Nữ sinh có gương mặt xinh đẹp giữa hai đầu lông mày luôn hiện lên nét hiểu biết sáng lạn dần dần khiến cho mọi người có cái nhìn tốt về cô.
Đa số các học sinh đi xe buýt đến trường đều là học sinh có gia cảnh trung bình khá mọi người không học cùng ban với Mạnh Như trước kia và giữa ngôi trường rộng lớn tuy có nghe đến tên cô nhưng số lần gặp qua rất ít, hiện giờ khi đã được tiếp xúc qua Mạnh Như trên xe buýt mọi người đều có vài phần hồ nghi về lời đồn.
Mỗi ngày Mạnh Như đều đến đón xe buýt đến trường đều đặn và mỗi ngày cô đều gặp mặt Tần Phong, không biết vô tình hay cố ý nhưng họ luôn ngồi cạnh nhau hoặc đều đứng gần nhau.
Giống như hôm nay cũng vậy, Mạnh Như đứng bên cạnh Tần Phong, cô chỉ đứng đến đầu vai của anh, từ bên ngoài nhìn vào trông Mạnh Như lọt thỏm giữa bóng lưng cao lớn dài rộng.
Giữa hai người họ luôn giữ một không khí kì lạ, Mạnh Như không biết diễn như thế nào nhưng đôi lúc lại cảm thấy Tần Phong quá mức thân cận với cô.
Tần Phong cúi đầu nhìn Mạnh Như đang quay đầu không nhìn mình.
"Nghĩ gì vậy?"
Mạnh Như đáp:"Không nghĩ gì hết."
Tần Phong nhàn nhạt nhìn cô, càng tiếp xúc gần anh lại cảm thấy mình không thể nào hiểu nổi Mạnh Như, cũng giống như anh không thể hiểu nổi bản thân mình tại sao lại bị cuốn hút bởi cô.
Xe buýt đang chạy êm trên đường cái bỗng một chiếc xe đi ngược chiều với tốc độ cao lao đến, tài xế liền xoay gấp vô lăng hại một đám người nghiêng ngả. đam mỹ hài
Mạnh Như đứng không vững suýt ngã trong lúc cô nghĩ cái eo mình sắp xong đời với cái ghế thì một cánh tay vững chắc kéo cô lại bên mình.
Tần Phong ôm lấy eo thon của Mạnh Như quan tâm hỏi.
"Không sao chứ."
Mạnh Như thở phào một cái nói:"Không sao, cảm ơn cậu."
Lúc này phụ xe quay lại nói.
"Để mọi người giật mình rồi, chiếc xe vừa rồi đi ẩu quá."
Tần Phong ôm lấy eo Mạnh Như quên cả việc phải buông người ta ra, cái eo thon nhỏ trên cánh tay anh mềm mại dụ người, ở cái tuổi dễ dàng xao động này anh cảm thấy tim mình đập xôn xao.
Mạnh Như cảm thấy không đúng lắm, đặt tay lên lồng ngực anh đẩy nhẹ.
"Cảm ơn cậu, nhưng cậu buông tôi ra được rồi."
Tần Phong tiếc nuối buông người trong lòng ra, nói:"Lần sau cẩn thận chút."
Gương mặt Tần Phong thoáng chốc lại trở nên lạnh nhạt, Tần Phong và Mạnh Như là người rất được chú ý, đặc biệt là Tần Phong.
Khi vài học sinh trên xe thấy cảnh này liền không nhịn được suy nghĩ, lẽ nào hai người họ thật sự là một đôi như trên diễn đàn nói.
Kỳ thi tháng đúng hẹn sẽ đến, môn thi đầu tiên hôm nay là toán.
Phí Tiểu Tuyết đến sớm cô thi ở phòng số 3 nhưng Mạnh Như lại thi tận phòng số 10 đứng chót, cắn cắn môi cô thật sự lo lắng Mạnh Như thi không nổi.
Mạnh Như nhìn bảng tên rồi bước vào phòng thi, danh sách phòng thi có đến gần phân nửa là người của ban 7. Vài học sinh đã bắt đầu trao đổi phao cho nhau xem.
Giám thị đúng giờ lên đến nơi, có 2 giám thị trông thi mỗi phòng gồm một nữ giáo viên tuổi tầm trung và một thầy giáo trẻ tuổi, ánh mắt nữ giáo viên sắc bén lướt qua đám học sinh bên dưới rồi phát đề thi.
"Đã đến giờ làm thi yêu cầu các anh chị làm bài nghiêm túc."
Tần Phong ngồi dãy cuối sát hành lang, anh nhìn qua Mạnh Như đang thong thả viết giường như chẳng có gì làm khó được cô. Sâu trong đôi mắt anh hiện lên vài ý tứ, anh cũng cầm đề bài lên xem thầm nghĩ hẳn là không quá khó đâu ha.
Tần Phong đọc qua một lượt đề bài rồi thản nhiên đặt xuống.
Hừ, anh xem không hiểu gì hết.
Nhìn lại đám học sinh phía trên đang ảo não, một nam sinh bên trên khẽ đảo mắt rồi quay xuống nói nhỏ.
"Anh Phong, chép nhanh em tranh thủ mãi mới được đó."
Tần Phong không biết làm là thật nhưng anh khinh thường việc quay cóp cũng là thật.
"Cậu quay lên đi, giữ lấy mà dùng tôi không cần."
"Anh Phong không lẽ anh biết làm hả."
Đáy mắt nam sinh sáng lên, chẳng mấy khi hắn được ngồi bên trên Tần Phong định tranh thủ một chút rồi làm thân với anh cơ mà.
Tần Phong lạnh lùng nhìn hắn.
"Quay lên đi."
Nam sinh chỉ đành ngậm ngùi mà quay lên.
Tần Phong lại nhìn qua Mạnh Như, Mạnh Như lúc này đang trong trạng thái phân vân.
Nếu lúc này mình làm được điểm cao quá vượt mặt nam nữ chính không biết hai người đó sẽ có vẻ mặt gì nha.
Nhưng Mạnh Như liền dập ngay lập tức tâm tư đó. Đùa gì chứ, hiện nay trong trường đang có cuộc thi học sinh giỏi giữa các trường mà 5 người đứng đầu khối đã được định ra, hơn nữa nếu cô tự nhiên đang học kém mà vươn lên đứng nhất không biết sẽ gây ra những chuyện gì đâu.
Mạnh Như thầm tính toán để hạ bớt số điểm xuống sao cho khi thành tích công bố không bị nghi ngờ, mặt khác lại cho người ta thấy sau khi chuyển đến ban 7 Mạnh Như rất là cố gắng.
Bài thi môn toán kết thúc, học sinh sau khi nộp bài liền ra khỏi lớp. Mạnh Như cũng như vậy.
Cảnh Thừa xuống thu lại giấy nháp và đề bài trên bàn, đến khi thu giấy nháp trên bàn Mạnh Như hắn liền dừng lại, chữ viết ngay ngắn rõ ràng, các bước giải đều ngắn gọn dễ hiểu và hơn hết học sinh này đã làm trọn vẹn đề thi.
Hắn cầm tờ giấy nháp như không thể tin được, đề lần này thật sự rất khó các giáo viên đã cố ý chọn lọc vài câu của các trường đại học vào trong đó nên tỉ lệ đạt được điểm tuyệt đối sẽ gần như không, kể cả học sinh đứng đầu trường kia tuyệt đối cũng không thể nào làm trọn vẹn không sai sót một ly như vậy.