Mẹ Lãnh thốt lên bèn hỏi: "Cậu ta không đồng ý? Sao lại như vậy? Cậu ta theo đuổi con tận ba năm, sao lại không đồng ý chứ? Con đã làm gì? Có phải... con nói cho cậu ta biết mình có đàn ông khác?”
"Không phải."
"Vậy thì tại sao chứ?" Mẹ Lãnh nóng nảy: "Cậu ta thích con như vậy, sao lại đột ngột không đồng ý?"
"Con cũng không biết."
Lãnh Thiên Hào phẫn nộ: "Có phải do con cố tình đắc tội cậu ta, giờ lại lấy lời nói này để đối phó qua loa với bố không?"
"Bố à, đó là phong cách làm việc của con sao?" Lãnh Thiên Hào sửng sốt.
Cũng đúng, con gái ông ta là kiểu người không thích dùng thủ đoạn.
"Vậy rốt cuộc chuyện này là sao?"
Lãnh Thanh Thu nói: "Con nói con không biết. Giờ anh ta... rất ghét con."
"Ghét ư?"
"Đúng vậy." Lãnh Thanh Thu cảm giác cực kỳ bực dọc, trong lòng đau khổ, còn phải kiểm soát vẻ mặt.
"Giờ anh ta là một bộ thái độ ước gì cách con thật xa, thậm chí cả đời không qua lại với nhau."
Mẹ Lãnh luống cuống: "Sao lại thế... thế này?"
Lãnh Thiên Hào nói: "Hôm trước lúc ở nhà họ Lục, bố đã thấy thằng nhóc đó kỳ lạ rồi. Quả nhiên là có vấn đề."
Lãnh Thiên Hào nghĩ: "Vậy đi, chuyện này bố sẽ điều tra. Còn con hãy chủ động một chút, lân la làm quen với cậu ta. Con gái ấy mà, phải có chút dáng người mềm mại, đừng cứ trưng cái bộ mặt người sống chớ đến gần ra như vậy. Cậu ta có tình cảm với con nên cũng dễ theo đuổi lại thôi."
Lãnh Thanh Thu lắc đầu: "E là không dễ dàng như vậy. Tóm lại, dù có nhà họ Lục hay không, con cũng sẽ dẫn dắt Thiên Phong quay về đỉnh vinh quang, mong bố yên tâm."
Lãnh Thanh Thu nói xong đứng lên rời bàn ăn.
"Con ăn no rồi, bố mẹ cứ từ từ dùng bữa."
Lãnh Thiên Hào nhìn con gái bày sắc mặt với mình, cố nén lửa giận: "Nếu ngày mười tháng sau các con không thể đính hôn, bố sẽ mở cuộc họp hội đồng quản trị, bầu lên một tổng giám đốc điều hành mới. Muốn tự do hay muốn sự nghiệp, con tự chọn đi."
Lãnh Thanh Thu đứng ở cửa vài giây, không nói câu nào, đẩy cửa bước ra ngoài.
Lục Vân Phong gọi điện thoại mới biết được lúc mình ngồi tù thì Từ Tuyết Kiều ở bên kia đã làm thuyên giảm bệnh tình của mẹ Tưởng Thi Hàm.
Tưởng Thi Hàm nghe nói Lục Vân Phong vào cục cảnh sát, lập tức dẫn theo luật sư đến nộp tiền bảo lãnh, nhưng bị Từ Tuyết Kiều ngăn cản.
Giờ đúng là cứu người ra được rồi, đáng tiếc bị cô ả ác ma Từ Tuyết Kiều này chơi một vố mười mấy tỷ.
Tìm được Từ Tuyết Kiều, tâm trạng Lục Vân Phong chua không tả nổi.
Bất kỳ ai, dù là nhà giàu số một thế giới, bị người ta chơi một vố hơn mười tỷ như vậy thì cũng cay cú thôi.
Lục Vân Phong không phải nhà giàu số một thế giới, mười mấy tỷ này thật sự như muốn cái mạng già của nhà họ Lục.
Tổng tài sản của nhà họ Lục cũng không vượt quá hai trăm tỷ, mười mấy tỷ này đối với người thường là con số trên trời, mà đối với nhà họ Lục cũng là một số tiên khổng lồ.
Nhưng cũng may không phải tổn thất về tiền mặt, nếu tiền mặt bị tổn thấy hơn mười tỷ, e rằng chuỗi tài chính của nhà họ Lục sẽ xảy ra vấn đề.
Nếu chỉ mất đi cổ phần của một nhà máy dược thì còn chấp nhận được.
Ngồi trong quán cà phê thương vụ với Từ Tuyết Kiều, Lục Vân Phong xuýt xoa bảo lạ.
Từ Tuyết Kiều ăn bận hoàn toàn không giống một kẻ cầm lái của thế hệ mới trong nhà quyền thế.
Lãnh Thanh Thu người ta ngày nào cũng mặc đồ công sở, tham dự hoạt động sẽ mặc đồ dạ tiệc, luôn luôn ung dung cao quý, sạch sẽ giỏi giang.
Còn Trần Mộng Vân thì khá nghiêng về kiểu truyền thống, thường xuyên mặc sườn xám hay Hán phục gì đó. Đương nhiên phần lớn thời gian cũng mặc đồ công sở hoặc thời trang cao cấp như Lãnh Thanh Thu.
Chỉ có Từ Tuyết Kiều.
Cô vốn rất ít khi tham gia chuyện làm ăn, thích du lịch chụp ảnh khắp nơi. Quần áo để mặc cũng lấy thoải mái là chính, hơn nữa còn có chút tùy ý.