Tông Á ý vẫn chưa hết cắn xong miếng xương cuối cùng, buông đũa xuống, ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt ngạo nghễ nói: "Long Quả Táo, cậu đã muốn khôi phục, vậy đến thời điểm tôi thực hiện lời hứa." Long Thành nhướng lên mí mắt trầm trọng, không tự chủ lại ngáp một cái, cố nén cơn buồn ngủ ùa đến: "Cái gì?" Jasmine có chút lo lắng, cô cho tới giờ chưa thấy qua bộ dáng buồn ngủ như thế của thầy, thầy trong cảm nhận của cô là người máy không cần giấc ngủ. Là di...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.