Cô tức giận định giơ tay lên tác ả một cái , nhưng ai ngờ Lục Thiên lại tới kịp lúc nắm tay cô lại . Lực hắn quá mạnh nên đã đẩy ngã cô .
Hắn nhìn cô bằng ánh mắt đầy căm ghét " Ai cho phép em động tay với Như Hoa , em càng làm vậy càng khiến anh hận em thêm thôi . Mau dừng lại tất cả hành động và suy nghĩ ngu ngốc của em lại đi , chúng ta sẽ không bao giờ quay lại với nhau được "
"Anh đủ rồi đó " Thiên Lâm từ đâu đi tới đỡ cô đứng lên " Chị có sao không ?"
Cô lắc đầu , bây giờ nước mắt cô chẳng thể rơi được nữa , cô thật sự mệt mỏi lắm rồi , cô không muốn vì hắn mà phiền lòng nữa . Cô không muốn giống những người phụ nữ mềm yếu khác , cô muốn mình phải trở nên thật mạnh mẽ
Cô bước tới , dơ tay lên tát thẳng vào mặt hắn trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người . Hắn quay qua nhìn cô bằng ánh mắt đầy phẫn nộ
Cô nhìn hắn bằng ánh mắt đầy khinh bỉ " Hàn Lục Thiên có lẽ sau hai năm , hình như anh bắt đầu bị mắc bệnh tự luyến có đúng không ? Ai nói tôi muốn quay lại với anh . Hôm nay tôi đến đây là để xin nghĩ việc "
Hắn định mở miệng nói gì đó nhưng bị cô chiếm mất lời nói " À , anh đừng nghĩ tôi nghỉ việc là vì anh nha . Không phải đâu đấy , tôi nghỉ việc là vì Thiên Lâm , anh ấy không muốn tôi làm ở đây nữa . Tôi và anh ấy đang yêu nhau " cô bước tới nắm lấy tay Thiên Lâm
Hắn nhìn qua Thiên Lâm đợi anh nói gì đó nhưng hắn không ngờ anh lại kéo Đường Hy đi .
Trên xe
"Sao chị lại đem em ra làm bia đỡ đạn ?" anh thật tức giận , anh không muốn tình cảm anh em của bọn họ bị rạn nứt chỉ vì một người phụ nữ
Lúc nãy cô rất mạnh mẽ , nhưng trước mặt anh cô lại rất yếu đuối " Chị xin lỗi , chị sai rồi " nước mắt cô từ từ rơi ra ,trời cũng đột nhiên có mưa
Nhìn cô như vậy khiến anh thật không đành lòng " Vậy em sẽ làm người yêu giả giúp chị khi ở trước mặt anh trai em"
Cô quay qua nhìn anh "Thật sao ?"
Anh lấy tay lau đi nước mắt cho cô " Thật , từ nay chị đừng khóc nữa . Đừng để em thấy những cơn mưa buồn đấy . Chị đồng ý với em chứ , chỉ cần chị hứa với em , thì em có thể đồng ý tất cả yêu cầu của chị . Vì lúc nào chị khóc trời cũng sẽ đổ mưa , em không muốn thấy cảnh chị khóc rồi trời đỗ mưa nữa "
Cô hít hít vài cái rồi gật đầu , dơ tay lên lau đi hết nước mắt của mình . Cô sẽ nghe lời anh , sẽ không khóc nữa . Cô quay qua nở một nụ cười thật tươi với anh
Nhìn cô như vậy , trên môi anh mới nở được nụ cười . Chắc chỉ khi ở bên cô thì anh mới có cảm giác vui vẻ như vậy
*Hết Chương 45*
Chương 46 : Nụ hôn bất đắc dĩ
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn