• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng dẫm một cước nát cái ghế gỗ, rồi ngửa đầu dốc rượu trong hồ lô vào trong miệng.

Ừng ực ừng ực...

Không có chút hình tượng nào đáng nói!

Bộ ngực sữa nghiêng nghiêng, chỉ che được non nửa vầng trăng tròn vành vạnh… Khiến cho cả đám người lập tức ngồi nghiêm chỉnh lại, con mắt nhìn thẳng, không dám liếc ngang!

Phượng Ngọc Thấm ợ một tiếng đầy mùi rượu: "Được rồi, các ngươi cứ tiếp tục đi!"

Nàng đứng lên rồi máy móc tiến vào nhà gỗ, vừa nằm ngửa ra giường đã ngủ say!

Giang Nhất Ninh vội vàng chạy tới, giúp nàng đóng chặt lại cánh cửa, chỉ chốc lát sau đã nghe thấy tiếng ngáy mơ màng truyền ra...

Đồng thời, Tô Bạch Nguyệt cũng chớp lấy cơ hội, đứng dậy cáo từ...

Mọi người đối diện nhau, rốt cuộc không khí cũng quay về lúc ban đầu, thoải mái, không gì bó buộc.

Giang Nhất Ninh cười nói: "Vương sư huynh, Tôn sư huynh, ăn nào, chúng ta tiếp tục..."

Lý Sư Sư nhìn theo bóng dáng Tô Bạch Nguyệt rời đi, lại nhìn về phía căn nhà gỗ của Phượng Ngọc Thấm, trong mắt lóe lên bát quái chi quang (nhiều chuyện, hóng hớt).

Nàng nghiêng mái tóc rối bù sang, rồi nói nhỏ: "Giang sư huynh, không phải Thanh Trúc phong và Lãnh Ngưng phong vẫn luôn bất hòa ư? Nhưng hôm nay ta nhìn không thấy giống nha, có nội tình gì bên trong không?"

Một câu này khiến các vị sư huynh bên cạnh, lập tức vểnh tai lắng nghe.

Giang Nhất Ninh: ?

Lý Sư Sư lại ép âm thanh xuống thấp hơn: "Sư tôn ngươi và sư tôn của Tô sư tỷ, từng xảy ra xung đột rồi!"

"Hơn nữa, ở thế hệ của hai nàng, bọn họ còn được bình chọn là Băng Hỏa Lưỡng tiên tử của Thanh Vân nha! Là Hỏa Phượng tiên tử và Quảng Hàn tiên tử đó..."

Giang Nhất Ninh nghi hoặc hỏi lại: "Sao sư muội biết rõ ràng như thế?"

“Từ lần trước, sau khi ta trở về phong, đã cố ý sưu tập tin tức có liên quan tới Phượng tiền bối!"

Nói xong, Lý Sư Sư lại lộ ra ánh mắt sùng bái.

"Ở thế hệ của bọn họ, Phượng tiền bối độc lĩnh đương đại (là tồn tại siêu phàm xuất chúng, không ai sánh bằng trong cùng thế hệ), lực trấn quần hùng, ép cho không một ai cùng thế hệ có thể ngẩng đầu lên!"

"Chỉ là đáng tiếc, nguyên nhân vì... Phong cách hành sự, cho nên sau đó nàng bị xoá tên khỏi danh sách mười đại tiên tử..."

Ngày kế, Giang Nhất Ninh đào cục cục đất xám lên xem.

Kết quả, độ trưởng thành vẫn là 2%!

Là tinh hoa thổ nhưỡng ở phụ cận không đủ dùng?

Giang Nhất Ninh lập tức mang theo cục đất xám đi, đổi một nơi khác tiếp tục chôn xuống... Trước khi tìm thấy nguyên nhân cụ thể, chỉ còn cách không ngừng thử nghiệm!

Sau đó, hắn chăm sóc linh điền một phen rồi vội vàng chạy ra ngoài, tới Vạn Pháp các chọn lựa kiếm phù chi pháp!

Về phần kiếm trận, sau bữa lẩu ấm áp ngày hôm qua, hắn đã thỏa thuận xong với Lâm Không rồi, Lâm Không nhận lời làm cu li miễn phí, giúp Giang Nhất Ninh khắc 【 Cửu Dương Kiếm Trận】lên trên kiếm cương...

Rất nhanh sau đó, Giang Nhất Ninh đã từ Vạn Pháp các trở về, hiển nhiên hắn đã lựa xong kiếm phù cho mình.

Tên nó là【 Lôi Tiêu Kiếm Phù 】!

Không phân cao thấp với【 Bạo Liệt Kiếm Phù 】, đều là loại kiếm phù chi pháp mà đệ tử Trúc Cơ có thể luyện được.

Kỳ thực, nguyên nhân chủ yếu khiến Giang Nhất Ninh chọn loại kiếm phù này, chính là lôi đình chi lực có tác dụng khắc chế với đám ma tu hoặc là quỷ quái.

Hắn muốn lo trước khỏi hoạ!

Y như lời hẹn hồi hôm qua, Lâm Không đến nơi đây thật sớm.

Giang Nhất Ninh vội vàng đi ra tiếp đón: "Làm phiền Lâm huynh!"

Lâm Không lắc đầu: "Ta mới là người nên cảm ơn Giang huynh mới đúng. Lâm Viễn vừa nhập phong đã Luyện Khí thành công! Còn nữa, kiếm cương vốn là thứ không sợ bị tổn hại, ta có thể lớn mật mà làm, khiến cho cảm ngộ của ta về kiếm trận cũng có thể tăng lên rất nhanh!"

Hai người khách sáo một phen.

Giang Nhất Ninh trực tiếp ngưng tụ kiếm cương, để cho Lâm Không bắt đầu ‘thưởng thức’...

Kể từ đó, việc chế tạo kiếm trận, không cần hắn phải quan tâm. Nhiệm vụ của hắn chỉ có đúng một cái đó là liên tục tiêu hao chân khí, duy trì kiếm cương.

Cứ như vậy, Giang Nhất Ninh bắt đầu chuyên tâm học tập chế tác 【 kiếm phù 】!

Tới cuối cùng, cuộc sống của hắn cũng trở nên nhàn nhã...

Và ngoại trừ học tập, tu luyện, Giang Nhất Ninh cũng thường xuyên chỉ huy hai hài tử bón phân... Nhoáng lên một cái, năm ngày đã qua.

Mấy ngày nay, Lâm Không đều ở lại trong Trúc viện, gần như là toàn thời gian trong ngày, sau khi xong việc, đối phương cũng ở lại nghỉ ngơi, chen chúc trong gian nhà gỗ cùng Lâm Viễn.

Buổi sáng hôm ấy, khi Giang Nhất Ninh vừa thức giấc, đã nhìn thấy vẻ mặt mỏi mệt của Lâm Không, hắn lập tức cười nói: "Lâm huynh, hôm nay ngươi cũng nên nghỉ ngơi một chút đi, đừng chăm chỉ quá, coi chừng làm bị thương tâm thần!"

Đừng hiểu lầm, lương tâm của hắn còn chưa trỗi dậy đến mức cho lao công miễn phí nghỉ ngơi vậy đâu.

Chỉ là hôm nay hắn có việc!

Trong vòng năm ngày, Giang Nhất Ninh một mực thăm dò quy luật của cục đất xám, nếu mỗi ngày hắn đều đổi một nơi khác nhau chôn nó xuống, nó sẽ tăng trưởng 1%!

Điều này khiến trong lòng hắn xuất hiện một ý tưởng, trong Dược viên của Luyện Đan phong có tồn tại cục đất xám như thế này hay không?

Cho nên, hắn chuẩn bị tới Luyện Đan phong tham tham một vòng, kiểm chứng ý tưởng này.

Việc đầu tiên Giang Nhất Ninh làm là rút hơn mười gốc linh thảo trong linh điền, đều là loại trăm năm. Từ khi hắn bắt đầu ươm trồng Bích Hà Tam Hoa cho tới nay, đây là lần đầu tiên thu hoạch nhiều như vậy.

Và vì sao hắn lại làm như vậy?

Đơn giản thôi, dù sao cũng qua Luyện Đan phong, thuận đường đi đổi chút Luyện Khí đan mang về, hiện giờ có thêm hai hài tử trong nhà, tiêu hao có chút lớn.

Lại nói, chỉ ngắn ngủi mấy ngày sau khi Tiểu Nha sử dụng Bảo Phách Âm Sinh Hoa, nàng đã đột phá Luyện Khí tầng hai, loại thiên phú này...

Trái lại với tiểu sư muội thăng cấp như ngồi tên lửa, bản thân vị đại sư huynh nào đó, sau khi lên tới Trúc Cơ, vẫn luôn dùng Luyện Khí đan ăn như đường đậu nhưng tu vi lại không tăng trưởng một chút nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK