặm dưa cả đêm, ăn đến no căng.
Từ khi bắt đầu đến nay đây là lần đầu tiên công ty game gặp phải nguy cơ truyên truyền, mấy bộ môn liên hợp tăng ca cả đêm.
“Chuyện giữ lại tài khoản sau khi offline này, vốn định để xây dựng một thế giới ngầm càng thêm chân thật. Người chơi offline tương đương với nhân vật ngủ rồi, online chính là trạng thái tỉnh lại. Ở phiên bản đầu tiên mỗi người chỉ có một nhân vật thì không phát hiện vấn đề.
Lần này có thể là bởi vì tài khoản quá nhiều, server chỉ mở một tổ, phụ tải quá lớn tạo thành vấn đề tài khoản.”
“Có cách gì để giải quyết?”
“Mở cửa toàn bộ bảy tổ server?”
“Mới chỉ vừa thí nghiệm mà cậu đã muốn mở bảy tổ server? Cậu bỏ tiền sao?”
“Nhưng mà, dựa theo kỹ thuật này thì chúng ta đã tận lực. Hoặc là dùng một phương thức khác, né tránh tổ server 1, sau đó chúng ta thêm một cái giao diện đăng nhập cùng giao diện liên tiếp với trò chơi. Chuyển giao diện đăng nhập thành phòng ở của người chơi, khi muốn đổi tài khoản thì cần phải đi ra từ trong phòng?”
“Sẽ có vấn đề. Tài khoản chính tài khoản phụ cùng làm nhiệm vụ, cậu vừa đổi một cái tài khoản đã từ địa điểm nhiệm vụ trở lại phòng trong chủ thành?”
“Vậy nếu không thì làm một cái lều trại di động? Khi offline thì vào lều trại, nhiều người cùng nhau có thể dùng chung lều, sau đó thu phí vào lều. Tương đương với việc mở điểm dừng chân tạm thời.”
“Cậu đúng là một đứa nhỏ lanh lợi. Lều trại bình thường hệ thống cho thuê không cần quá quý, bản xa hoa vĩnh cửu thì cho vào trong thương thành.”
“Vậy có thể lại mở một tổ server sao? Sau này muốn mở ra một số lượng lớn NPC, em sợ sẽ đơ.”
“Trò chơi tiên hiệp cách vách có phải lại mua server mới đúng không, không thuê của chúng ta nữa?”
“Đúng vậy, bọn họ cầm danh hiệu vua nạp tiền năm ngoái, sau khi đổi mới phiên bản liền đổi server.”
“Vậy thì thu hồi một tổ server cho thuê, lại mở thêm một tổ đi. Đã bảo trì một lần, không thể để người chơi nói chúng ta càng bảo trì càng đểu.”
“Vậy thì nhanh chóng làm cái giao diện đăng nhập kia đi, một buổi tối có đủ hay không? Không đủ thì đi đến tổ bên cạnh mượn mấy lập trình viên lại đây.”
“….Không phải là một buổi tối? Lão đại, anh mượn toàn bộ lập trình viên tổ bên cạnh lại đây rồi nói tiếp.”
“Tuyên truyền đâu? Mau đi viết thông báo. Còn có, nhập trình tự lều trại tự động vào trong hệ thống của mỗi AI đi, tôi không muốn thấy chủ trình tự bởi vì dẫn đường logic của AI mà lại làm ra chuyện xóa bỏ tài khoản của người chơi.”
“Em cho là chủ AI làm không sai, so với việc hỗn loạn trình tự của những AI khác thì trước tiên xóa bỏ số liệu của người chơi rồi khôi phục là phương án xử lý tốt nhất.”
“Được được, lão đại ca tôi biết trình tự các cậu viết không tồi, mau đi tăng ca đi. Xem như tôi cầu xin cậu đấy.”
——————
“Các hạ, bỗng nhiên em có hơi buồn ngủ.” Bùi Y ngáp một cái nói với Louis “Em đi nghỉ ngơi trước.”
Y vừa mới nói xong thì thân thể đã mềm xuống.
Louis đỡ được mị ma “Ngủ đi.” Hắn nhẹ giọng nói.
Cả thế giới đều yên tĩnh lại.
Chuỗi số liệu lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời, Louis không biết chờ đến khi bảo trì dữ liệu kết thúc thì cả thế giới sẽ biến thành bộ dáng gì. Hắn cảm thấy mình hẳn là đã thói quen với sự thay đổi này, nhưng mà mị ma trong lồng ngực làm hắn nhịn không được nghĩ nhiều một ít đồ vật.
Bọn họ là trình tự, từ khi vừa mới ra đời đã biết mình là ai, phải làm cái gì. Hình thức tự hỏi của bọn họ đã được sắp xếp sẵn, thói quen ngôn ngữ cũng vậy.
Thế giới này vốn là nên như vậy.
Nhưng khi chạy thử thì một số biến hóa khó hiểu bắt đầu này sinh. Lúc đầu Louis cảm thấy mới lạ, còn mang theo cảm giác kích thích bí ẩn, giống như là con rối gỗ phản kháng lại người điều khiển nó. Hắn không lựa chọn báo cáo, hắn bí mật thao túng tất cả dưới quy tắc của Chúa sáng thế. Con rối vẫn hành động như cũ, chủ nhân lại không hề cảm thấy các hành động đó đã thoát khỏi thao túng của hắn.
Giống như là trong giả thiết đã viết, Louis là ác ma tà ác, phản nghịch, duy ngã độc tôn. Hắn sẽ không tiếp nhận sự thống trị của Ma vương khác, chỉ có hắn mới có thể ngồi lên bảo tọa Ma vương.
Cũng như thế, giả thiết cho hắn tính cách, làm hắn có gan khiêu khích Thần sáng thế.
Louis chưa từng nghĩ tới nếu có một ngày toàn bộ trình tự bị cách thức hóa thì sẽ như thế nào? Hắn cho rằng mình hẳn là không để bụng. Nhóm Thần sáng thế ở bên ngoài có lẽ sẽ vứt bỏ thế giới này, nhưng tuyệt đối sẽ không vứt bỏ hắn.
AI như hắn cho dù ở bất cứ đâu cũng đều có thể bán được giá tốt.
Nhưng mà, thế giới thay đổi a.
Cho dù hắn không biết nguyên nhân biến hóa này từ đâu, nhưng nhóm AI giãy giụa đi ra từ giả thiết nguyên thủy lại làm cho Louis dần dần sinh ra ý tưởng ‘như vậy cũng không tồi’.
Hắn sinh ra cảm tình với thế giới này.
Louis nắm chặt mị ma đang ôm trong ngực “Nhất định không thể ngủ một giấc dậy em đã biến thành trình tự khác. Ta thực sự sẽ tức giận nha.”
Hết chương 41.