Kỷ Ninh không ngờ mình có thể nổi lên nhờ phỏng vấn kiểu này.
“Nổi rồi!” Tống Du đột nhiên ngồi bật dậy, đè lên vai Kỷ Ninh, “Cậu biết đây là thời điểm gì không?”
Câu hỏi bất ngờ khiến Kỷ Ninh mơ hồ, “Cái gì?”
“Thời cơ tuyệt vời để dốc sức PR và đính chính tin đồn.”
Tống Du cầm lấy điện thoại dành riêng cho “Bộ Máy Làm Sáng Tỏ Tin Đồn” mà mình quản lý, bắt đầu khoe các chủ đề PR bài phỏng vấn, tiện thể mượn bài phỏng vấn bác bỏ các tin đồn giả dối, không tồn tại.
Fan cũng PR rầm rộ trên trang chính hot search, trước đó đã làm các video PR khác nhau tung ra ngoài.
【Thân xác xinh đẹp ở đây, tâm hồn “mặn mà” không thể thiếu. Kỷ Ninh, chấp hết hình gốc của camera thường, sắc đẹp tuyệt trần không cần mở đến cấp độ mười. Lúc trầm tĩnh có thể là nàng tiên đoan trang, lúc tăng động có thể đùa nghịch trong buổi phỏng vấn. Lọt hố vẫn hời, không chèo hối hận cả năm!】
… Đôi khi cô cảm thấy mình phải học hỏi cách tâng bốc tuyệt diệu này của fan.
Vốn dĩ Kỷ Ninh còn muốn xem thêm vài thứ fan làm, nhưng không thể chống lại cơn buồn ngủ, cầm điện thoại rồi ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau thức dậy, cô phát hiện WeChat có vài tin nhắn đều nói về hot search bùng nổ bất ngờ của cô. Trác Cống còn hỏi có phải cô muốn gây cười đến chết không.
Xem ra hot search của tối qua vẫn rất sốt dẻo.
Cô không kịp trả lời, thu dọn đồ đạc đi xuống lầu. Cả ngày hôm nay phải quay phim, buổi tối phải tham gia một hoạt động giải trí.
Về việc tăng thêm bao nhiêu fan trong một đêm, Nặc Nặc đã nói cho cô biết sau khi quay xong phân cảnh.
Cuối cùng Nặc Nặc còn xúc động, “Thiện cảm của người qua đường về chị tăng lên khá nhiều, bằng không khu bình luận đã sớm bị thành phần anti chiếm giữ, làm sao có thời gian cho người qua đường cười to chứ.”
Nếu cẩn thận nhớ lại sẽ có thể nhận ra thiện cảm của người qua đường từ từ tăng lên là vào lúc ban đầu 《Hoa Hồng》 được khen ngợi.
Dĩ nhiên tình hình hiện tại không thể tách rời các đính chính tin đồn làm dữ liệu, nhưng quan trọng nhất vẫn là cô có tác phẩm chống đỡ —— Dữ liệu là sức mạnh của độ nổi tiếng, tác phẩm là sức mạnh của diễn viên.
Trước đây cô không có nhiều fan, chỉ có một vài tác phẩm, lúc bị dìm đã không theo kịp bộ phim phát sóng. Cuối cùng bây giờ cô được chứng kiến tình thế rõ ràng, quả thật là may mắn. Cô bắt đầu có được hai loại sức mạnh này.
Thời gian của hoạt động buổi tối không lâu, bảy giờ rưỡi đến chín giờ rưỡi, Kỷ Ninh lên xe mới bắt đầu chọn quần áo.
“Đây là hàng tài trợ mà nhà T đưa tới, có hai bộ, chị có thể vào trong chọn bộ mình thích.” Nặc Nặc nói.
Bây giờ cô đã hợp tác với nhà T, có nhiều hoạt động sẽ được nhà T tài trợ lễ phục. Quần áo tài trợ giống như sản phẩm mới hoặc kiểu dáng kiệt tác nổi bật của nhà thiết kế, mang đến sự nổi tiếng phụ thuộc vào mức độ thể hiện của cô.
Kỷ Ninh kéo dây khóa túi đựng ra, phát hiện một bộ là kiểu dáng chữ V hở ngực, một bộ là chữ V hở lưng.
Hiển nhiên cô chọn bộ chữ V hở lưng.
Làn da cô trắng, lưng cũng trắng nõn, sau khi mặc bộ lễ phục này vào càng thể hiện sự độc đáo khó diễn tả.
Hôm nay Lâm Lạc Tang cũng tham gia hoạt động này với tư cách là ca sĩ. Lâm Lạc Tang được mời đến hát ca khúc mở màn, cho nên đã đến rất sớm.
Kỷ Ninh vừa xuống xe đã đi vào hậu trường tìm cô ấy, đúng lúc bắt gặp cô ấy đang đeo bông tai.
Trước đây công ty để Lâm Lạc Tang đi theo con đường cơn gió thanh khiết, là con đường mà hầu hết 95% nữ minh tinh trong giới đều đi theo. Thế nhưng con đường này lại rất lãng phí khuôn mặt vừa trong sáng, vừa quyến rũ của cô ấy.
Lần đầu xuất hiện sau khi kết hôn, Lâm Lạc Tang thành công khiến tất cả khán giả kinh ngạc vì mái tóc xoăn quyến rũ và lối trang điểm lạnh lùng. Sau khi kết hôn, định hướng đang đi càng thích hợp với cô ấy hơn, sự nghiệp cũng chuyển biến rõ rệt.
Hôm nay cô ấy vẫn để tóc xoăn, nhưng không diêm dúa chút nào. Khuôn mặt trong sáng phù hợp với phong cách lạnh lùng, phảng phất phong cách của những người đẹp Hồng Kông trước đây.
Kỷ Ninh ngồi xuống bên cạnh cô ấy, “Còn bao lâu bắt đầu diễn?”
“20 phút nữa.” Lâm Lạc Tang hỏi: “Cậu chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi.”
Hai người trò chuyện vài câu, Kỷ Ninh nghe nói chồng Bùi Hàn Chu của Lâm Lạc Tang cũng tới đây.—— Mặc dù đã kết hôn, nhưng hình như giữa bọn họ không có nhiều tình cảm, suy đoán ngoài đường cũng là tin đồn khắp nơi.
Bùi Hàn Chu vừa vào phòng nghỉ ở hậu trường thì sắc mặt đã hơi xấu, khóa cửa lại, ngồi ở đó giống như cái máy lạnh, không nói câu gì. Kỷ Ninh vô cớ kiềm nén theo, nghe thấy có người sau lưng khẽ bàn tán: “Chắc chắn là hôn nhân hình thức, cô xem Bùi Hàn Chu không thèm liếc nhìn cô ta lần nào.”
Mãi đến 10 phút sau, thư ký đưa một hộp nhỏ tới. Bùi Hàn Chu cầm lấy, đưa cho Lâm Lạc Tang, bảo cô ấy đi thay. Lúc này Kỷ Ninh mới nhận ra chuyện gì đó.
Hôm nay Lạc Tang mặc lễ phục chữ V hơi hở ngực, có lẽ Bùi Hàn Chu không vui vì chuyện này chăng?
Ba người đi đến đại sảnh. Lúc Lâm Lạc Tang bị ông chồng nhà mình kéo đi đã lặng lẽ quay đầu lại, than phiền với cô bằng khẩu hình: “Thấy không? Phụ nữ đã kết hôn là đây.”
“Thôi đi.” Kỷ Ninh nhíu mũi, “Cậu còn có chồng, như mình mặc cái gì cũng chẳng có người quan tâm.”
Chưa đấu khẩu hình xong, sau lưng vang lên một giọng nói hơi không vui. ——
“Em đang mặc cái gì?”
…?
Kỷ Ninh bỗng quay đầu lại, lúc nhìn thấy Kỷ Thời Diễn còn ngẩn ngơ, “Hả?”
Cô còn chưa xoay người sang, anh đã có thể thấy rõ tấm lưng nõn nà dưới mái tóc dài che phủ.
Nếu biết trước thì lúc đó sẽ không giới thiệu cô cho nhà T. Thiết kế này là thứ gì đây?
Yết hầu của người đàn ông chuyển động, câu nói sinh động trong cổ họng vỡ vụn rồi được gây dựng lại, cuối cùng chỉ có thể nói ra một câu không đầu không đuôi: “Mặc như vậy không lạnh hả?”
“Vẫn ổn.” Kỷ Ninh trả lời: “Bên trong có bật máy sưởi, không lạnh lắm.”
Cô vừa trả lời xong, Trác Cống cũng đi tới từ sảnh kế bên.
Cậu ta không nhìn thấy Kỷ Thời Diễn, chạy thẳng về phía Kỷ Ninh, nụ cười trên khuôn mặt hơi tủi thân, “Tại sao em không trả lời tin nhắn WeChat của tôi?”
Kỷ Thời Diễn bên cạnh càng nhíu mày sâu hơn.
WeChat? Đang yên đang lành, không học thuộc lời thoại lại trò chuyện gì trên WeChat?
Kỷ Ninh quay sang Trác Cống, giải thích: “Hôm nay quá bận, thực sự không có thời gian.”
Cuối cùng chân mày của người đàn ông hơi giãn ra, vì nghĩ đến khi mình nhắn tin, hình như cô vẫn trả lời.
Cách đối xử hơi khác biệt này mang đến niềm vui nho nhỏ cho anh.
Trác Cống nhún vai, “Được rồi, tạm tha thứ cho em.”
…
Trước khi hoạt động bắt đầu, màn hình lớn ở hai bên bắt đầu phát phim quảng cáo.
Trác Cống đứng bên trái Kỷ Ninh, Kỷ Thời Diễn đứng bên phải cô.
Kỷ Ninh nhìn màn hình bên phải, phần lưng vừa vặn hướng về phía Trác Cống.
Kỷ Thời Diễn liếc nhìn sang, nhận ra nếu lúc này Trác Cống nhìn về phía Kỷ Ninh sẽ thấy chút gì đó.
Vì vậy anh nói với Kỷ Ninh: “Hay là nhìn qua màn hình bên trái đi.”
Kỷ Ninh nhín chút thời gian trả lời anh, “Sao vậy?”
“Màn hình lớn, chất lượng hình ảnh tốt.”
Kỷ Ninh xoay sang bên kia xem thử, loáng thoáng suy nghĩ hình như cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Chẳng mấy chốc, hai màn hình bắt đầu phát nội dung khác nhau. Bên phải có MC mà Kỷ Ninh thích, cô lại quay sang bên phải.
Trác Cống cũng định quay sang bên phải.
Thanh niên Kỷ nhanh tay lẹ mắt cởi áo khoác của mình ra, trước khi Trác Cống xoay người sang đã vội vàng phủ lên lưng của Kỷ Ninh.
“Rất lạnh, mặc vào đi.”
HẾT CHƯƠNG 43