• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc xe bus lắc lư chạy, Tô Tố nghiên răng nghiến lợi ngồi ở ghế, miệng đen xì toàn giấy báo.

Cửa xe mở ra rồi lại đóng.

Đột nhiên, Giả Trịnh Kinh thốt lên một câu: “Tô tiểu thư, cô chẳng có tí giác ngộ nào cả!”

…….Họ Tô nào đó nắm chặt tay, răng nanh không ngừng cắn chặt môi, tự nhủ: ‘Phải nhẫn nhịn đồng chí tiểu Tô à, đây chính là lúc Đảng thử thách đồng chí đó!”

“Cô sao lại không nhường chỗ cho bác gái kia!”

Đồng chí Giả nói xong liền vội vàng đẩy Tô Tố ra, lắc mông chạy đến cửa sau, dắt theo một bà cô chưa đến bốn mươi tuổi.

“Bác gái à, xin mời bác ngồi!” Nói xong cười nhẹ để lộ ra hàm răng trắng bóc.

Bà cô được dắt đến nước mắt rơi lã chã, mùa xuân thứ hai của tôi còn chưa có đến, sao cậu lại gọi tôi là bác gái hả? ||||

“Mọi người xem đi, tinh thần giác ngộ của đồng chí giải phóng quân thật là tốt quá!” Đúng, đúng, đúng, quần chúng gật đầu đồng ý, không màng đến người thật sự nhường chỗ là Tô Tố.

Nhẫn nhịn nào, Tô Tố! Đây là sự khảo nghiệm đối với giác ngộ của đồng chí. Tay nắm chắc, răng nghiến chặt, Tô Tố không ngừng gào thét trong lòng.

“Đồng chí, cảm ơn cậu!” Bà cô sau khi ngồi vững miệng khẽ nhích nhích nói lời cảm ơn.

“Không cần khách sáo, không cần khách sáo.” Hai tay của đồng chí Giả đan vào nhau, nở nụ cười tươi như hoa rồi nói “Đây là lẽ đương nhiên mà.”

Thật là không thể nhịn được nữa rồi, lòng Tô Tố không ngừng gào thét: ‘người nhường chỗ là tôi, là tôi, là tôi mà, Giả tiên sinh, làm gì thì cũng phải có giới hạn chứ!’

Khóe miệng bà cô tiếp tục nhúc nhích, một lúc lâu sau mới nói: “Đồng chí à, tôi thực sự không thể ngồi tiếp nữa, tôi vốn dĩ đứng ở cửa sau là vì tôi phải xuống xe rồi.”

= =||||Khuôn mặt Giả Trịnh Kinh cứng ngắc, nặng nề gật đầu: “Vậy được, bác xuống xe đi để cháu ngồi.”

Cuối cũng Tô Tố cũng bạo phát, hét ầm lên: “Đồng chí Giả, anh không có chút giác ngộ nào hết, cái ghế đó là của tôi cơ mà!!!”

Mọi người trong xe đều chấn động, cả tập thể khinh thường họ Tô nào đó, muốn giành chỗ của đồng chí giải phóng quân, thật không biết xấu hổ!

Tô Tố khóc ròng, người này PASS, người này nhất định phải PASS! Đồng chí Thúy Ti à, tớ lại phụ lòng cậu lần nữa rồi. Cậu lại nhét anh ta vào kẽ răng đi thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK