• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Chết...!Chết người rồi! Cái cô gái kia treo cổ trên cây rồi!”“Cái gì?” Tiền Vệ Quốc hoang mang rối loạn vội khoác cái áo xuống giường, vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy xác nữ treo trên cây trong sân.Khuôn mặt của Tiểu Tuyết căng lên xanh tím, hai mắt đang trừng lên nhìn chòng chọc vào Tiền Vệ Quốc và Lý Tố, dáng vẻ của cô ta vô cùng đáng sợ.

Mười ngón tay của xác nữ thì máu thịt be bét, đây là vết tích giãy giụa trong đau khổ trước khi chết của cô gái.

Lý Tố sợ đến nỗi ngã uỵch ra đất mà không hề hay biết.

Hôn lễ đang yên đang lành, nhưng tân nương vừa qua cửa đã đột tử! Hơn nữa lúc chết còn mặc áo đỏ tự sát, vậy nếu nói theo cách mê tín thì đây chính là điềm cực xấu!“Vệ Quốc, ông nói...!phải, phải làm sao?” Lý Tố bị dọa sợ đến mức nói năng lắp bắp.Đầu óc Tiền Vệ Quốc trống rỗng, ông nhìn thi thể Tiểu Tuyết mà nói: “Trước tiên lấy thi thể nó xuống, không thể để người khác biết chúng ta làm chết người được! Bằng không sẽ có điềm xấu, con trai chúng ta về sau sẽ không thể cưới vợ được nữa.”Đã đến lúc này, mà Tiền Vệ Quốc còn ích kỷ chỉ nghĩ đến chuyện phải cưới vợ cho con trai.Hai người thương lượng xong, thì cố nén sợ hãi tìm cách lấy thi thể Tiểu Tuyết xuống khỏi cây.


Thừa dịp sắc trời còn sớm, bọn họ tranh thủ giấu thi thể đi, tuyên bố với bên ngoài là tân nương chạy trốn.

Tiền Vệ Quốc nghĩ đến chuyện không bao lâu nữa chính phủ sẽ cử người tới đây khảo sát, nên lo sợ chuyện bị bại lộ liền bắt đầu đi hối lộ mọi người trong thôn, để mọi người không đề cập tới chuyện rước dâu nhà mình, cũng cảnh cáo mọi người rằng một khi chuyện bị lộ, danh tiếng của thôn bị phá hủy, thì nhà nước sẽ không cho sửa đường nữa.Mọi người trong thôn nhận lễ xong, suy nghĩ đến chuyện sau này thì đều đồng loạt đáp ứng yêu cầu của trưởng thôn.

Nhưng không một ai biết vì một cô gái không quen không biết, mà họ đã mang đá tự đập chân của mình.

Bọn họ cũng không hề biết, mầm móng kinh khủng, chính từ lúc đó đã bắt đầu chôn xuống...Hai tháng đã trôi qua, hôm nay Lữ Thanh đang chạy bộ ở phòng tập gym thì trong đầu bỗng hiện lên dòng chữ bằng máu: Nhiệm vụ mới đã có, vui lòng đến Không Gian Quỷ Mộng lúc 00:00 đêm nay để xem nội dung nhiệm vụ.“A Khải, tao có nhiệm vụ mới!”“Cái gì? Anh đã có thông báo nhiệm vụ rồi á? Em có thấy đâu!” A Khải tạm dừng chạy bộ, hai người vội vàng mở điện thoại ra gửi tin.Lữ Thanh: “Tôi vừa mới nhận được nhiệm vụ mới, có ai giống vậy không?”Phạm Hoàn: “Tôi cũng nhận được.”Hàng Quang: “Em cũng vậy!”Lý Văn Kiều: “Người ta cũng vậy nè.”Dương Đình: “Cả em nữa.”...Thành viên trong khu thứ ba tham gia nhiệm vụ lần này có năm người.

Từ Chân gửi tin: “Lần này là nhiệm vụ lần thứ hai của mọi người, đừng lo lắng nhiều.

Đợi buổi tối gặp mặt nói rõ rồi tính tiếp.

Lữ Thanh, hy vọng em có thể dẫn dắt mọi người thành công trở về.


Cố gắng lên nhé!”Ban đêm, sau khi Lữ Thanh và A Khải trở lại phòng của mỗi người, vừa nằm xuống không bao lâu thì đã tiến vào mộng đẹp.

Chẳng bao lâu sau, cơ thể của hai người đã bị một lớp sương mù đen dày đặc bao trùm.“Chào mọi người!”“Anh Thanh, A Khải, hai người mau tới đây.

Sắp thông báo nhiệm vụ rồi!” Dưới sự thúc giục của Dương Đình, hai người tò mò đi tới trước tivi.“Ơ? Tôi cứ tưởng thông báo nhiệm vụ sẽ là bức tường máu kia chứ.

Giờ lại biến thành đẳng cấp thông báo trên tivi, lạ thế.” A Khải tò mò hỏi Từ Chân.“Bức tường và máu đỏ kia là cách chơi xấu của Không Gian, bình thường nó được dùng để dằn mặt người mới trong nhiệm vụ đầu tiên.

Sau khi kết thúc vòng chơi, nó sẽ không xuất hiện nữa.


Sau này nhiệm vụ của chúng ta đều hiện lên tivi này.”“Lẽ nào Không Gian phát triển theo từng thời kỳ, cách nó thông báo nhiệm vụ cũng đang thay đổi?” Lời nói của Lữ Thanh làm cho mọi người sởn cả tóc gáy.“Ý cậu là cái Không Gian này đã tồn tại từ trước đây rất lâu rồi?” Quý Thành Huy chẳng mấy khi mở miệng nói chuyện.“Đây chỉ là suy đoán của cá nhân tôi thôi.

Nhưng cũng không loại trừ khả năng này, có thể trước chúng ta cũng từng có rất nhiều người bị kéo đến đây để làm nhiệm vụ, nói không chừng đã có người thành công rời khỏi rồi cũng nên.” Câu này của Lữ Thanh quả nhiên đã mang đến hy vọng cho mọi người.“Nhiệm vụ tới rồi kìa!” Hàng Quang nhìn thấy tivi sáng lên, không khỏi căng thẳng nuốt một ngụm nước miếng.

Trong ánh nhìn chằm chằm của mọi người, màn hình tivi chuyển thành màu trắng lóa như tuyết, một dòng chữ đỏ tươi hiện ra:Kẻ Phá Mộng, chào mừng đến với Không Gian Quỷ Mộng.

Sau đây, các vị Kẻ Phá Mộng hãy dùng thân phận chuyên viên khai phá của nhà nước đến thôn Xuất Vân.Yêu cầu của nhiệm vụ: Tìm ra nơi giấu xác của cô dâu Miêu Ngọc Tuyết đã đột tử trong vòng 5 ngày thì nhiệm vụ thành công..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK