Ba Y nghe xong: “…..” Khuôn mặt vốn mang theo mỉm cười chợt trở nên không còn biểu tình gì.
Cầu Cổn Cổn cân nhắc, mọi chuyện hình như có gì đó không hợp?
Quả nhiên, ngay sau đó.
Anh trai 17 của mị ma này cười lạnh một tiếng: “Cái gì mà Louis các hạ, cái gì mà phụ ma đại sư, thế mà muốn làm em trai của ta? Hừ, cho dù hắn đặt khắc văn cổ đại, phụ ma siêu mạnh ở trước mặt ta thì ta cũng không liếc nhìn một cái! Ta sẽ không để cho em trai đáng yêu của ta bị một con ác ma rắp tâm bất lương như vậy bắt được.”
Nói xong, Ba Y cười tà mị với Cầu Cổn Cổn.
Cầu Cổn Cổn: “Anh muốn làm gì?”
Ba Y giơ Cầu Cổn Cổn lên, dùng sức ném, Slime hồng nhạt biến mất giữa không trung.
“Hẹn gặp lại, sủng vật của ác ma rắp tâm bất lương.”
Cầu Cổn Cổn bởi vì tốc độ phi hành quá nhanh mà liên tục rớt máu, đã chết.
Đi ra từ điểm sống lại, nàng lăn về phía đại sảnh thành chủ.
Sau khi Ba Y ném Cầu Cổn Cổn xuống, vỗ vỗ tay, bay về phía Bùi Y. Bái phỏng Louis các hạ cái gì, không đi, hắn muốn mang em trai về nhà.
Phía dưới chiến trường, Bùi Y nhận được một quả trứng có viền sóng màu lam từ tay một chỉ huy người sói.
“Đây là trứng của một con chuột tia chớp.” Bùi Y nói: “Có lẽ là tên ác ma cấp thấp này mua trứng tọa kỵ mới, có thể ăn cũng có thể ấp ra. Nhìn nhan sắc vỏ trứng này, có lẽ là một con chuột tia chớp có màu sắc và hoa văn hiếm gặp.”
“Là tọa kỵ a.” Có hai thú nhân hưng phấn mà réo lên một tiếng.
Bùi Y liếc nhìn họ một cái: “Đây là con thú thay đi bộ thường thấy nhất dưới nền đất, ở khu hang động trên đồi có thể tùy tùy tiện tiện thấy được một ổ. Được rồi, bọn mi tiếp tục quét tước chiến trường đi, ta muốn bái phỏng thành chủ đại nhân của bọn mi.”
“Không, chúng ta trở về.” Ba Y đột nhiên lên tiếng, hắn lôi kéo Bùi Y bay trở về.
Bùi Y: “Nếu em nhớ không nhầm, anh trai thân ái của em, anh là người đưa ra ý muốn bái phỏng Louis các hạ.”
Ba Y: “Đúng vậy, hiện giờ anh thay đổi chủ ý.”
Bùi Y: “Nhưng em vẫn muốn đi bái phỏng Louis các hạ, em đã lâu chưa thấy ngài ấy, em nhớ ngài.”
“A —-” Ba Y che ngực lại: “Thế mà em lại nhớ hắn? Em trai đáng yêu của anh thế mà lại nhớ một tên ác ma giống đực khác!?”
Các người chơi sợ ngây người.
Đây là tình huống như thế nào? Cốt truyện ngẫu nhiên? Hay là cốt truyện ẩn? Hiện giờ hẳn là nên mở miệng nói chuyện sao? Cần phải đáp lời như thế nào nhóm NPC mới phát nhiệm vụ cho bọn hắn?
Không không không, hiện giờ vấn đề lớn nhất chính là: Mị ma nhớ lão Lou, anh trai mị ma không cho mị ma nhớ lão Lou, con đường yêu đương của lão Lou đã gặp phải bụi gai?
“A a, nhóm kẻ phản bội đứng lên.”
“Mau mau cho tôi vị trí. Mị ma tốt như vậy, làm sao có thể để cho lão Lou bắt đi.”
“Nghĩ cái gì vậy? Lão Lou không có cơ hội, ông có cơ hội à?”
Bùi Y trừng mắt nhìn đám con dân thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm mắt lóe ánh sáng này: “Ta sẽ nói cho thành chủ của bọn mi, con dân của ngài thế mà lại muốn phản bội ngài.”
Các người chơi sợ ngây người, lật xe rồi, tên chó má lão Lou lục thân không nhận kia không biết sẽ làm ra trò gì nữa.
Bọn họ mồm năm miệng mười bắt đầu giải thích. Cái gì mà “làm việc buồn chán chỉ đùa một chút thôi.” “tôi thực sự yêu thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm nhất, nó làm tôi cảm thấy thân thiết hơn cả đại địa mẫu thân.” “Thành chủ tốt nhất trên thế giới chính là thành chủ Louis của bọn tôi. Tôi có thể thể hiện tình yêu của mình với hắn cả ngày.”
Khi mà đa số người chơi liều mạng lừa dối NPC, có một người chơi bắt đầu trầm tư: Chẳng lẽ điểm phát động giao lưu với mị ma chính là bôi đen lão Lou?
Ba Y nghe xong mấy câu dối trá của người chơi, đầy thấm thía mà nói với Bùi Y: “Nhìn xem đám con dân thành phố ngầm không đáng tin cậy này, anh cảm thấy vị các hạ Louis kia cũng không đáng tin cậy mấy đâu.”
Bùi Y: “Trước kia rõ ràng anh nói Louis các hạ là ma cao cấp của hội ác ma vực sâu.”
Ba Y: “Anh nói sai rồi.”
Bùi Y: “Em mặc kệ, hôm nay em phải đi gặp Louis các hạ!”
Ba Y: “Không được đi. Em trai thân yêu của anh, em còn chưa rõ sao? Hắn chỉ nghĩ tán tỉnh em a!”
Bùi Y: “Vinh hạnh của em a.”
Ba Y: “……” A, đúng rồi, em trai của hắn là mị ma a. Nhưng nghĩ đến chuyện có ác ma khác muốn mang Bùi Y đi thì sâu trong nội tâm của Ba Y bùng lên vô số cây đuốc. A, gia hỏa như vậy, vẫn là thiêu hủy đi.
Các người chơi cách hai NPC một khoảng cách nhất định, một bên xem cốt truyện một bên thảo luận.
“Lão Lou quả nhiên gặp xui xẻo, nhưng mà tôi thực sự rất vui.”
“Ca ca cố lên, đừng để cho lão Lou thực hiện được a.”
“Hiện giờ tôi đi mật báo cho lão Lou, hắn sẽ cho tôi khen thưởng nào đó không?”
“Hửm? Bên trong chúng ta có một phản đồ.”
—–
Cầu Cổn Cổn vọt vào đại sảnh thành chủ, Gubonake không chỉ không cản nàng mà thậm chí dùng cái đuôi cuốn nàng tới trên bàn làm việc của Louis.
Gubonake lấy lòng lóe sáng ngọn lửa linh hồn: “Sủng vật của ngài tới, tôi nghĩ nàng sẽ mang đến tin tốt cho ngài.”
Louis: “Nga?”
Gubonake: “Nể mặt mị ma, tôi tớ hèn mọn của ngài có thể thỉnh cầu một chút tiền lương được không? Đại hội vong linh 100 năm một lần sắp đến rồi, tôi không thể trở thành con Cốt Long mất mặt nhất, như vậy không tán được Long muội muội.”
Cầu Cổn Cổn: “Ặc, tôi đã làm hết sức, thực sự, thành chủ đại nhân, tôi đã làm hết sức.”
Gubonake: “Mau nói thành tựu của mi ra!”
Cầu Cổn Cổn: “Nhưng tôi gặp đối thủ.”
Ngọn lửa linh hồn của Gubonake thoáng co lại một chút: “Mi câm miệng đi, lần sau lại đến báo cáo, chủ nhân tôn kính của chúng ta phải làm việc.”
Louis: “Cô tiếp tục nói.”
Cầu Cổn Cổn: “Anh trai của mị ma, theo quan sát của tôi, là một đối thủ vô cùng đáng sợ — đệ khống. Loại anh trai này luôn mang địch ý kỳ quái đối với bất kỳ giống loài nào tiếp cận em trai của mình. Nhưng bởi vì hắn là anh trai nên chúng ta cũng không thể làm gì hắn cả.”
Gubonake: “Trời ạ, điều này thật đáng sợ. Đại ca, vì để đối phó với loại kẻ địch đệ khống này, tôi tớ của ngài quyết định trở về tu luyện thêm 100 năm.” Nói xong, Cốt Long chui trở về không gian anh linh.
Louis: “……17.”
Cầu Cổn Cổn: “Cái gì?”
Louis: “Em ấy có 17 anh trai.”
Cầu Cổn Cổn: “……” Hiện giờ nàng sửa lại vào team của các anh trai còn kịp không?
Louis: “Cô nghĩ cái gì? Cô cảm thấy ta không có phần thắng?”
Cầu Cổn Cổn đang chuẩn bị nói chuyện lại bị hệ thống cấm ngôn. Nàng nhìn Louis, nghĩ thầm, trình tự của trò chơi này đúng là ranh mãnh nha. Nhưng nàng thích!
Louis: “Thay ta đi mời mị ma cùng anh trai của em ấy, nói là có mội Hội giao lưu vực sâu địa ngục sẽ được tổ chức ở thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm trong mấy ngày nữa, đến lúc đó mời Bùi Y cùng anh trai của em ấy đến tham dự.”
【Đinh —— Thư mời của Louis. Hội giao lưu vực sâu địa ngục, nghe là biết một tổ chức rất cao cấp, dùng cái cớ này để lừa gạt mị ma cùng anh trai của y đến đây đi. Thành chủ của bạn quyết tâm làm ra một thành tựu nào đó trong lần tụ hội này. 】
Cầu Cổn Cổn: “Được, thành chủ đại nhân.” Cốt truyện mới, nàng tới!
——-
Bùi Y bị anh 17 khiêng trở về thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy.
Bùi Y tức giận, y đơn phương tiến hành chiến tranh lạnh với anh 17 của mình.
Ba Y: “Em ấy thế mà lại chiến tranh lạnh với mình chỉ vì một con ác ma bên ngoài! Louis nhất định đã cho em ấy uống thuốc.”
“Cốt Cốt!” Cốt Cốt vô cùng đồng ý, nó biến thành như bây giờ đều do con ác ma kia ban tặng, hắn đúng là đại ác ma siêu tà ác.
Vào lúc mà Ba Y cùng tiểu Cốt Long cùng chung kẻ địch, Cầu Cổn Cổn ngồi thảm bay bay vào.
Ba Y híp mắt: “Lại là mi?”
“Từ từ!” Cầu Cổn Cổn thét chói tai: “Tôi tới để đưa thư mời của thành chủ đại nhân của bọn tôi.”
Một tấm thư mời màu đen mạ vàng phun ra từ miệng Cầu Cổn Cổn, bay đến trong tay Ba Y.
“Hội giao lưu vực sâu địa ngục, mời Ba Y đại nhân cùng anh trai nhỏ Bùi Y nhất định phải tới!”
Nói xong, Cầu Cổn Cổn khởi động thảm bay chạy tóe khói, nàng không muốn lại chết một cách khó hiểu lần nữa.
Bùi Y nghe được tiếng thét của Cầu Cổn Cổn liền đi từ tầng hai xuống sảnh chính. Y vươn tay với Ba Y, ý bảo anh 17 đưa thư mời cho mình.
Ba Y không động, hắn nhìn em trai, lại nhìn thư mời, có chút rối rắm. Một bên là em trai đáng yêu, một bên là Hội giao lưu vực sâu địa ngục. Hội giao lưu lại không chỉ có một ác ma là Louis; không không, đây nhất định là âm mưu của Louis, đi sẽ trúng kế…..”
“Xôn xao ——” Ba Y còn ở đằng kia rối rắm, Bùi Y đã nhào qua cướp thư mời vào tay.
“Lêu lêu lêu, em lấy được rồi nha.” Bùi Y làm mặt quỷ với anh 17 “Anh không ngăn em được.”
Ba Y nghĩ thầm: Đúng, cho nên ta phải ngăn cản con ác ma đỉnh cấp kia
——-
Mấy người nay giữa các người chơi đều lưu truyền một truyền thuyết, sắp mở cốt truyện mới.
Cốt truyện mới là ‘Hội giao lưu vực sâu địa ngục’, là cốt truyện chính có liên quan đến lão Lou. Mọi người mỗi ngày đều cày độ thuần thục, cày tọa kỵ, cày tiền, còn cày bát quái, chờ mong cốt truyện mới diễn ra, Boss ác ma sừng trâu của phiên bản ngược lại lại bị quên ở một góc.
Hôm nay, thế giới ngầm có mưa nhỏ.
Ánh trăng biến thành một màu hồng của máu ảm đạm, toàn bộ thế giới như là bị phủ bởi một lớp màn màu hồng.
Viện Trưởng làm xong hàng ngày, bị dội một thân nước.
Hắn ngồi trông lều cho Mũ Đỏ (Mũ Đỏ đi tìm Defa hút thuốc), nhìn cảnh tượng mưa nhỏ chỉ trong vài phút đã biến thành mưa to tầm tã trong trò chơi, nói đùa với một người anh em ngưu đầu nhân cũng vào trú mưa: “Hắc, anh em. Cậu xem, mưa to thế này có giống cảnh tượng trong trailer hay không.”
Ngưu đầu nhân: “Trailer là cái gì?”
Viện Trưởng: “Anh em, không phải chứ? Chơi trò chơi còn không biết trailer là gì sao?”
Ngưu đầu nhân: “Ta cũng không chơi trò chơi.” Nói xong, hắn giơ lên gậy răng sói trong tay.
Viện Trưởng: “Đệt! Địch tấn công! Trò chơi rác rưởi này có thể cắm cờ phân biệt người chơi với NPC không? Các anh em, địch tấn công!”
Viện Trưởng chạy ra khỏi lều, dưới màn mưa mông lung, hắn thấy một đám ngưu đầu nhân cùng người dã thú không đếm nổi, còn có một số lượng lớn ác ma. Chỗ xa hơn, lờ mờ, thấy không rõ rốt cuộc là cái gì, nhưng từ bóng đen siêu to mà đoán thì khẳng định không phải là cái gì tốt.
“Boss phiên bản đánh tới cửa!” Viện Trưởng vừa chạy vừa gân cổ lên hô.
Hết chương 60.