• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chú Tiểu Kiệt, mami khi nào thì về ạ!

- Mami đang trên đường về. Chí Phong có muốn xem hoạt hình không?"

- Dạ có.

Cậu bé ngoan ngoãn chạy đến ghế sofa ngồi ngay ngắn, chăm chú xem.

Người đàn ông không giấu được vẻ vui mừng khi trước mặt anh là cậu con trai nhỏ nhắn đáng yêu, tuyệt vời hơn thế là khuôn mặt được đúc y khuôn của bố nó, thừa hưởng vẻ đẹp trai hiếm có.

Tư Hạ nắm chặt tay anh, nhẹ nhàng nói:

- Anh vào đi.

Những bước chân tưởng chừng khó khăn nhưng tự nhiên lại trở nên nhanh nhẹn hơn. Cánh cửa vừa mở ra, Chí Phong nhìn thấy Tư Hạ liền chạy lại ôm cô âu yếm mà quên mất sự hiện diện của người lạ mặt kế bên cô.

- Chí Phong nhớ Mami.

- Mami cũng nhớ Chí Phong, Mami có chuyện này muốn nói với con.

Ngay lúc này, cậu bé mới bất giác nhìn sang người đàn ông đang đứng kế bên.

- Là Papa phải không Mami?

Tư Hạ ngạc nhiên nhìn Chí Phong:

- Sao..sao con biết...

- Chí Phong thấy tấm hình papa ở dưới gối Mami nằm, với lại mặt Papa giống con nên nhìn là biết ngay.

Tư Hạ ôm chồm lấy cậu, không ngờ đứa bé này lại hiểu chuyện và ngoan đến vậy. Chí Thần cũng không kìm chế được cảm xúc, hai mắt anh bất giác cuốn trong những dòng nước mắt hạnh phúc.

Anh cố gắng ngồi khuỵ chân xuống, mặc cho cơn đau nhanh chóng chạy khắp cơ thể.

Giọng nói trầm ấm, dịu dàng cất lên:

- Chí Phong lại đây với ba.

Cậu bé từ từ tiến lại quan sát kỹ khuôn mặt của anh, đôi mắt tròn xoe nhìn không rời. Trong lòng bỗng nhiên có cảm giác khó tả. Có lẽ Chí Phong đã mong đến ngày gặp được anh từ rất lâu.

Chưa đầy năm giây, tiến khóc nấc oà lên bất ngờ, Chí Phong ôm chặt lấy cổ anh, tựa đầu vào bờ vai rộng lớn, trái tim cậu bỗng trở nên ấm áp và hân hoan.

Bàn tay to lớn cuốn hết thân hình bé nhỏ vào trong lòng.

- Ba nhớ con rất nhiều. Từ nay ba sẽ không xa Chí Phong nữa. Ngoan nào!

- -

Ánh nắng ban mai dần trở nên ấm áp hơn, nâng niu những mảnh ghép cuối cùng của mùa đông. Tuyết bắt đầu ngừng rơi nhường chỗ cho sắc xuân rạng rỡ sắp đến. Cây cỏ tươi xanh vươn mình những mầm non, điểm mình cho cảnh sắc khô cằn của cái lạnh đang qua đi.

Ba tháng trôi qua, Tư Hạ cùng Chí Phong đồng ý thu dọn đồ đạc về căn nhà gỗ sống cùng anh. Họ từ chối căn biệt thự mà Tiểu Kiệt đặc biệt dành tặng cho cả hai. Bởi nơi đây mới là cuộc sống mà anh và cô hằng mong, dù không khang trang sang trọng nhưng lại đủ đầy sự ấm áp và yêu thương. Chí Phong đặc biệt dành tình cảm cho biển, nên cậu đã rất hứng khởi cho chuyến di cư này.

Giữa không gian biển đêm rộng lớn, ánh đèn vàng sáng rực một cõi thơ mộng.

Anh vuốt ve mái tóc, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, khẽ nói:

- Được cùng em ăn cơm, ngủ chung, cười nói, dạo biển, mở mắt ra là có thể nhìn thấy em, nhắm mắt lại vẫn có thể ôm em…đó là cuộc sống mà anh khao khát, mong chờ nhất. Cho nên giây phút này cứ như một giấc mơ mà anh không dám mơ đến. Anh yêu em nhiều lắm Tư Hạ, càng như thế anh lại thấy mình không xứng với em. Là anh suy nghĩ không thấu khiến mẹ con em chịu khổ, bắt đầu từ bây giờ anh sẽ cố gắng để mỗi ngày chúng ta đều cảm thấy hạnh phúc nhất.

Anh nâng cằm cô lên, áp bờ môi thương nhớ da diết lên môi cô. Cánh môi hồng hào nhanh chóng bị anh siết chặt mút từng chút một không ngừng nghỉ. Lưỡi anh tiến thẳng vào bên trong trêu đùa cho đến khi chạm đến đầu lưỡi cô rồi bắt đầu hôn cuồng nhiệt, cô cũng không ngần ngại mà đáp trả.

Tay anh nhích xuống từng chút, từng chút một. Từ từ di chuyển qua vai, cánh tay cô rồi vuốt ve eo cô. Toàn thân Tư Hạ như bị điều khiển, sẵn sàng đầu hàng trước người đàn ông này. Cô nắm chặt hai tay lên vai anh, dựa sát vào lồng ngực đang đập mạnh. Lưỡi anh di chuyển đến vành tai liếm nhẹ rồi mâm mê xuống cổ, liên tục khiến cô rùng mình khó tả. Từng động tác thuần thục của anh khiến cô say mê chìm đắm.

Tay anh luồng vào trong áo, di chuyển ra phía sau tháo khoá áo lót. Phút chốc ôm trọn bầu ngực căng tròn xoa bóp, kích thích hàng ngàn dây thần kinh trên người cô.

Tư Hạ dựa vào tường toàn thân căng cứng, hơi thở gấp gáp. Chỉ muốn anh đừng dừng lại một giây nào.

- Hạ à! Em nhớ lời anh nói không? Khi nào anh khoẻ lại sẽ ăn em ra trò.

Cô gật đầu.

- Em sẵn sàng chưa?

Tư Hạ không kìm chế được cảm xúc của dục vọng cũng không muốn anh kéo dài thời gian vượt quá sức chịu đựng, cô tiến tới hôn lên môi anh nồng nhiệt, hít hà mùi cơ thể đậm chất đàn ông mang theo sự chiếm lĩnh mạnh mẽ.

Chí Thần bế cô lên đưa vào phòng và đặt lên giường, thân hình quyến rũ và nóng bỏng trước mắt anh tựa thiên thần. Anh áp sát cơ thể xuống người cô, tay di chuyển vuốt ve khiêu khích.

- Umm...

Ngón tay khẽ đưa lên đôi môi hồng đang hé của cô rồi hôn say đắm. Sự hoà quyện của môi và lưỡi tạo nên thứ âm thanh khao khát điên cuồng giữa đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK