Một mặt khác hắn cũng đang cảm thấy bất an nhưng hiện tại không còn cách nào khác, bản thân hắn không thể rời đi vị trí của mình dưới ánh mắt của rất nhiều thầy cô như thế này. Hắn cố gắng áp chế cảm giác bất an của mình và bình tĩnh nhìn Mạnh Như đang bước lên khu vực thi đấu.
Mạnh Như thong dong cầm bút đến bên cạnh Phan Việt, cậu bạn này vẫn đeo cặp đít chai như mọi ngày khi thấy Mạnh Như đến thì lộ ra biểu cảm thắc mắc và vỡ lẽ.
Chậc chậc không lẽ nhà trường bị điên mà cho Mạnh Như tham gia thi đấu, đối thủ trường bên có ai mà không nằm trong top 5 của các trường chứ, không lẽ Mạnh Như này thâm tàng bất lộ?
Mạnh Như không để ý đến mấy suy nghĩ vớ vẩn của những người khác, cô đến bên cạnh Phan Việt và ngồi xuống chào hỏi nữ sinh bên cạnh, đây là đóa hoa khác ngoài nữ chính mà có thể chen vào top 5 này để thi đấu thì có thể nói là rất có thực lực và đáng để lưu tâm.
Mạnh Như hứng thú nhìn qua bên khán đài thấy sau khi bản thân rời chỗ của Tần Phong có rất nhiều nữ sinh bắt đầu mon men đến gần tuy rằng họ vẫn giữ một khoảng cách nhất định nhưng vẫn khiến tên nhóc Tần Phong kia nhăn nhó khó ở.
Anh đã hết cái giai đoạn đi trêu gái rồi nhé, hiện tại đã là hoa có chủ!
Mạnh Như nháy mắt với Tần Phong về phía khán đài Tần Phong đưa tay lên cằm trong đôi mắt tràn ngập ý cười. Tình cảnh đó vừa hay lại bị camera quay lại trên các màn hình TV gắn xung quanh và lọt vào mắt Trang Phóng Cầm cùng với thầy chủ nhiệm.
Trang Phóng Cầm bất đắc dĩ mà cười lắc đầu còn thầy chủ nhiệm đã bắt đầu đen mặt.
Giỏi lắm, sợ người khác không biết là yêu sớm hay sao mà còn mắt đi mày lại, cho dù là cậu cả nhà họ Tần hay thiên kim nhà họ Mạnh cũng không được đâu nhé.
“Cuộc thi giao lưu giữa các trường chính thức được bắt đầu!”
Phần đi đầu tiên sẽ là trả lời câu hỏi, màn hình sẽ hiển thị câu hỏi đội nào bấm chuông trước sẽ giành được quyền trả lời, mỗi câu trả lời đúng cộng 10 điểm.
Câu hỏi đầu tiên xuất hiện có vẻ khá khó nhằn, Mạnh Như đầy hứng thú nhìn câu hỏi trong đầu đã có đáp án nhưng cô không bấm chuông trả lời, khoảng chừng 20 giây sau đã có tiếng chuông vang lên.
Là Bùi Cảnh Thâm!
Trường cấp ba Kim Thành được một phen gào thét ú òa, nam thần của bọn họ quả là nam thần nha.
Bùi Cảnh Thâm trả lời bằng phong thái tự tin dõng dạc và tất nhiên đó là câu trả lời đúng.
“Câu trả lời chính xác, trường Kim Thành cộng 10 điểm.”
Các trường khác cũng bắt đầu tập trung hẳn lên, không thể được đối phương áp đảo mình được.
Nổi bật nhất là trường trung học A, dù gì thì đây cũng là trường chơi kéo co cùng với Kim Thành nhiều năm qua nên cho dù có là nam chính Bùi Cảnh Thâm thì vẫn có lúc bị đối phương tạt đầu vượt mặt.
Hai trường cạnh tranh nảy lửa thì bên dưới cũng xôn xao:
“Này này, hai nam sinh đứng đầu bên trường A tên là gì vậy, đẹp trai quá đi.”
“Đẹp trai là một chỗ nhỏ, chỗ lớn nhất là người ta thế mà có thể chạy cùng một sóng với Bùi nam thần kìa.”
“Nghe đâu tên là Khương Dịch, người áo trắng bên cạnh tên Nhuận Đông.”
…
Phần thi đầu tiên đã bắt đầu bước vào những câu hỏi cuối cùng, Bùi Cảnh Thâm thật sự rất giỏi hầu như tất cả các câu hỏi đều được hắn trả lời khiến Phan Việt cùng mọi người bên cạnh cảm thấy mình có chút vô dụng.
Tuy Phan Việt đã chấp nhận mình không thể vượt qua hắn nhưng cũng không cần khủng bố như vậy chứ.
Phía bên kia hai nam sinh tên Khương Dịch và Nhuận Đông cũng không phải dạng vừa, trường A chỉ cách Kim Thành 10 điểm nhưng các trường khác thì cách cả quãng dài chỉ muốn về nhà khóc huhu.
Đây là cái chỗ thi đấu cái giề? chỗ mần nhục người tập thể thì có!!
Mạnh Như suốt từ đầu buổi chỉ lo làm đóa hoa xinh đẹp, cô không phải Lệ Thư An mà cần phải thể hiện nhiều như thế, cuộc thi thế này chỉ cần ngồi nhìn là ok rồi.
“Câu hỏi cuối cùng xin mời các thí sinh chú ý lên màn hình.”
Câu hỏi cuối cùng xuất hiện khiến nhiều người líu lưỡi.
Đây là thứ ngôn ngữ gì vậy???
Không hề có một tiếng chuông nào, hiện tại tỉ số giữa hai trường đứng đầu vẫn đang là hòa nhau vậy tức là đây là câu quyết định trường nào sẽ chiến thắng.
1 phút
2 phút
5 phút
Vẫn chưa có đội nào bấm chuông trả lời, Bùi Cảnh Thâm nhíu mày thật chặt tay không ngừng gạch qua gạch lại trên giấy nháp.
Mạnh Như biết được nam chính này là gặp đề khó rồi.
Cô vốn chẳng muốn quan tâm đến thắng thua của cuộc thi này nhưng mà người tính không bằng trời tính.
Một hàng giáo viên toán đang đứng nhìn cô bằng ánh mắt trông mong.
Mạnh Như:"…" Tội lỗi.
Bên phía trường A đã bấm chuông trả lời, mọi người đều nín thở nghe câu trả lời của thiếu niên tên Khương Dịch kia.
“Đáp án là 126,5/35.”
MC nhắc lại câu trả lời một lần nữa sau đó dừng một chút để tạo sự hồi hộp cho người xem.
“126,5/35…Không chính xác.”.
“Ồhhhh” Toàn trường một mảnh ồ lên.
Hai người phía bên kia cũng có vẻ chỉ tính ra đáp án này, thấy không đúng thì có vẻ thất vọng một chút sau đó tiếp tục đặt bút xuống giấy nháp.
Bên này Bùi Cảnh Thâm cũng bấm chuông.
“Vâng, và câu trả lời của bạn học là?”
“136,7/35.”
Toàn trường lại một mảnh nín thinh nghe câu trả lời chính xác từ MC.
Dù vậy vẫn có người bên Kim Thành chắc mẩm nam thần đã trả lời chính xác rồi, lấy sẵn đà để chuẩn bị hét thật to.
“Không chính xác.”
“Ồhhhhhhhh”
Toàn trường lại một lần nữa ồ lên mà còn to hơn cả lần trước.
Sau đó các câu trả lời liên tiếp được đưa ra nhưng đều không chính xác.
Các trường khác bày tỏ: Chúng tôi cũng muốn vào góp vui!
Đây thật sự là một câu hỏi rất khó nhằn.
Lúc này tiếng chuông bên Kim Thành lại vang lên, không phải Bùi Cảnh Thâm hay Phan Việt mà đó lại là người mà không ai nghĩ đến sẽ bấm chuông.
Là Mạnh Như.