Khoảng thời gian này, Vương Đình Hi rất bận rộn.
Một tuần chỉ gọi về cho Thẩm Lạc Ngưng hai ba lần.
Thẩm Lạc Ngưng biết anh làm nhiệm vụ nên không chủ động gọi đến làm phiền anh.
Hôm nay, là buổi đấu giá từ thiện mà Thẩm Ý Thi từng nói.
Vì để quan sát nhất cử nhất động của Bạch Ưng nên Thẩm Lạc Ngưng cũng đến.
Bức tranh được Bạch Ưng đấu giá quả thực là một bức tranh cô từng vẽ.
Không biết bằng cách nào mà cô ta đã lấy được nó.
Ngày hôm nay, Thẩm Lạc Ngưng quyết định sẽ vạch trần thân phận của cô ta.
"Alex" Thẩm Lạc Ngưng đang đứng cùng nhà họ Thẩm thì Alex đi đến.
"Lạc Ngưng" Alex vui vẻ cười nói.
"Cháu chào ông Thẩm, chào cô Thẩm.
Cháu là Alex, bạn của Lạc Ngưng.
" Alex lễ phép chào hỏi Thẩm Lão Gia cùng Sở Vân Dung.
"Chào cháu" Thẩm Lão Gia vui vẻ chào hỏi.
Sở Vân Dung cũng cười cười gật đầu thay lời chào.
Thẩm Ý Thi nhìn thấy Alex thì khinh thường ra mặt.
Cô ta lườm Alex một cái.
Alex ánh mắt nhạy bén nên liền nhìn ra được ánh mắt của Thẩm Ý Thi nhưng anh làm như không thấy, cứ vậy bỏ qua.
Trong mắt anh, Thẩm Ý Thi không đáng để anh để ý đến.
" Đây là quản lý của Bạch Ưng đây sao? Tôi nghe nói anh hay tự ý lấy tranh của cô ấy đem bán cho người khác" Thẩm Ý Thi thấy Alex không để ý đến mình thì cất giọng chế giễu.
"Cô là...?" Alex nghe Thẩm Ý Thi nói thì quay sang hỏi.
" Tôi là Thẩm Ý Thi.
Chị gái của Thẩm Lạc Ngưng" Thẩm Ý Thi kiêu ngạo trả lời.
"Thì ra là con gái nuôi của nhà họ Thẩm sao? Tôi thất lễ rồi" Alex làm như vô tình không biết.
Anh cố ý nhấn mạnh ba chữ "con gái nuôi" cho Thẩm Ý Thi nghe.
"Anh..." Thẩm Ý Thi là người thông minh nên liền nhận ra Alex cố tình nói như vậy.
" Ồn ào cái gì? Đi thôi" Thẩm Lão Gia lên tiềng cắt ngang cuộc nói chuyện giữa Thẩm Ý Thi và Alex.
Trên sân khấu, những món đồ đấu giá lần lượt được bày ra.
Tất cả mọi người có mặt đều tranh nhau muốn thu mua.
Nhiều người đến vì bức tranh của Bạch Ưng.
Bức tranh của Bạch Ưng được đem ra đấu giá cuối cùng.
Mọi người đều xôn xao muốn mua về.
Bạch Ưng rất nhanh bước lên sân khấu giới thiệu bức tranh của mình.
Cô ta đang nói say mê thì một giọng nói vang lên.
" Cô ta không phải Bạch Ưng"....!Ừm, đó không ai khác ngoài Alex.
Phóng viên cùng các hoạ sĩ dưới khán đài đều xôn cả lên.
"Anh Alex.
Anh nói vậy là có ý gì? Nếu cô ấy không phải là Bạch Ưng thì là ai?" Một phóng viên phấn khích nhào lên phỏng vấn Alex.
" Bạch Ưng thật sự của chúng ta lsf người đang ngồi dưới khán đài kia" Alex đưa tay chỉ về một hàng ghế đầu.
Đó là hướng của Thẩm Lạc Ngưng đang ngồi.
Tất cả ống kính rất nhanh đều chỉa về hướng Thẩm Lạc Ngưng.
Cả nhà họ Thẩm đều có chút bất ngờ cùng kinh ngạc.
"Xàm ngôn cái gì?Sao lại là cô ta được? Bạch Ưng cô ấy đang ở trên sân khấu kìa.
Tôi có thể làm chứng"Thẩm Ý Thi nhanh chóng bật dậy làm chứng.
Có chết cô ta cũng không tinThẩm Lạc Ngưng là Bạch Ưng.
Thẩm Lão Gia cùng Sở Vân Dung thấy hành động của Thẩm Ý Thi thì vô thức nhíu mài.
Họ không đồng ý cách xử sự của Thẩm Ý Thi.
Dù dì Thẩm Lạc Ngưng cũng là em gái cô.
Cô thà tin người ngoài chứ không đứng về phía em gái mình.
Thẩm Ý Thi nói xong mới nhận ra mình hơi lỗ mãn nên liền ngoan ngoãn ngồi xuống ghế.
Bạch Ưng trên sân khấu khi bị Alex vạch trần thì nét mặt có chút thay đổi nhưng cô ta vãn rất bình tĩnh.
"Alex.
Bình thường tôi đối xử với anh rất tốt.
Sao anh lại vu khống tôi?" Cô ta bình tĩnh hỏi.
"Giả mạo vẫn mãi là giả mạo.
Công sức cô ấy bỏ ra từ lúc đến giờ mới được như ngày hôm nay.
Cô muốn chiếm là chiếm à? Định không làm mà đòi có ăn sao?" Alex cười khinh nói.
Bên dưới các phóng viên cùng các hoạ sĩ có người thì tin lời Bạch Ưng cho rằng Alex vu khống Bạch Ưng.
Có người thì tin lời Alex cho rằng Thẩm Lạc Ngưng ngồi dưới kia mới là Bạch Ưng thật sự.
Một hoạ sĩ trong ngành bước ra nói.
"Hay là cho cô Hai nhà họ Thẩm cùng Bạch Ưng trên sân khấu cùng vẽ tranh đi.
Ở đây có rất nhiều người sưu tầm tranh của Bạch Ưng.
Chắc chắn sẽ biết được đâu là thật, đâu là giả"
" Đúng vậy.
Ý hay, ý hay" Một người khác cũng tán thành ý của hoạ sĩ đó.
"Được.
Tôi đồng ý" Bạch Ưng trên sân khấu liền đồng ý.
Thẩm Lạc Ngưng thấy vậy thì đứng dậy rời khỏi hàng ghế bước lên sân khấu.
Cả hai rất nhanh đều tập trung để vẽ bức tranh của mình.
Bên dưới vẫn còn bàn tán.
Một nhóm thì nghĩ Bạch Ưng là Thẩm Lạc Ngưng.
Một bên thì ngược lại, nghĩ rằng Bạch Ưng mới là Bạch Ưng.
Rất nhanh, cả hai bức tranh đều hoàn thành.
Tranh của Bạch Ưng vẽ một ngôi nhà nơi vắng vẻ nhưng vạn vật lại vô cùng mê người.
Nhìn vào bức tranh ta thấy được sự nổi trội, sinh động của thiên nhiên và không thiếu đi sự thanh bình nơi làng quê.
Nhìn bức tranh của Bạch Ưng một nhóm người liền khẳng định cô ta chính xác là Bạch Ưng.
Tiếp đó là bức tranh của Thẩm Lạc Ngưng.
Tranh cô vẽ cảnh một bờ biển vào rạng sáng.
Mặt trời từ lòng biển đang nhô lên từ từ.
Trên bờ biển có một cặp nam nữ đang ngồi cạnh nhau ngắm mặt trời mọc.
Cảnh vật hữu tình, có người có cảnh đẹp.
Không gì sánh bằng.
Bức tranh mà Thẩm Lạc Ngưng vẽ là cảnh hôm giao thừa, Vương Đình Hi lái xe đưa cô ra bờ biển ngắm pháo hoa sau đó đón mặt trời mọc.
Nhiều người nhìn vào bức tranh của Thẩm Lạc Ngưng mà thấy ngọt ngào không thôi.
Nhưng đây không phải là phong cách vẽ của Bạch Ưng.
" Thẩm Lạc Ngưng cô ta không phải là Bạch Ưng đâu.
Đừng để bị cô ta dắt mũi" Một phóng viên hét lên..
Danh Sách Chương: