“Ân ” Ở trên người Nghiêm Tín Triệt vặn vẹo “Là cái gì…”
Hôn môi của hắn “Là thứ sẽ khiến cho Đồng nhi không đau nữa.”
Đầu ngón tay quệt lấy một ít, độ ấm lên cao, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt nhẹ nhàng đi ra, mùi vị kia… Nghiêm Tín Triệt lại trướng đại thêm vài phần, động tác cũng càng vội vàng xao động.
Thăm dò vào một ngón tay.
“A…” khí tức bất ổn, khẽ cắn môi dưới.
Cảm giác này… Thật kỳ quái ah, từ nơi ấy một cỗ cảm giác tê dại rơi vào thắt lưng, lại để cho hắn không khống chế được cong lên thân thế.
Nhìn người dưới thân thần sắc như si mê như say sưa, Nghiêm Tín Triệt không thể chờ đợi được lại thăm dò vào ngón tay thứ hai.
“Ân, đau…” Nỉ non, có chút nhíu mày, hô hấp càng ngày càng dồn dập, Thanh Đồng hoài nghi mình đây là làm sao vậy…
“Đồng nhi thoải mái không?” Ngón tay xoay ngược lại, ấn nhẹ.
“Ah… Hỏng mất…” Chặt chẽ ngậm lấy ngón tay “Triệt Triệt… Ngứa.”
Vừa rồi nghe thấy được mùi thơm Nghiêm Tín Triệt đã cảm thấy khô nóng khó nhịn, nghe xong Thanh Đồng nói ngứa… Ngày mai nói Thất làm mùi thuốc lá đi!
“Đồng nhi thích không?” Trên trán đã tụ mồ hôi, ẩn nhẫn khó chịu, rồi lại không dám quá nóng vội làm thương hắn.
“Ô ô… Triệt Triệt, Đồng, Đồng nhi thật là khó chịu…” Lung tung kéo quần áo Nghiêm Tín Triệt.
Thời điểm tìm được một mảnh lồng ngực rộng lớn nóng hổi, không chút do dự dán lên!”Ah!” Run rẩy, mông nhỏ uốn éo càng nhiều, nhẹ nhàng nức nở nghẹn ngào.
Nghiêm Tín Triệt vốn muốn một ngụm ăn mất tiểu yêu tinh, Thanh Đồng lại vô tình câu dẫn như vấn, nhịn nữa hắn cũng thành thánh nhân, mạnh mẽ cắm vào ba ngón tay!
“Ah! Đau quá ” Đôi mắt nhanh tràn ra nước mắt, ôm lại càng chặt.
Hôn tới khóe mắt hắn, thanh âm khàn khàn “Đồng nhi nghe lời, rất nhanh sẽ tốt.”