Ăn thử mấy miếng thịt kho tàu, Hoàng Phủ Tử Y vẫn chỉ cho sáu hoặc năm điểm như cũ. Trên thực tế, Hoàng Phủ Tử Y cũng không cảm thấy cô cho điểm quá thấp, chỉ là thực sự cầu toàn thôi. Nhưng đối với những người đang xem, điểm này thực sự rất thấp, cho nên có một vài người xem đã bắt đầu kêu oan giúp nhóm đầu bếp.
Kỳ thật tâm tình của hai vị đầu bếp cũng không vui vẻ cho lắm. Một tiểu minh tinh không biết từ nơi nào tới, không chỉ kén ăn, miệng lại rất độc, cho bọn họ điểm thấp như vậy, ngẫm lại cũng cảm thấy sốt ruột.
Đợt tỷ thí thứ hai kết thúc, lại đến phân đoạn khách quý biểu diễn, lúc này đây bốn vị khách quý chỉ có Thẩm Kiều Kiều ấn chuông trả lời, tuy rằng không hề có cơ hội cho việc tranh cướp gì xảy ra, nhưng cảm giác bây giờ rất là xấu hổ.
"Cầu được biết diện tích bóng ma tâm lý của Kiều Kiều!"
"Kiều Kiều không khóc, tổ tiết mục quá xấu tính rồi, rõ ràng là cố ý bắt nạt chị ấy nha."
"Ha ha ha, quá khôi hài."
Sắc mặt Thẩm Kiều Kiều cũng có chút khó coi, những người khác không tranh, cô lại một mình một người tự tranh, còn tranh đến hưng phấn như vậy, nhìn thế nào cũng có vẻ rất ngu xuẩn.
Có điều, may mà Thẩm Kiều Kiều cũng là đã chuẩn bị trước khi đến, lấy đàn violon sớm đã chuẩn bị tốt ra, kéo một khúc nhạc cho mọi người cùng nghe, trình độ không quá đặc sắc, nhưng đối với người bình thường mà nói, đã là rất khó có được, nên đã nhận được không ít tiếng vỗ tay của mọi người. Đánh giá trên mạng thậm chí đã xếp cô vào hàng ngũ minh tinh tài mạo song toàn, đương nhiên trong chuyện này cũng không thiếu được công của đội ngũ lăng xê.
Trận tỷ thí thứ ba là làm do nhóm đầu bếp tự do phát huy, hai vị đầu bếp cũng xuất ra bản lĩnh sở trường của mình. Hoắc sư phó làm thịt cua viên đầu sư tử* (*Ở Trung Quốc, thịt viên lớn thường được gọi là đầu sư tử, có kích thước từ 5 cm - 10 cm), Chu sư phó làm cá hoa quả phúc thọ, đều là những món chính rất nổi tiếng, khán giả xem đến nước miếng cũng sắp chảy ra.
Mà lúc này đây, rốt cuộc Hoàng Phủ Tử Y cũng cho điểm cao thêm được một phần, Hoắc sư phó bảy điểm, Chu sư phó sáu điểm, làm tâm tình hai vị sư phó đều tốt lên không ít.
"Đây là phân đoạn khách quý biểu diễn cuối cùng, bốn vị khách quý cũng không nên lại khiêm nhường nha." MC cười nói, trong lòng lại có chút lo lắng nhỏ, chỉ sợ lúc này bốn vị khách quý đều không ai ấn chuông trả lời, đến lúc đó không biết tổ tiết mục có thể xấu hổ đến mức nào.
Cũng may cục diện xấu hổ đó cũng không phát sinh, Hoàng Phủ Tử Y không nhanh không chậm ấn chuông trả lời, ba vị còn lại cũng không ai tranh với cô. Cục diện thoạt nhìn rất giống với vòng trước, nhưng cảm giác lại rất bất đồng, ngay cả khán giả cũng phát hiện ra.
"Tuy rằng đều là cục diện không có người tranh đoạt, nhưng Thẩm Kiều Kiều ra sức ấn một cái so sánh với Hoàng Phủ Tử Y không kiêu ngạo không siểm nịnh, thật đúng là...... Thảm không nỡ nhìn?"
"Ha ha ha, diện tích bóng ma tâm lý trong lòng Kiều Kiều nhất định bây giờ còn lớn hơn trước nữa, bệ hạ nhà ta thực quá đáng yêu đến mức khiến người ta tức giận mà, không tốt, không tốt đâu nha."
"Ai nha, rốt cuộc cũng đến phiên bệ hạ nhà ta biểu diễn, mỏi mắt mong chờ!"
"Bệ hạ, ngài muốn biểu diễn cái gì? Là vẽ tranh sao?"
Khán giả vẫn vô cùng chờ mong phần biểu diễn của Hoàng Phủ Tử Y, nhất thời trong khung bình luận đều là thảo luận về Hoàng Phủ Tử Y.
"Tiểu Y Y, xem ra các vị khán giả đều rất mong chờ màn biểu diễn của cô, rốt cuộc cô muốn biểu diễn cái gì vậy?" MC cười hỏi.
Tuy rằng đối xưng hô Tiểu Y Y có chút dị ứng, nhưng Hoàng Phủ Tử Y vẫn thật bình tĩnh trả lời nói: "Múa."
Vì nhân khí, Hoàng Phủ Tử Y cũng thật liều mạng, hôm qua cô vô cùng hào sảng tiêu phí hai mươi vạn "Giá trị nổi tiếng", dùng mười vạn để mua kỹ năng vũ đạo sơ cấp, mười vạn dùng để ở trong "Không gian ảo" luyện tập vũ đạo.
"A, Tiểu Y Y còn biết múa? Thật ngầu nha, tôi rất chờ mong, có phải mọi người cũng rất mong chờ hay không?" MC ra vẻ vô cùng kinh ngạc dò hỏi người xem, người xem cũng rất nể tình mà đáp lời anh ta.
Hoàng Phủ Tử Y vô cùng tùy ý chọn một đoạn nhạc, sau đó liền đi tới một bên sân khấu. Lúc mọi người đang nghi hoặc không biết cô muốn làm cái gì, thì thấy cô cởi giày ra, một đôi chân nhỏ nhắn trần trụi trắng nõn, bình tĩnh đi tới trung tâm sân khấu.
"Chân bệ hạ thật nhỏ quá đi, muốn sờ thử quá......"
"Chân bệ hạ có phải rất mát không, khi đạp lên người tôi chắc là cảm xúc rất tốt?"
"Các người sao lại có thể nói như vậy, tôi thật muốn nói bệ hạ đuổi hết tất cả các người ra khỏi hậu cung, chỉ chừa lại một mình tôi, mỗi ngày rửa chân cho bệ hạ!"
Khúc nhạc múa đầy kích động đột nhiên vang lên, Hoàng Phủ Tử Y lập tức nhảy lên theo tiếng nhạc, trước hết chỉ là những bước lướt chân đơn giản, cùng với vài động tác tay, nhưng rất nhanh sau đó liền thay đổi tiết tấu, dứt khoát lưu loát chuyển tay ra phía sau rồi chổng ngược lên, theo sau đó là một cú lộn ngược ra sau, sau đó lại bắt đầu xoay chuyển tiếp......
Khán giả xem đến hoa cả mắt, ngay cả vỗ tay cũng quên mất.
"Bệ hạ...... Đây là muốn theo tiết tấu ở trên trời sao?!"
"Tôi cảm thấy sắp tới chắc lại có một số lượng lớn nghệ sĩ không có cơm ăn!"
"Bệ hạ, từ nay về sau chị chính là sinh mệnh của em, em chỉ thích một mình chị!"
Theo động tác của Hoàng Phủ Tử Y, fan trên Weibo của cô cùng "Giá trị nổi tiếng" đều đang điên cuồng tăng lên, thậm chí còn liên quan đến ratings của tiết mục "Cùng ăn nào" này, cũng tăng thêm rất nhiều, làm đạo diễn phía sau màn vô cùng vui vẻ.
Một điệu múa này kết thúc, Hoàng Phủ Tử Y nhẹ nhàng xoa xoa trên đầu chính mình, nở một nụ cười tươi tắn với màn ảnh khiến cho sức sống bắn ra bốn phía.
"A a a! Chân trời góc bể, khắp thiên hạ này, chỉ có bệ hạ chị là đẹp trai nhất!" Các fan ở hiện trường đều có chút mất khống chế, điên cuồng gọi tên Hoàng Phủ Tử Y giống như sói tru.
Lúc kết thúc, Hoàng Phủ Tử Y còn chưa kịp rời đi, liền bị một đám fan vây quanh.
"Bệ hạ, ký tên cho chúng em đi, chúng em là fan não tàn của chị."
"Nữ thần, em rất thích chị, có thể ký tên cho em không?"
Một đám fan vây quanh Hoàng Phủ Tử Y kêu gọi, Hoàng Phủ Tử Y cười cười, nói: "Đừng chen lấn, từng người từng người thôi."
Hoàng Phủ Tử Y ước chừng phải ký tên tới hơn 50 lần, mới có thể đi ra khỏi vòng vây, nhìn khắp nơi, đã không còn thấy thân ảnh của Sở Ngao Dư, ngay cả các vị khách quý cũng đã rời đi từ lúc nào.
"Tử Y, Sở tổng chờ em ở bên ngoài, nói là nếu em muốn gặp anh ấy, anh ấy sẽ chờ, không muốn gặp, thì anh ấy trở về ngay." An Tuệ thấp bây giờ bên tai Hoàng Phủ Tử Y, giọng điệu đặc biệt quái dị, đại khái là vì không cách nào hiểu được thái độ của Sở Ngao Dư, bây giờ không tránh khỏi có chút khiêm nhường.
"Được, tôi đang đói bụng, vừa lúc có thể ăn một bữa khuya." Biết người kia không đi, Hoàng Phủ Tử Y âm thầm cảm thấy vui vẻ.
Khi Hoàng Phủ Tử Y đi theo An Tuệ tới bãi đỗ xe, xe của Sở Ngao Dư xe đã chờ ở nơi đó, cô cũng không đợi người mở cửa, đã trực tiếp đi tới, sau đó nói với An Tuệ và Tiểu Đinh: "Hai người đều trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai lại đến tìm tôi." Ngày mai "Lăng Lan Thiên Hạ" bấm máy, cô cũng phải đi đến đoàn phim bắt đầu đóng phim.
Đuổi đám người An Tuệ đi xong, lúc này Hoàng Phủ Tử Y mới nhìn về phía Sở Ngao Dư, mắt mang ý cười nói: "Cùng đi ăn bữa khuya được không?"
"Được." Ý cười trong mắt Sở Ngao Dư so với Hoàng Phủ Tử Y càng nhiều hơn, đối với lời mời của Hoàng Phủ Tử Y, căn bản là nửa chữ "không" cũng không có.
Mà ngay lúc Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Dư đi ăn khuya, trên mạng lại xuất hiện một ít công kích đối với Hoàng Phủ Tử Y.
Vì sao người mới mà lại chơi bài lớn như vậy, là năng lực siêu quần, hay là bối cảnh kinh người?
Người mới mà dám chơi lớn như thế, rốt cuộc là phải có bối cảnh như thế nào?
Giới giải trí sa đoạ, kim chủ mới của bình hoa xinh đẹp mới nổi lên này là ai?
Người mới, nổi tiếng, bối cảnh, kim chủ, một loạt từ ngữ đều có huyền cơ, tức khắc khiến cho không ít người chú ý. Mà trong hình của bài đăng này, Hoàng Phủ Tử Y dẫn theo người đại diện, trợ lý, cùng với chuyên viên trang điểm và vệ sĩ, thật đúng là rất có tư thế của một nhân vật lớn.