Nếu như cơ thể có tình huống khác thường, ví dụ như đã từng có dấu vết chỉnh sửa gen, cho dù là sống hay chết, báo động nhắc nhở cũng sẽ vang lên, đèn chỉ thị sẽ biến thành màu đỏ cảnh giác.
Trước mắt bao người để lộ việc gen đã bị chỉnh sửa, chỉ nghĩ thôi cũng thấy kích thích. Yên đại giáo sư lo lắng những người trẻ tuổi này… nhất là sinh viên của anh sẽ không chịu nổi.
Huống chi anh vẫn chưa tra ra án nổ, anh ở ngoài sáng địch ở trong tối, nhanh như thế mà đã tuyên bố “thân phận tôi không rõ”, anh thì cũng không sợ, chẳng qua là không cần phải gây phiền toái cho mình quá sớm thôi.
Nhưng cửa cũng đã mang đến trước mặt anh rồi, Kane lại là một tên đầu gỗ không nói tình cảm riêng tư, làm thế nào mới tránh được lúng túng đây…
Yên Tuy Chi chống cằm, ngón tay mang khớp không nhanh không chậm đánh nhịp, khóe miệng còn mang một nụ cười nhạt lễ phép, hoặc đứng hoặc ngồi trong đám người, tư thế của anh rất ung dung buông lỏng, không nhìn ra khác thường chút nào.
Chỉ cần không nói chuyện với anh, tuyệt đối sẽ không biết anh đang thất thần.
Bộ dáng kia ở trong mắt những người không biết chuyện đương nhiên là không có vấn đề gì, chỉ coi anh là thực tập sinh ngoài cuộc, trong lòng không có gánh nặng.
Nhưng Cố Yến lại khác.
Lúc hắn vừa vào học viện pháp luật, trở thành sinh viên của Yên Tuy Chi, thật sự cũng đã bị khí chất của viện trưởng lừa gạt, luôn cho rằng anh đã chuẩn bị tốt mọi thứ nên tới bây giờ đều không hốt hoảng hay nóng nảy.
Phàm là người sống luôn thở thì sẽ có lúc sai sót, làm sao mọi chuyện có thể ở trong dự đoán thật sự được?
Sau đó chung sống lâu, hắn mới biết — không phải ngài viện trưởng này đều chuẩn bị được hết mọi thứ, mà cho dù có chuẩn bị hay không, anh vẫn luôn giữ cái dáng vẻ mưa gió bất động kia.
Quỷ mới biết anh lấy tự tin ở đâu ra.
Cố Yến liếc nhìn Yên Tuy Chi nhẹ nhịp tay ngón tay, đó là động tác rất nhỏ mỗi khi Yên đại giáo sư suy nghĩ, nhưng lại không có ai quen thuộc.
Dẫu sao năm đó không có nhiều sinh viên đi vào phòng làm việc viện trưởng, lại càng ít người hay thất thần trong đợt khóa đề, có thể thấy một vị viện trưởng xuất thần trầm tư, cơ bản đều có thể xưng là cá Koi(*) luôn.
(*) Ý chỉ người may mắn. Cá Koi tượng trưng cho sự may mắn ở Trung Quốc.
Cố Yến chính là một con cá Koi.
“Lin, Danny, đến giúp tôi một tay, mang hai cánh cửa kiểm tra này vào.” Kane chỉ huy cấp dưới của mình, đồng thời còn không quên dặn dò mọi người trong biệt thự không nên tùy tiện rời đi, chốc lát nữa sẽ có thể công khai đo lường, dưới sự làm chứng của mọi người, kết quả còn đáng sợ hơn thông tin nhiều.
Đây là thứ Kane để ý nhất.
Cố cá Koi liếc mắt nhìn nhân viên cảnh sát đang bận rộn, mở giao diện thông minh gửi tin cho một người bạn.
[Có cách nào để làm xáo trộn kết quả nhanh nhất giống như thiết bị kiểm tra an ninh không?]
Là một luật sư, gặp phải vụ án quái lạ, trong đó cũng sẽ có đủ những nội dung chuyên môn liên quan.
Trong nghề luôn có những kĩ thuật chuyên môn, cho nên luật sư thường đi tìm các chuyên gia hỏi về vấn đề chuyên nghiệp của vụ án, lấy một ít khả năng xảy ra hoặc khả năng có thể thay đổi.
Cố Yến đương nhiên không ngoại lệ.
Đối phương nhận được tin này thì không cảm thấy kỳ quái chút nào, cho rằng Cố đại luật sư đang suy luận chi tiết một vụ án nào đó, cho nên trả lời hai câu rất nhanh:
[Dĩ nhiên có thể.]
[Là hỏi cái cách lặng lẽ, thần không biết quỷ không hay đó sao?]
Cố đại luật sư nhìn hai cái tin này, luôn cảm giác hình như mình đang làm thủ đoạn gì đó mà người ta không nhận ra.
Hắn nhàn nhạt “chậc” một tiếng, nhìn lướt qua một vị chuyên tìm phiền toái cho hắn, lại thu hồi ánh mắt, mặt không thay đổi gõ chữ:
[Đúng, công cụ có thể dùng vô cùng có hạn, có lẽ chỉ có máy thông minh, thời gian cũng rất có hạn, trong vòng ba phút.]
Đối phương trả lời rất nhanh:
[Nếu như cậu mô phỏng lại tội phạm không có đồng bọn, vậy hẳn phải là một hacker cao cấp, có lẽ trình độ chỉ kém tôi một chút.]
Cố · tội phạm · Yên: “…”
Trên lý thuyết hắn có đồng bọn, hơn nữa đối phương còn là tội phạm chính, cùng lắm thì hắn chỉ là đồng mưu thôi.
Nhưng thật đáng tiếc, lá gan tên đầu sỏ kia quá to, chẳng có tính tự giác nào cả, có thể còn muốn vào tù nữa.
Cố Yến hỏi người bạn kia có thể biểu diễn năng lực chuyên nghiệp về phương diện này của mình không, lúc này sẽ thực hành ý tưởng đó.
Một phút sau, Cố Yến nhận được một văn kiện thủ tục rất nhỏ.
Theo sát phía sau là tin của đối phương:
[Nhận được tin của tôi chưa? Bây giờ cậu có thể thử nghiệm một chút. Mở tài liệu này ra, hàng thứ sáu có “tìm kiếm tín hiệu gần đây”, nếu như bên cạnh cậu có mấy trò vui như cổng kiểm tra an ninh thì máy thông minh của cậu sẽ tự động kết nối với nó. Nếu hiện lên chữ “hoàn thành” thì hàng cuối cùng sẽ cho ra một chữ “E”, nếu kết quả kiểm tra là “lỗi” thì sẽ cho chữ “R” và một kết quả kiểm tra ngẫu nhiên, đưa vào trong ô trống thì sẽ nhận được kết quả ngược lại.]
Cố Yến nhìn nội dung phản tác dụng dị thường này, vẻ mặt lại vô cùng bình tĩnh.
Có người bạn nói gió chính là mưa, không nói hai lời trực tiếp hành động đúng là không tệ.
[Trước khi thử nghiệm phải đảm bảo cậu sẽ không bị mời đi đồn cảnh sát đấy.]
Đối phương lại gửi tin tới.
“…”
Thật xin lỗi, chính là muốn làm thử dưới mắt cảnh sát đó.
Cố đại luật sư ngay cả mí mắt cũng không có nhúc nhích, định trực tiếp bắt đầu làm.
Cảnh sát trưởng Kane đã dẫn cấp dưới sắp xếp cửa kiểm tra xong, cũng đã chuẩn bị bản ghi chép đầy đủ.
“Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một chút được không?” George · Manson giơ tay.
Nếu quả thật có một ít sự thay đổi trên thân thể, cũng không phải đi WC một chuyến là có thể giải quyết được.
Đối với điều này, cảnh sát trưởng Kane vô cùng yên tâm. Cho nên hắn chỉ nhún vai một cái nói: “Cứ tự nhiên. Như vậy thì bắt đầu từ quý cô này đi.”
Sau khi George · Manson đề xướng ra vấn đề này, mấy người khác cần đi vệ sinh trong phòng khách cũng đều đứng lên.
“Vậy tôi cũng đi một chút đi, xem ra không kết thúc trong chốc lát được.”
“Tôi cũng đi.”
“Xin lỗi, tôi xuống bếp rót cốc nước.” Trong những tiếng người vụn vặt, Yên Tuy Chi vẫn luôn ngồi yên cũng giơ tay lên.
Anh vừa mở miệng, Cố Yến liền nâng mắt lên.
Không thể trách hắn nhạy cảm, chỉ tại người nào đó cho tới bây giờ không phải người biết thân biết phận gì. Vào lúc này đi phòng bếp làm chi?
Cố Yến hơi nhíu mày.
Yên Tuy Chi đứng dậy đúng lúc đối mặt với ánh mắt của hắn, vô cùng thản nhiên cười với hắn một cái, sau đó đi về phía phòng bếp.
Trên thực tế, Yên đại giáo sư đột nhiên có một suy nghĩ.
Một suy nghĩ chưa thử nhưng lại rất thú vị. Vô cùng đơn giản, anh cũng không dám bảo đảm sẽ có tác dụng, nhưng nếu như thành công…
Khả năng hiệu quả có thể sẽ… có một chút tổn hại.
Ngại quá, ông bạn Kane chuyên nghiệp ạ.
Yên Tuy Chi không nhanh không chậm cầm cốc thủy tinh rỗng đi về phía phòng bếp, trong lòng nói một câu áy náy, trên mặt lại không có tí sám hối nào, đúng là một tên vô sỉ.