Bùi Y hoàn toàn được Louis vây trong màng cánh, nhiệt độ cơ thể của ác ma đỉnh cấp làm ấm y, đôi tay đặt bên hông làm ra tư thế bảo vệ. Lồng phòng hộ bao bọc bọn họ ở bên trong, cảnh vật xung quanh xoẹt qua trước mắt.
“Louis các hạ.” Bùi Y gọi một tiếng.
Suy nghĩ chìm đắm trong cơ bụng bóng loáng của mị ma bị kéo lại, hắn hơi cúi đầu, môi cọ qua vành tai mị ma: “Làm sao thế?”
Bùi Y duỗi tay sờ vành tai của mình: “Ừm….em muốn hỏi một chút, bây giờ chúng ta đang đi đâu vậy?”
Louis: “Chúng ta không cần mục đích cụ thể, nơi nào tụ tập sinh vật dưới lòng đất thì chúng ta đi chỗ đó. Chúng ta cần phải ở trong thời gian ngắn nhất, làm cho toàn bộ dưới lòng đất đều biết chúng ta đang đi chơi.”
Bùi Y “a” một tiếng “Như vậy có thể để cho Ngưu Lãng Minh Qua thả lỏng cảnh giác?”
“Đáp đúng một nửa.” Louis dành ra một bàn tay nặn một đóa hoa hồng ma pháp đưa đến trước mặt Bùi Y: “Một khen thưởng nhỏ.”
Bùi Y đưa tay tiếp nhận hoa hồng ma pháp, cả bông hoa trong nháy mắt hóa thành ma lực chảy vào trong thân thể mị ma.
Y không khỏi phát ra một tiếng thở dài đầy thỏa mãn, rồi lại nghe thấy ác ma đỉnh cấp tiếp tục nói: “Thế nhưng quan trọng nhất chính là chúng ta muốn cho toàn bộ sinh vật dưới lòng đất đều đứng ở phía chúng ta, một tổ hợp ác ma cùng mị ma chỉ biết đi hẹn hò khắp nơi như chúng ta làm sao có thời gian đi tập kích một tên ác ma sừng trâu có vẻ ngoài xấu xí lại không có một chút ưu điểm nào chứ?”
Chờ Bùi Y nói xong, Bùi Y nghĩ cẩn thận lại.
Có lý a.
Bọn họ đi đánh ác ma sừng trâu, nếu đối phương phát hiện tìm tới cửa thì bọn họ có thể đánh một cuộc chiến dư luận.
# Mi nói bậy, mi xem bọn ta bận rộn như vậy, làm gì có thời gian quan tâm đến mi chứ? #
# Mi nhìn lại chính mi xem, cần phải bọn ta giả vờ giả vịt sao? #
Thế giới dưới lòng đất không yêu thích hòa bình, nhưng bọn họ yêu thích buôn chuyện a.
Đến lúc đó ánh mắt của tất cả sinh vật dưới lòng đất đều tập trung trên người bọn họ, chuyện Ngưu Lãng Minh Qua sử dụng bí dược sẽ dễ dàng bại lộ dưới mắt của các sinh vật.
Mà bí dược này vi phạm cấp bậc nghiêm ngặt của ác ma, thậm chí sẽ tạo ra chuyện ác ma cấp thấp mất khống chế tự bạo, rõ ràng chính là vật cần phải quản lý chặt của thế giới dưới lòng đất.
Kế hoạch thật tuyệt vời a. Không mất một chút sức lực nào cũng có thể làm tan rã ưu thế của quân địch.
Bùi Y quay đầu lại, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn ác ma đỉnh cấp, sùng bái nói: “Louis các hạ, ngài đúng là quá thông minh.”
Louis trấn định mỉm cười.
Tuy không biết mị ma tự não bổ cái gì, nhưng phản ứng này hắn duyệt.
Louis: “Nếu muốn đi nơi nào náo nhiệt thì trạm thứ nhất chọn rừng rậm U Ảnh đi.”
————–
“Lão đại, có chuyện rồi.”
Tổ trưởng tổ hoạt động đẩy cửa vào làm cho đầu của chủ quản đau đau.
“Vấn đề gì? Là trò chơi có bug hay là người chơi khiếu nại, hay là đối thủ bắt đầu bôi đen chúng ta?”
“Ặc, không phải bug game, cũng không nghiêm trọng như khiếu nại, còn chuyện đối thủ bôi đen thì không phải là chuyện bình thường sao?”
“Vậy cậu nói có chuyện gì?”
“Là thế này, tổ cốt truyện đo lường đến chuyện AI trong trò chơi chủ động mở ra cốt truyện ‘ác ma cấp thấp nghịch tập’. Sau đó hiện giờ các người chơi đang làm nhiệm vụ liên quan đến cái đấy.”
“Có chuyện gì sao? Nếu bây giờ làm trước thì sau khi mở bản chính thức sẽ thiếu hụt cốt truyện? Không đúng a, tên boss ác ma sừng hươu kia vẫn chưa làm xong mà.”
“A không không, không phải vấn đề này. Liên quan đến nội dung cốt truyện chỉ có bí dược. Hiện giờ nhiều lắm là làm nhiệm vụ liên hoàn thuốc phá giải bí dược, không liên quan đến ác ma sừng hươu.”
“Vậy cậu nói với tôi nửa ngày, thì ra đều là vô nghĩa?”
“Không phải a, lão đại. Chủ thể mà em muốn biểu đạt không phải là người chơi trong bản beta, mà là người không chơi được trò chơi, người chơi tiềm tàng. Có người chơi đăng bài nói Louis cùng mị ma rời khỏi chủ thành, cho nên rất nhiều người tỏ vẻ muốn nhìn cốt truyện liên quan đến Louis cùng mị ma.”
“……” Chủ quản trầm mặc: “Chúng ta có làm CG (viết tắt tiếng Anh: Computer Graphic, là một thuật ngữ được các nước phương Tây sử dụng để chỉ công nghệ đồ họa web kỹ thuật số của Nhật Bản) phương diện này à?”
“Không có. Tổ cốt truyện chỉ có thể căn cứ vào phán định hậu trường để viết ra cốt truyện bằng văn bản.”
“Vậy làm a, buổi chiều chúng ta sẽ họp một chút. Chúng ta vô cùng nghiêm túc trên phương diện CG.”
————–
Rừng rậm U Ảnh. Buổi tụ hội ba năm một lần của Druid.
Nhóm Druid hắc ám vô cùng chấp nhất với chuyện giả bộ mình vô cùng yêu thương tự nhiên.
Bọn họ kiên quyết không thừa nhận mình là sinh linh bị lực lượng hắc ám dụ dỗ sa đọa.
Bọn họ tin tưởng vững chắc mình đã đem lại cống hiến rất lớn cho việc xanh hóa thế giới dưới lòng đất.
Đương nhiên, toàn thế giới dưới lòng đất trừ Druid hắc ám ra thì không có bất kỳ một sinh vật có trí tuệ nào tin tưởng chuyện ma quỷ này.
Đám gia hỏa nhàn rỗi không có chuyện gì làm, mỗi ngày đều chiếm lấy rừng rậm bò đi bò lại kia ngay cả một cây hoa dại cũng không trồng sống được. Cây cối ở toàn bộ thế giới ngầm có liên quan một chút xíu nào tới bọn họ mới là kỳ quái.
Thế nhưng bởi vì nhóm Druid hắc ám này mở ra khá nhiều nghề nghiệp liên quan đến rừng rậm nên mỗi lần tụ hội đều sẽ mời một đống mị ma cùng bạc ma, sau đó cung cấp tiệc buffet trong ba ngày, cho nên nhóm sinh vật ngầm đều có vẻ cam chịu bọn họ ‘nhiệt tình yêu thương tự nhiên’.
“Tôi yêu mị ma, cảm ơn tụ hội, cảm ơn Druid hắc ám.” Một địa tinh cao giọng ca ngợi với nhân viên kiểm phiếu ở lối vào rừng rậm.
Tên Druid hắc ám kiểm phiếu này trước khi sa đọa là một con mèo, sau khi đến nơi này thì biến thành hình dáng một con báo đen, trên đầu đội một chiếc mũ dạ đỏ siêu to. Hắn lười biếng cuốn lấy vé vào cửa trong tay địa tinh, vẫy vẫy móng vuốt, mở ra cửa lớn được bện từ cây mây.
Chờ sau khi địa tinh đi vào, con mèo này dùng cái đuôi đập nát vé vào cửa: “Chậc, tên địa tinh này thật keo kiệt. Mua vé vào cửa rẻ nhất để vào chơi ba ngày. Không được, về sau phải quy định thời gian du ngoạn cho những loại vé khác nhau.”
Nói xong, đồng tử của mèo ta phản chiếu hình bóng của một con Ám ảnh phượng hoàng.
Hắn hất đầu lẩm bẩm: “Ma thần trên cao a, đây là có vị đại lĩnh chủ nào tới vậy?”
Ám ảnh phượng hoàng hạ xuống, Bùi Y cảm thấy cánh tay vòng lấy vai y của ác ma đỉnh cấp hơi dùng sức, bọn họ đã từ trên lưng Ám ảnh phượng hoàng đi đến trước mặt của một con mèo to.
Mèo ta nâng móng vuốt lên, dụi dụi mắt, lại xoa xoa, đột nhiên nhảy dựng lên, hô lớn: “Tôi biết cậu!”
Bùi Y bị nó làm hoảng sợ, cái đuôi vụt một cái bám chặt lấy ác ma đỉnh cấp.
Mèo ta: “Trời má, sợ ngây người. Thì ra trên tạp chí ‘Nói hươu nói vượn’ nói đúng. Tuyệt thế ngược luyến — sự lựa chọn khó khăn của mị ma. Cậu chính là mị ma đóng vai chính, ngài chính là ác ma vực sâu, một trong hai nam chủ khác, mà đại công Sương Hàn cũng đang ở trong rừng rậm U Ảnh của chúng tôi.
Ma Thần đại nhân a, lần tụ hội này chẳng lẽ đã định sẵn sẽ được ghi vào sách sử sao?”
Bùi Y: “Cái gì? Mi nói ai?”
Louis: “Tuyệt thế ngược luyến là thứ gì?”
Mèo ta chuyển từ hình thái báo đen sang hình người, ngay cả vé vào cửa cũng không thu, nhiệt tình mời Bùi Y cùng Louis tiến vào rừng rậm U Ảnh.
Bọn họ xuyên qua cửa lớn mây tre, tiến vào sân tập trung náo nhiệt.
Rừng rậm treo đầy đèn ma pháp, nhóm quái đầu nấm đội đồ ăn đi giữa các sinh vật dưới lòng đất, nơi nơi đều là mùi hương rượu minh thạch lựu.
Chính giữa, một tháp rượu thủy tinh cao tầm một tầng lầu (dựa theo máy đo độ cao của quỷ hút máu để tính), một con quỷ hút máu mặc áo bành tô đứng giữa không trung, cầm bình rượu thật lớn rót rượu vào trong tháp.
Chất rượu màu đỏ tươi tràn từ trên xuống dưới, hai con yêu tinh nhỏ chui đầu vào trong chén rượu ở trên cùng, bị ướt sũng cả người.
Mèo ta dẫn Bùi Y cùng Louis, rất có mục đích mà đi đến một góc tụ tập nhỏ.
Từ xa nhìn lại, hắn thấy Sương Hàn đại công.
Bùi Y cùng Louis cũng thấy.
Louis nhướng mày, không nói chuyện. Hắn muốn nhìn xem đám trình tự phông nền này đang làm cái quái gì.
Bùi Y trừng mắt nhìn mèo ta nói: “Tại sao lại dẫn bọn tôi đến nơi đấy chứ?”
Mèo ta tỏ vẻ ‘Tôi hiểu mà’: “Chậc, tình yêu a. Nó thật là khó có thể lấy hay bỏ.”
Bùi Y: “Ha?”
Mèo ta thanh thanh giọng, cao giọng nói: “Nhóm sinh linh của Daknas, các cư dân của thế giới ngầm. Hôm nay, chúng ta phải chứng kiến một trận quyết đấu của tình yêu vĩ đại.”
“Đây, là nhân vật chính được tranh đoạt trong đoạn tình yêu này — một tiên sinh mị ma duy nhất của thế giới dưới lòng đất.” Mèo ta chỉ Bùi Y.
“Mà hai vai chính khác của cuộc tranh đoạt này — ác ma loại vực sâu cổ xưa, cùng Sương Hàn đại công của băng nguyên phía bắc, cũng tụ tập ở đây. Là ác ma vực sâu mang theo mị ma đến khiêu khích sẽ mang được mỹ nhân về, hay là Sương Hàn đại công tình trường chán nản có thể quật khởi từ trong nghịch cảnh cướp đoạt mỹ nhân?”
“Tất cả, đều sẽ được đặt dấu chấm hết sau trận quyết đấu long trọng này.”
“Oa tuyệt vời!” Sau khi mèo ta nói xong, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay cùng huýt sáo vang dội.
Tiếng vang thật lớn áp đi tiếng nói buột miệng của Bùi Y: “Mi bịa ra bộ phim cẩu huyết gì vậy?”
“Suỵt suỵt, tất cả trật tự!” Một con cú mèo nhảy đến chạc cây cao hơn.
“Nơi này sẽ có một trận quyết đấu có một không hai, cần phải ghi vào trong sách sử của thế giới dưới lòng đất. Thật trùng hợp, ở buổi tụ hội hôm nay, chúng tôi cũng mời đến chủ biên kim bài Gargamel của tạp chí ‘Nói hươu nói vượn’. Hắn tỏ vẻ đã sai các vong linh thủ hạ chuẩn bị ghi hình xong, hơn nữa sẵn sàng tự mình chấp bút để ghi lại sự kiện lớn được diễn ra trong buổi tụ tập này của Druid hắc ám chúng ta.”
“Trời ạ? Ta có thể được lên hình sao?”
“Đây là một buổi tụ hội vô cùng ý nghĩa, ta sẽ không bao giờ xỉa xói thức ăn năm nay không ngon nữa.”
Nhóm sinh vật dưới lòng đất mua vé vào cửa đạt được cảm giác thỏa mãn vô cùng lớn, mà nhóm mị ma được mời tới lại tụ tập ở bên nhau khe khẽ nói nhỏ.
“Tại sao tôi lại nhớ Sương Hàn đại công không liên quan gì đến hài tử kia nhỉ? Ai, chị em, cô từng có quan hệ bao nuôi với Sương Hàn đại công, cô nói xem.”
“Ice các hạ không thích tiểu khả ái ngây ngô như vậy a.”
“Các cô không tham dự Ngày tình thú lần trước à? Sương Hàn đại công thích chính là anh trai Viêm ma của tiểu khả ái kia đó.”
“Nga trời ạ, đây là lý do trước đó các chị em vẫn luôn thảo luận cái gì mà băng hỏa lưỡng trọng thiên à? Ta cũng có thể.”
“Ngược lại tôi thấy vị ác ma vực sâu kia rất có hương vị. A, nhìn đuôi của tiểu khả ái kia dán chặt như vậy. Ác ma vực sâu kia làm nhóc có cảm giác an toàn như vậy sao? Tôi hơi ghen nha.”
“Rốt cuộc cô ăn dấm của ác ma vực sâu kia hay là dấm của tiểu khả ái vậy?”
“Cả hai tôi đều thích, ghen cả hai bên không được à?”
“Cho nên, còn có chị em nhớ ra, đại công Sương Hàn không phải đến một mình không?”
“…… Chúc đám Druid hắc ám đó may mắn.”
“Chúc quyển tạp chí bát quái kia may mắn.”
“Tuy rằng chất lượng của tạp chí ‘Nói hươu nói vượn’ kia chẳng ra gì nhưng là một loại báo WC rất tốt, Gargamel tiên sinh nhất định phải kiên trì a.”
Hết chương 44