Đinh Mộng là một người thông minh nên khi nghe thấy những lời này của anh ta, tuy rằng trên gương mặt của cô ta hiện lên vẻ nghi ngờ nhưng mà cô ta cũng không hề nói gì mà chỉ mỉm cười với tôi và nói: “Thưa cô Lục, chào cô “Chào cô.” Tôi gật đầu và đáp lại.
Sau khi vào trong hội trường thì tôi thấy Tần Thiên Khải đã đến rồi, chị Vu đã l�
Thế nhưng tôi còn chưa kịp ngồi xuống thì đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc, đặc biệt là chiếc nón màu đen đặc biệt chói mắt kia, hình như là Bò Cạp.
Nhưng mà tại sao Bò Cạp lại ở nơi của ông cụ Triệu chứ?
Tôi nghiêng đầu và muốn xác định xem rốt cuộc bóng người kia có phải là anh ta hay không, nhưng mà trùng hợp lại có một nhân viên phục vụ đẩy chiếc bánh gato cao đến mấy tầng đến và trực tiếp chặn lại bóng người của anh ta.
Đến khi chiếc bánh được đẩy ra và tôi muốn nhìn lại một nữa thì bóng người kia đã biến mất rồi.
“Em nghỉ ngơi ở nơi này một chút.” Giọng nói của Lục Kính Đình kéo tôi từ trong mở suy nghĩ ra, anh xoa đầu của tôi rồi cầm ly rượu và đi về phía ông Đinh.
Tần Thiên Khải ngồi ở ghế sô pha cách đó không xa nhìn thấy Lục Kính Đình bước tới thì cũng đưa chị Vu đang theo sát anh ta đi tới.
Bộ quần áo dự tiệc của tôi không có túi, túi xách lại quá nhỏ nên không có mang theo điện thoại, Lục Kính Đình cũng không ở bên cạnh nên tôi chỉ có thể ngồi ở trên ghế sô pha và nhìn xung quanh một cách vô cùng chán chường.
Khi nhìn về phía cửa thì tôi lại nhìn thấy bóng người vô cùng giống với Bò Cạp một lần nữa.
Lần này tôi sợ rằng sẽ bỏ lỡ nên liền trực tiếp đứng dậy và đi theo bóng người kia ra phía cửa.
Thế nhưng tôi lại không ngờ rằng khi đi đến hành lang thì đụng phải Tôn Ly.
Vốn dĩ tôi không muốn nói chuyện với cô ta vì tôi chỉ cảm thấy những lời nói kia vừa không có ích mà lại phải phí sức để cãi cọ với nhau.
Đáng tiếc Tôn Ly lại không nghĩ như vậy, dường như cô ta cứ muốn gây chuyện với tôi nên liền trực tiếp mở miệng nói: “Vòng tay ở trên tay của cô từ đầu ra vậy, sao lại là vòng tay của tôi, cô trộm à?”
Tôi nhìn xuống ánh mắt của cô ta, lúc này tôi mới phản ứng trở lại khi nhìn thấy vòng tay ở trên tay mình.
Tôi lấy được vòng tay này từ trên bàn ở trong nhà của Chu Phong vào lúc trước, khi nãy lúc ra cửa liền tùy tiện cầm lấy vòng tay này rồi ra khỏi cửa, không ngờ rằng lại lấy phải chiếc này.
Thảo nào khi nãy cô ta cứ luôn nhìn chằm chằm vào tôi, tôi còn cảm thấy kỳ lạ, thì ra là vì vòng tay này.
Thế nhưng Tôn Ly nói rằng đây là vòng tay của cô ta, vì sao vòng tay của cô ta lại ở trong nhà của Chu Phong chứ.
Vả lại nếu như vòng tay này là vật của cô ta thì chắc hẳn những loại mỹ phẩm của phụ nữ ở trong nhà Chu Phong cũng thuộc về cô ta rồi, tôi lại nghĩ đến chuyện bây giờ cô ta đang ở cùng với ông cụ Triệu và Chu Phong lại được xem là con rể của ông cụ Triệu.....
Khi tôi nghĩ đến điều này liền khẽ cau mày lại, không biết có phải suy nghĩ của tôi đã quá u ám rồi hay không, nhưng tôi lại nghĩ rằng dường như sau khi nhà họ Tôn phá sản thì Tòn Ly đã trở thành tình nhân của chủ Phong trong bước đường cùng, Chủ Phong lại vì thế lực của nhà họ Triệu mà tặng cô ta cho ông cụ Triệu.
“Đây là vật của cô à?" Tôi hỏi lại một lần nữa và nhường mày nói: "Vật này là do Chu Phong tặng tôi đấy Thật ra không phải do Chu Phong tặng mà là do tôi trộm đi, tôi chỉ muốn lừa có ta một chút mà thôi.
“Cái gì? Chu Phong lại dám đưa món đồ của tôi cho cô à?" Tôn Ly vừa nói xong liền nhận ra mình đã lỡ lời và nhanh chóng nói lại: “Vậy thì có lẽ tôi nhìn nhầm rồi, đây không phải là vòng tay của tôi.
“Vậy sao?" Tôi cong môi là và nói: "Không phải là cô đánh rơi ở nhà Chu Phong sao? Cô và Chu Phong có mối quan hệ gì vậy?" “Tôi đã nói là tôi nhìn nhầm rồi, tôi còn có việc nên không có thời gian để trò chuyện với cô đâu..
Danh Sách Chương: