“Không…… không phải!” Diêu Nhật Hiên lắp bắp tìm cớ từ chối, “Em…… anh…… hôm nay đều mệt chết đi, anh đi tắm rửa, chúng ta sớm nghỉ ngơi một chút đi!”
“Làm xong hẵng tắm! Ngày mai không đi làm mà!” Kì An Tu dùng tốc độ thay quần áo của người mẫu nhanh chóng cởi áo khoác, ném cà vạt xuống, cởi bỏ dây lưng, cả quần cũng bỏ luôn.
“Nhưng mà…… em…… em……”.
Diêu Nhật Hiên chưa kịp cự tuyệt thì đã bị miệng heo lấp đầy.
Nụ hôn của heo cực kỳ bá đạo, tiếng thở dốc mạnh mẽ vang lên bên tai Diêu Nhật Hiên, thành liều thuốc kích thích dục tình tốt nhất. Áo ngủ của Diêu Nhật Hiên không biết từ khi nào đã rơi xuống thảm, lộ ra thân thể tuyệt mỹ vừa được tẩy rửa sạch sẽ thơm ngát, có bao nhiêu hoạt sắc sinh hương, bao nhiêu mỹ vị ngon miệng.
Nụ hôn càng trở nên kịch liệt, bàn tay nóng như lửa vuốt ve khắp làn da mềm mại, sao cũng không thấy đủ.
Không biết bởi vì là mang thai, hay là thân thể đã lâu không hoan ái, Diêu Nhật Hiên chỉ cảm thấy thân thể của mình dường như mẫn cảm hơn bình thường rất nhiều, rất nhanh đã bị gợi lên ***, toàn thân đều nổi lên màu phấn hồng ái muội, hai nụ hoa khép mở, kìm lòng không đặng mà ôm cổ Kì An Tu, phát ra tiếng rên yêu kiều.
Cả người như một khối nam châm khổng lồ, dùng hết mọi cảm quan thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác, xúc giác chờ đợi.
Heo không nhịn được nữa! Đem Diêu Nhật Hiên áp sát vào vách tường, tách ra hai chân bế đứng lên, vận sức chờ phát động dục vọng ở dưới thân đã muốn bắt đầu rục rịch tìm kiếm cửa vào.
Diêu Nhật Hiên miễn cưỡng phục hồi tinh thần lại, hơi thở rối loạn yêu cầu, “Đừng……đừng ở đây! Lên…… lên trên giường đi……”.
Heo làm sao còn muốn động bước chân? Càng áp sát lại càng hận không thể ngay lập tức đem cậu tham nhập vào cốt tủy.
Như vậy tuyệt đối không được! Nếu làm trong tư thế đứng thì động tác sẽ rất mạnh, Diêu Nhật Hiên thay đổi cách nói, ôm cổ hắn làm nũng, “An Tu, An Tu lên giường đi! Tường cứng quá……lưng của em đau lắm!”
Vào lúc này, chỉ có giọng nói mềm mại yêu kiều như vậy Kì An Tu mới nghe vào lỗ tai. Tuy rằng rất nóng lòng, nhưng vẫn đau lòng Tiểu Hiên của hắn, không nói hai lời, liền bế cậu lên dời chiến trường sang nơi khác.
Thừa dịp vừa nằm xuống giường, Diêu Nhật Hiên nhanh chóng tách khỏi người hắn, xoay người ôm gối ôm hình sâu lông, đôi mắt to ngập nước ngượng ngùng nói, “Làm…… làm mặt sau……” Phía trước gần với cục cưng quá, dễ xảy ra nguy hiểm.
Không sao cả! Chỉ cần có ăn, heo không kén ăn!
Thứ gì thì không có chứ trong ngăn tủ đầu giường luôn được chuẩn bị sẵn gel bôi trơn.
Chung sống với nhau một thời gian, thân thể Diêu Nhật Hiên được heo dạy dỗ sớm đã có thể thích ứng, chỉ cần khai thác một lát, đóa u huyệt phía sau đã hoa lệ nở rộ.
Nhị đệ nhà heo khẩn cấp xung phong, tuy rằng biết thân thể có thể thích ứng, nhưng mỗi hồi tiến vào vẫn là làm cho Diêu Nhật Hiên có chút chịu không nổi, “Anh chậm một chút! Chậm một chút!”.
Nhị đệ nhà heo dịu đi một ít, ôn nhu tiến vào, rồi mới mới bắt đầu ở bên trong tận tình tát hoan.
“Ngô ngô…… đừng…… đừng nhanh như thế!” Diêu Nhật Hiên gắt gao cắn lấy sâu lông, khắc chế khoái cảm mãnh liệt trong cơ thể, bảo trì chút lý trí.
Heo mất hứng, giật cái gối ra, hôn lên cái lỗ tai mẫn cảm, “Anh thích nghe em kêu!”
“Đây…… đây là nhà anh…… ba anh đang ở nhà!”
“Sắp sửa cũng là ba em rồi! Yên tâm, phòng của nhà mình cách âm tốt lắm. Từ nhỏ đến lớn, anh chưa từng nghe thấy động tĩnh gì từ phòng lão ba lão mẹ hết!”
“Chẳng lẽ anh…… anh có nghe lén…… A……”.
“Nói bậy! Ai lại đi nghe lén? Em kêu lên đi!”
Không kêu! Diêu Nhật Hiên cắn chặt sâu lông kiên quyết không lên tiếng, cùng lắm chỉ phát ra mấy tiếng ư ư.
Nhị đệ nhà heo bắt đầu làm chuyện xấu, liều mạng chọc vào những điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể cậu.
“Anh…… anh đừng……”.
“Có! Có!”
“Không được! An Tu, em…… em chịu không nổi! Mau…… mau dừng lại!”.
Heo không tin, cũng không phải lần đầu tiên làm, đương nhiên biết cậu không phải chịu không được,“Hiên Hiên, anh thích nhìn bộ dáng ý loạn tình mê của em, đem chính mình giao cho anh, đừng sợ!”.
Diêu Nhật Hiên không có cách nào không sợ, cục cưng sẽ chịu không nổi!
“Thật sự không được! Dừng lại! A a! Heo chết! Đủ rồi!” Diêu Nhật Hiên lo lắng, khẩu bất trạch ngôn bắt đầu mắng chửi.
Heo ngược lại tà tà nở nụ cười,“Có đủ hay không, anh quyết định!”
Hắn chỉ huy trứ nhị đệ nhà mình tiến công càng hung mãnh.
Diêu Nhật Hiên thật sự chịu không nổi, nếu không khống chế để bị con heo không biết tiết tháo này kéo vào lốc xoáy ***. Nhất định sẽ làm bị thương đến cục cưng!
Cậu quyết định thật nhanh, quay đầu cắn Kì An Tu một cái ngay giữa cằm.
Kì An Tu ăn đau, dừng lại một chút, Diêu Nhật Hiên nhân cơ hội từ dưới thân hắn chui ra, vô tình từ bỏ nhị đệ nhà heo còn hưng trí bừng bừng.
Đương nhiên người đàn ông nào vào loại thời điểm này bị cắt ngang đều là cực kỳ tức giận!
Kì An Tu phát hỏa,“Em làm gì vậy hả?”
Dường như hơi quá phận, Diêu Nhật Hiên quay đầu nhược nhược thỉnh cầu, “Em lấy tay làm cho anh được không?”.
“Không được!” Kì An Tu một ngụm cự tuyệt,“Hôm nay rốt cuộc em bị làm sao vậy? Bình thường không phải như thế!”.
“Em…… em hôm nay không thoải mái!”.
“Nói dối!”.
“Em không nói dối!”
“Vậy em làm sao không thoải mái?”.
“Em……” Diêu Nhật Hiên cũng không nói ra được.
Kì An Tu càng thêm tức giận,“Không làm thì không làm! Có gì hay chứ!” Hắn xoay người bước đi.
Đây là lần đầu tiên Kì An Tu nổi cáu với cậu, Diêu Nhật Hiên hoảng hốt, “Anh muốn đi đâu?”
Vốn chính là muốn đi toilet dùng nước lạnh để hạ dục vọng cho huynh đệ, nhưng nói đến bên miệng lại không phát ra được, “Không cần em lo!”.
Trong đầu Diêu Nhật Hiên bỗng dưng nhảy ra những lời Cốc Duyên Tiệp đã nói,“Chẳng lẽ anh ở bên em chỉ là vì làm loại sự tình này sao?”.
Đương nhiên không phải! Nhưng thái độ của em hôm nay rất là khả nghi! Kì An Tu cố ý chọc giận cậu,“Đúng thế! Nếu không làm, thì còn có cái gì để làm với em chứ!”
Ô ô! Lần này chọc trúng tổ ong vò vẽ rồi.
Diêu Nhật Hiên vốn đã cảm thấy mình không xứng với hắn, hơn nữa sau khi mang thai cảm xúc lại càng mẫn cảm, nhất thời liền nước mắt lưng tròng mất đi lý trí, “Anh…… anh là người xấu! Anh là con heo háo sắc! Heo thối! Ô ──”.
“Đúng vậy! Anh là đồ háo sắc, ai bảo em không theo anh làm?” Kì An Tu còn lửa cháy đổ thêm dầu.
Diêu Nhật Hiên cảm thấy vô cùng ủy khuất, bất giác thốt ra, lớn tiếng lên án, “Em có cục cưng mà! Sao làm được? Anh một chút cũng không thương bọn em!”.
Có cục cưng? Là ý gì cơ, đầu heo chưa kịp phản ứng,“An An đâu có ở đây, liên quan gì đến nó?”
“Heo ngu! Heo đại ngu!” Diêu Nhật Hiên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, ôm lấy bụng mình,“Là nơi này có cục cưng!”.
“Em nằm mơ à?” Kì An Tu thật đúng là hoài nghi cậu bị bệnh,“Có phải phát sốt rồi không?”
Oa nha nha nha! Diêu Nhật Hiên tức giận đến muốn cắn người, “Là em có cục cưng! Ở trong bụng người ta, là cục cưng của hai chúng ta!”
Kì An Tu vẫn không tin, nhíu mày hỏi,“Hôm nay là ngày cá tháng tư sao?” Hắn đột nhiên khẩn trương lên,“Tiểu Hiên, em đừng làm anh sợ! Không làm thì không làm, em trăm ngàn lần đừng suy nghĩ lung tung a!”
“Em không phải bị điên!” Diêu Nhật Hiên thật không nghĩ tới lại xảy ra tình huống này, nói mình mang thai cư nhiên không có người tin! Cậu tức giận không nhẹ, quyết đoán đứng dậy giở bóp ra, căm giận nói, “Em sẽ chứng minh cho anh xem!”.
Lần trước giấy xác nhận mang thai Ngưu Kiến Minh đưa cho, cậu vì sợ bị phát hiện, cố ý gấp lại nhét vào trong bóp tiền giấu vào cặp hồ sơ.
Kì An Tu cầm tờ giấy mỏng manh trên tay, hoàn toàn choáng váng. Trên mặt tờ giấy rõ ràng tất cả đều là chữ tiếng Trung mà hắn đọc được, nhưng khi tổ hợp lại, sao hắn một chữ cũng xem không hiểu?
Vì cái gì kết quả chẩn đoán dưới tên Hiên Hiên là có thai? Đây là ý gì?
Diêu Nhật Hiên sờ sờ đầu heo hoàn toàn dại ra, mân mê cái miệng nhỏ nhắn,“Heo, em thật sự có cục cưng. Đã sắp hai tháng rồi! Em…… em lúc trước lừa anh, kỳ thật em…… em có thể mang thai.”
Kì An Tu đã hóa thạch từ lâu.