-Cũng đẹp đấy chứ nhỉ!
Nó khoanh tay trước ngực ngắm nhìn thành quả, gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Tiếp theo là thổi bóng bay, cũng may là nó mượn được cái bơm xe đạp cuả bác Q bảo vệ không thì dù có phồng má trợn mắt, hít căng đầy lồng ngực cố mà thổi nó cũng chẳng làm mấy quả bóng bay đầy hơi lên được. Buộc xong mấy chùm bóng bay, nó để gọn vào một chỗ rồi lấy điện thoại lên
-Alô! Một giọng nữ vang lên
-Dạ con chào cô! Con là Bảo Nam, sáng nay con có đến quán để đặt bánh ạ!
-Ukm! Rồi rồi! Thế mấy giờ con đến lấy?
-20h! Có kịp không cô?
-Uầy! Sao lại có với chả không kịp, 5h chiều con đến lấy vẫn ok!
-Dạ! Hihi! Thôi cô giúp con ạ!
-Ukm! Bye con!
Nó tắt máy, cố lên chàng trai trẻ, kết băng kim tuyến nào! Khi đã trang trí khắp cái phòng chính giữa cho lộng lẫy một tí. Xong xuôi, giờ úp bát mì cho ấm dạ đã rồi làm gì thì làm. Vừa ăn nó vừa chắc mẩm e sẽ sung sướng và hạnh phúc cho mà coi, chỉ nghĩ thôi cũng làm nó cười một mình như thằng điên ý. Tưởng rằng một bữa tối hoàn hảo phải làm rất nhiều việc nhưng nó khô thấy thế, căng bụng rồi, giờ ngủ một giấc đã, lấy sức khoẻ để chiều chiến tiếp
4h chiều nó tỉnh dậy, vươn vai một cái cho sảng khoái rồi nó phi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt cho tỉnh ngủ. Xong nó lê xác vào bếp phanh phui đống đồ trong tủ lạnh mua từ trưa. Sau 2 tiếng, thức ăn đã khúc nào ra khúc đấy, chỉ chở lên chảo là ok. Giờ nó đứng lấy tay cạ cạ vào cằm suy nghĩ
-Chữ rồi, trang trí rồi, đồ ăn rồi, quà tặng có rồi, bóng bay rồi, bàn tiệc cũng ok rồi! Còn thiếu gì nữa nhỉ?
-A! Chết cha! Chưa mua hoa và nến!
Như nhà bác học vừa nghĩ ra thứ gì đó, nó búng tay một phát, vội vàng vào thay đồ rồi lao xuống nhà lấy xe phóng vụt đi. May quá 5 rưỡi chiều chợ hoa vẫn nhộn nhịp, nó tiễn lại chỗ to và nhiều nhất
-Cô gói cho con 1 bó 99 bông hồng không hơn không kém! Tí con qua lấy ạ!
-Ukm! Cô gật đầu
Nó quay đầu xe vô siêu thị gần đấy mua nến và một chai rượu vang, vâng lại là con số 99 cho những cây nến đỏ rực. Nó quay lại chỗ vừa nãy
-Hoa được chưa cô?
-Đây nè con!
Bà cô đưa ra 1 bó to tướng
-Tặng vợ hả?
-Dạ cô! Hihi!
Nó đón lấy bó hoa thơm ngát, gửi tiền, chào cô rồi nó rồ ga, trên đường về nó còn mua thêm rất nhiều bìa cứng nữa. Dính nến lên bìa rồi giăng ra khắp nhà. Buổi tối cuối cùng cũng đến, tắm giặt xong, nó lên xe đi lấy bánh, đến tiệm
-Con chào cô!
-Con là Bảo Nam phải không?
-Dạ!
-Ukm thế đợi cô một lát!
-Dạ được cô!
Cô cười rồi đi vào, sau đó cô ra ngay, trên tay là hộp giấy khá to
-Của con đây!
Nó gật đầu đón lấy rồi mở nắp ra
-Đẹp lắm cô ạ! Đúng là người đẹp thì làm bánh cũng đẹp! Hìhì! Nó gật đầu tỏ vẻ hài lòng
-Mới gặp có lần mà dẻo mỏ nha ông tướng! Đẹp trai mồm mép chết mấy cô rồi hả? Cô lườm yêu nó
-Cô quá khen! Hềhề!
Nó phổng mũi gãi đầu, còn cô thì cười thắt nơ lại cho nó
-Xong rồi đó con!
-Dạ! Con chào cô!
-Uk! Đi cẩn thận nhé con! Lần sau có gì phone cô nhá!
-Dạ!
Về đến nhà, nhìn đồng hồ 20h45, nó rút điện thoại ra gọi cho e
-Alô e nghe a yêu!
-A xin lỗi Cún con! Ở đây còn nhiều việc quá nên a về rất trễ! E là..a.!
-Dạ e hiểu rồi!
-Ukm! Noel vui vẻ e yêu!
-Dạ! Mà a có biết hôm nay ngày gì kô?
-24/12/2015, giáng sinh chứ gì nữa e!
Nói xong nó tí nữa bật cười
-Dạ thôi! A nhớ ngủ sớm ạ!
-Ukm! Yêu e!
-Dạ! E yêu a!
E tắt máy, giọng e buồn thiu, nó cười tủm rồi vô bếp nấu ăn và chờ đợi......